Trong bài thơ "Tiếng đàn mưa" của tác giả Nguyễn Minh Châu, nhân vật khách tha hương thể hiện nỗi cô đơn và khao khát về quê hương. Hình ảnh mưa, với âm thanh da diết, dường như gợi nhắc về những kỷ niệm đau thương và nỗi nhớ quê. Khách tha hương không chỉ đơn thuần là một người xa quê, mà còn là biểu tượng của những tâm tư sâu sắc, những khát khao không thể thỏa mãn. Khi tiếng đàn mưa vang lên, nỗi nhớ quê hương càng trở nên đau nhói, làm bật lên cảm giác lạc lõng giữa dòng đời. Dẫu ở nơi xa xôi, trái tim vẫn hướng về quê mẹ, nơi có những hình ảnh thân thuộc, giàu kỷ niệm. Qua đó, tác giả khắc họa một cách tinh tế những tâm tư phức tạp của con người trên hành trình tìm kiếm bản sắc và nguồn cội. Nhân vật không chỉ là người nhận ra vẻ đẹp của quê hương mà còn là người mang trong mình nỗi buồn sâu lắng vì sự xa cách, tạo nên một không gian vừa lãng mạn, vừa trăn trở trong tâm hồn.