Trở gió là văn bản thuộc thể loại truyện ngắn, đặc trưng thể loại truyện ngắn là :
Cốt truyện ngắn: Truyện ngắn thường chỉ tập trung vào một hoặc vài sự kiện quan trọng, không kéo dài hay phát triển quá nhiều chi tiết. Nội dung thường xoay quanh một tình huống, một sự việc hoặc một khía cạnh cụ thể trong cuộc sống.
Tập trung vào một khoảng thời gian và không gian giới hạn: Do dung lượng hạn chế, thời gian và không gian trong truyện ngắn thường không kéo dài, mà chỉ giới hạn trong một bối cảnh ngắn hoặc một sự kiện cụ thể.
Kết cấu đơn giản: Truyện ngắn thường có một kết cấu rõ ràng, không phức tạp hay lồng ghép nhiều tuyến truyện. Các yếu tố của truyện như nhân vật, tình tiết, không gian, thời gian được xây dựng một cách cô đọng, không có sự phát triển quá dài dòng.
Tình huống truyện: Một đặc trưng quan trọng của truyện ngắn là sự xuất hiện của tình huống truyện – một sự kiện đặc biệt hoặc một hoàn cảnh cụ thể có tính bước ngoặt trong cuộc sống của nhân vật. Tình huống này giúp thể hiện rõ xung đột, mâu thuẫn hoặc sự thay đổi của nhân vật.
Nhân vật ít, tính cách rõ ràng: Trong truyện ngắn, số lượng nhân vật thường được giới hạn, chủ yếu tập trung vào một số nhân vật chính. Nhân vật được miêu tả cô đọng, với những nét tính cách rõ ràng, mang tính điển hình cao.
Nhân vật không phát triển phức tạp: Truyện ngắn không có đủ không gian để xây dựng và phát triển nhân vật theo chiều sâu như tiểu thuyết. Thay vào đó, nhân vật thường được khắc họa qua một vài hành động, suy nghĩ, lời nói hoặc những tình huống ngắn gọn nhưng điển hình.
Ngôn ngữ súc tích: Do dung lượng ngắn, ngôn ngữ trong truyện ngắn thường cô đọng, súc tích. Mỗi từ ngữ, câu văn đều mang ý nghĩa quan trọng, không có chỗ cho những chi tiết rườm rà hay dài dòng. Ngôn ngữ trong truyện ngắn thường mang tính biểu cảm cao, gợi tả mạnh mẽ và giàu tính hình ảnh.
Tiết tấu nhanh: Truyện ngắn thường có tiết tấu nhanh, không có nhiều phần miêu tả chi tiết hay giải thích dài dòng. Diễn biến của câu chuyện thường xảy ra gấp gáp, nhanh chóng để đi thẳng vào tình huống chính.
Tính cô đọng về nội dung và ý nghĩa: Truyện ngắn thường có xu hướng khái quát và cô đọng các khía cạnh của cuộc sống, đưa ra những thông điệp sâu sắc về xã hội, con người hoặc các giá trị nhân văn thông qua một sự kiện hay hình ảnh cụ thể.
Tính biểu tượng: Do dung lượng hạn chế, truyện ngắn thường sử dụng các hình ảnh, tình tiết hoặc nhân vật mang tính biểu tượng, nhằm gợi ra những ý nghĩa sâu xa hơn.
Kết thúc bất ngờ: Nhiều truyện ngắn có kết thúc bất ngờ, làm người đọc ngạc nhiên hoặc gây ra sự thay đổi trong cách nhìn nhận của nhân vật hoặc sự kiện. Điều này làm tăng sức hút và ấn tượng cho câu chuyện.
Kết thúc gợi mở: Ngoài ra, truyện ngắn cũng thường có những kết thúc mở, không giải thích rõ ràng hoặc không đưa ra kết luận cụ thể, để lại cho người đọc nhiều suy ngẫm và tự mình chiêm nghiệm ý nghĩa.
Chủ đề thường gắn liền với cuộc sống đời thường: Dù là miêu tả đời sống cá nhân hay xã hội, truyện ngắn thường có sự phản ánh về các khía cạnh đời sống con người, từ những vấn đề nhỏ nhặt đến các xung đột lớn hơn trong xã hội.
Thông điệp sâu sắc, ý nghĩa lớn: Mặc dù ngắn gọn, nhưng truyện ngắn lại có thể truyền tải những thông điệp sâu sắc và có sức nặng, thường gắn với những vấn đề triết lý về cuộc sống, con người và xã hội.
Sự đa dạng về phong cách và nội dung: Truyện ngắn có thể sáng tạo theo nhiều phong cách khác nhau, từ hiện thực, lãng mạn, đến phê phán hay trào phúng. Nội dung truyện ngắn cũng phong phú, có thể khai thác các đề tài từ tình yêu, gia đình, xã hội đến triết lý cuộc sống.