Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tóm tắt văn bản " Chữ người tử tù"

Tóm tắt văn bản " Chữ người tử tù"
3 trả lời
Hỏi chi tiết
12
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
"Chữ người tử tù" là một truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Nguyễn Tuân. Câu chuyện xoay quanh cuộc đời và số phận bi thảm của một tử tù tên là Huấn Cao, người được biết đến không chỉ vì tội lỗi mà còn vì tài năng viết chữ đẹp, uy nghiêm. Huấn Cao là một người có khí phách và kiêu hãnh, mặc dù phải đối mặt với cái chết.

Câu chuyện diễn ra trong bối cảnh nhà tù, nơi Huấn Cao chờ ngày thi hành án. Một viên quản ngục, mặc dù là người cầm giữ kẻ tử tù nhưng lại rất ngưỡng mộ tài năng của Huấn Cao. Ông quản ngục không những muốn nhận được chữ của Huấn Cao mà còn thấy được vẻ đẹp trong tâm hồn của ông.

Khi Huấn Cao đồng ý viết chữ cho viên quản ngục, đây không chỉ là một hành động thể hiện sự tôn trọng giữa con người với nhau mà còn là một biểu tượng của lòng tự do, nhân cách và giá trị tinh thần của con người vượt lên trên hoàn cảnh khắc nghiệt. Cuối cùng, Huấn Cao vẫn giữ vững những phẩm chất cao quý của mình, bất chấp cái chết đang cận kề.

Truyện thể hiện sâu sắc những giá trị nhân văn và tiếng nói mạnh mẽ về tự do trong tâm hồn con người, cũng như sự tôn trọng đối với tài năng và nhân cách của mỗi cá nhân, ngay cả trong những tình huống khó khăn nhất.
1
0
Hải
2 giờ trước
+5đ tặng
Huấn Cao nổi tiếng trong vùng là một người văn hay chữ đẹp, những nét chữ của ông được rất nhiều người yêu mến, tuy nhiên không phải ai ông cũng cho chữ, xin chữ của ông là điều khó. Ông thường xuyên chống đối lại một triều đình vốn quan liêu và mục nát, chính vì chống đối ông bị bắt và kết tội chết. Trước khi xử tội chết, ông bị giam giữ trong nhà tù. Tại đây, viên quản ngục là người biết Huấn Cao và nét chữ tài hoa của ông, nếu xin được nét chữ của Huấn Cao treo trong nhà như một báu vật. Viên quản ngục biệt đãi rất tốt với Huấn Cao nhưng ngược lại Huấn Cao dửng dưng và tỏ ý khinh thường viên quản ngục. Khi biết được tấm lòng của viên quản ngục và tình yêu nghệ thuật, Huấn Cao quyết định cho chữ ngay trong một hoàn cảnh trớ trêu: “trong tù”. Không gian ẩm thấp, tối tăm lại là nơi cho chữ, tay đeo gông nhưng vô cùng uy nghi, khí khái trong khi viên quản ngục lại khép nép, phục tùng. Tất cả đều thể hiện sự trái ngược hoàn toàn, ranh giới giữa kẻ tử tù và người coi ngục đã không còn, chỉ còn lại vẻ đẹp của nghệ thuật. Sau khi cho chữ, Huấn Cao còn khuyên viên quản ngục trở về quê sinh sống để tâm hồn không bị vẩn đục.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Hươngg Hươngg
2 giờ trước
+4đ tặng
Huấn Cao vốn là một người nổi tiếng viết chữ đẹp, tiếng vang của ông đã lan đến cả một vùng tỉnh Sơn. Đời ông chỉ viết có bộ tứ bình và một bức trung đường cho ba người bạn. Nhưng vì Huấn Cao chống lại triều đình nên bị bắt vào nhà giam chờ ngày tử hình. Ở đây, Huấn Cao chịu sự cai quản của viên quản ngục và người thầy thơ, cả hai người họ đều vô cùng mến mộ tài năng viết chữ đẹp của Huấn Cao. Người quản ngục đối xử với Huấn Cao rất trịnh trọng, như một người bề trên chứ không có gì gọi là cai quản. Ấy thế nhưng Huấn Cao lại có một khí thiết trong sạch, ông không muốn nhận sự biệt đãi của người khác nên đã từ chối viên quản ngục. Trước ngày Huấn Cao bị xử tử, viên quản ngục đã quyết định phải thực hiện được việc xin chữ của ông, vì người quản ngục vô cùng yêu cái đẹp và trân trọng cái đẹp. Ông đã xin Huấn Cao cho chữ, Huấn Cao vì cảm động trước tấm lòng của người quản ngục nên gật đầu đồng ý. Thế là trong đêm khuya nơi ngục tù tối tăm, bẩn thỉu đã diễn ra cảnh cho chữ mà tác giả gọi là "một cảnh xưa nay chưa từng có". Người tử tù chân tay đeo xiềng xích vẫn phóng những nét chữ tài hoa, tung hoành cả đời người. Còn viên quản ngục và thầy thơ thì đang cúi mình trước cái đẹp. Sau khi cho chữ, Huấn Cao còn khuyên người quản ngục thay chốn ở đi để giữ được thiên lương trong sáng của mình.
0
0
Ngyen Vaan
2 giờ trước
+3đ tặng
Câu chuyện diễn ra tại một nhà tù thời Pháp thuộc, nơi Huấn Cao sắp phải đối diện với án tử hình. Mặc dù đang đứng trước cái chết, Huấn Cao vẫn giữ vững nhân cách và phẩm giá của mình. Ông là một người say mê nghệ thuật thư pháp và có tài năng xuất chúng. Ngục trưởng - một người yêu thích chữ nghĩa và kính trọng tài năng của Huấn Cao, rất muốn xin chữ ông để treo trong nhà. Trong một khoảnh khắc, Huấn Cao đã quyết định cho ngục trưởng xin chữ. Tuy nhiên, hành động này không chỉ là sự ban phát tài năng mà còn thể hiện tình cảm, lòng nhân ái và sự mến mộ nghệ thuật của người tử tù đối với những người xung quanh, ngay cả khi họ là những kẻ giam cầm mình. Cuối cùng, Huấn Cao đã viết những dòng chữ đẹp cho ngục trưởng, biểu hiện tâm hồn cao đẹp và sáng ngời trong bối cảnh bi kịch. Qua tác phẩm, Nguyễn Tuân khắc hoạ hình ảnh một người nghệ sĩ tự do, dù ở trong hoàn cảnh cực kỳ khắc nghiệt, vẫn sống với nhân phẩm và tài năng của mình, đồng thời đồng hành với những suy tư về cuộc sống, nghệ thuật và cái chết
 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 10 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo