Giải thích từ khó trong bài thơ "Ông Đồ" của Vũ Đình Liên
Bài thơ "Ông Đồ" của Vũ Đình Liên được viết trong bối cảnh xã hội Việt Nam những năm đầu thế kỷ 20, khi nền văn hóa truyền thống đang đối mặt với những biến động lớn từ các yếu tố ngoại lai. Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng một số từ ngữ khó hiểu hoặc ít được sử dụng trong ngôn ngữ hàng ngày. Dưới đây là một số từ khó cùng với giải thích của chúng:
1. Ông Đồ: Là từ chỉ người thầy đồ, người dạy chữ Nho trong xã hội phong kiến. Họ thường là những người có học thức, chuyên dạy chữ Hán và các giá trị văn hóa truyền thống.
2. Thương: Trong bài thơ, từ này không chỉ có nghĩa là yêu mến mà còn biểu đạt nỗi lòng xót xa, tiếc nuối về một thời kỳ đã qua, khi văn hóa truyền thống bị mai một.
3. Câu đối: Là những câu thơ hoặc câu văn được viết đối xứng, thường được dùng để trang trí trong các dịp lễ Tết. Đây là một nét đẹp văn hóa truyền thống.
4. Vắng: Từ này không chỉ có nghĩa là thiếu vắng mà còn thể hiện sự cô đơn, lẻ loi của ông Đồ khi không còn ai đến học.
5. Chao ôi:Là một từ ngữ thể hiện sự cảm thán, diễn tả nỗi lòng đau xót, tiếc nuối của tác giả về sự phai nhạt của văn hóa truyền thống.
Cách đọc bài thơ
Khi đọc bài thơ "Ông Đồ", cần chú ý đến nhịp điệu và cảm xúc của từng câu thơ. Nên đọc với giọng nhẹ nhàng, trầm lắng, thể hiện sự tôn kính và đồng cảm với số phận của nhân vật ông Đồ. Hãy để cho từng câu thơ lắng đọng trong tâm trí, từ đó cảm nhận được nỗi buồn và sự tiếc nuối mà tác giả muốn gửi gắm.
Ấn tượng chung
Bài thơ "Ông Đồ" để lại trong lòng người đọc một ấn tượng sâu sắc về sự cô đơn và bi thương của một người thầy đồ trong xã hội hiện đại. Hình ảnh ông Đồ ngồi bên hè phố, tay cầm bút lông viết chữ, là biểu tượng cho văn hóa truyền thống đang dần bị lãng quên. Những hình ảnh giản dị nhưng mang đầy ý nghĩa đã khiến bài thơ trở thành một tác phẩm kinh điển, phản ánh tâm tư của người dân Việt Nam trước những thay đổi lớn lao trong lịch sử. Tác giả Vũ Đình Liên không chỉ gửi gắm nỗi lòng của mình mà còn là tiếng nói chung cho những người yêu văn hóa, yêu cái đẹp truyền thống của dân tộc.