Tất cả con người sinh ra trên thế giới này đều bắt đầu từ tuổi trẻ. Tuổi trẻ chính là quãng đời thanh xuân đẹp nhất của con người. Đó là khi chúng có có đủ tri thức, có đủ sức khoẻ. Nếu chúng ta biết vận dụng những kiến thức mình có được để phục vụ cho đất nước thì điều đó thật tuyệt vời biết bao nhiêu. Có thể nói, tuổi trẻ chính là tương lai của đất nước. Đất nước muốn mạnh thì phải do những người trẻ gây dựng nên.
Nhớ lại những năm tháng đấu tranh hào hùng của dân tộc. Có biết bao nhiêu chiến sĩ khi ấy mới chỉ mười tám, đôi mươi nhưng sẵn sàng xung phong ra chiến trường để cầm súng đánh giặc. Họ không ngại gian khó, không sợ hiểm nguy, thậm chí còn sẵn sàng đánh đổi cả tính mạng của mình miễn sao dành lại được độc lập cho Tổ quốc. Chính họ đã dâng hiến tuổi trẻ của mình cho quê hương, cho dân tộc. Nhờ có những con người như vậy mà ngày hôm nay chúng ta mới được sống trong hoà bình, được đến trường và học tập.
Bác Hồ của chúng ta cũng là một minh chứng hùng hồn cho tuổi trẻ. Ngày ấy khi vẫn còn là chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành, Bác đã ra đi tìm được cứu nước. Với tinh thần tự học của mình, Bác đã nghiên cứu, đã học tập và cuối cùng đã đứng lên lãnh đạo dân tộc ta giành được độc lập. Cả một thời tuổi trẻ của mình Bác chỉ có một mong ước duy nhất là làm sao cho đất nước ta được hoàn toàn độc lập, đồng bào ta ai cũng có cơm ăn, áo mặc. Chính mong ước ấy đã thôi thúc Bác hành động để rồi giữa quảng trường Ba Đình lịch sử, Bác đọc bản Tuyên ngôn độc lập trước sự chứng kiến của toàn dân tộc Việt Nam. Giây phút ấy mới thiêng liêng biết bao nhiêu.
Có thể nói, tuổi trẻ và người trẻ nắm giữ vận mệnh của đất nước. Nếu tuổi trẻ ý thức được việc nên làm thì đất nước sẽ đi lên. Còn nếu tuổi trẻ đắm chìm trong những thú vui vô bổ thì tương lai đất nước sẽ đắm chìm trong tối tăm, lạc hậu.
Hôm nay, bạn có nghĩ vì sao chúng ta cần đến trường mỗi ngày hay không? Đó là bởi chỉ có tri thức mới đem đến cho chúng ta một tuổi trẻ tươi đẹp. Có tri thức, chúng ta sẽ không sợ lạc lõng với thế giới, khi gặp bạn bè năm châu chúng ta cũng không hề phải run sợ. Khi chúng ta có tri thức, chúng ta có thể làm được rất nhiều điều chúng ta muốn. Mai này, trong số chúng ta sẽ có rất nhiều người trở thành giáo viên, bác sĩ,… Những người giáo viên sẽ tiếp tục truyền đạt kiến thức của mình cho những thế hệ sau. Những người bác sĩ thì giúp chữa bệnh cứu người. Cứ như vậy, mỗi người mỗi ngành nghề sẽ giúp phát triển đất nước theo những cách khác nhau.
Kể từ sau khi giành được độc lập, nước ta đã không ngừng phát triển trong nhiều lĩnh vực của đời sống xã hội. Đó là nhờ sự cố gắng không ngừng của những người trẻ. Tuổi trẻ tham gia vào lao động sản xuất. Tuổi trẻ tham gia vào nghiên cứu sáng tạo. Và tuổi trẻ tham gia vào phát triển đất nước. Ngày nay, có biết bao nhiêu cái tên làm rạng danh Tổ quốc ta trên nhiều lĩnh vực khác nhau. Đó là giáo sư Ngô Bảo Châu – người Việt Nam đầu tiên giành được Huy chương Fields. Đó là Trần Lê Quang Tín với giải nhất violon quốc tế. Đó là Nguyễn Thị Thu Trang với giải nhất cuộc thi viết thư UPU. Đó là đội tuyển U23 Việt Nam với huy chương bạc tại giải vô địch u23 châu Á đã nâng tầm của thể thao Việt Nam. Những cái tên ấy, những con người ấy, thật đáng để chúng ta ngưỡng mộ và tự hào.
Lẽ dĩ nhiên, đất nước Việt Nam sẽ còn tiến xa hơn nữa trong tương lai. Chúng ta sẽ là những chủ nhân tương lai của đất nước và chính chúng ta sẽ là những người đưa Việt Nam bay cao, bay xa. Giống như lời dạy của Bác Hồ năm xưa: “Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các cháu”.