LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Giải bài có thưởng!

Đọc đoạn trích sau và thực hiện yêu cầu

Tôi là Lê Nguyên Trừng, hay nói cho đúng hơn tôi là Hồ Nguyên Trừng. Theo gia phả từ Quý, đã sang đất Giao Chỉ làm quan ở Diễn Châu. Trải qua mười hai đời, đến đời cụ Hồ Liêm xưa để lại, ông tổ của chúng tôi Hồ Hưng Dật từ miền Triết Giang, Trung Hoa, vào thời Ngũ di cư sang hương Đại Lại phú Thanh Hoa làm con nuôi quan tuyên úy Lê Huấn; từ đấy chỉ họ Hồ ở Thanh Hoa đồi làm họ Lê.

Cha tôi, Lê Quý Ly là châu bốn đời của cụ Hồ Liêm. Khi hai bà có của cha tôi là thái hậu Đôn Tử và Minh Tử được tuyển vào cung làm phi cho đức vua Trần Minh Tôn, rồi lại đến khi con của bà Mình Từ lên làm vua tức là Trần Nghệ Tôn, thì cha tôi biết thời vận của dòng họ nhà tôi đã đến. Quả đùng như cha dự đoản, vua Nghệ Tông, người anh em con cô cậu với cha tối, đã rất quý trọng cải tải kinh bang tế thế (trị nước giúp đời) của cha tôi. Ông đã được thăng vùn vụt để cuối cùng lên hàng quan nhất để triều đình.

Đến lúc này, cha mời bảo tôi: - Trong đạo hiếu, việc làm rạng rỡ tổ tiên, làm cho tên tuổi của dòng họ vang danh, lưu truyền sử sách, đó chính là đại hiểu. Lúc nào trong tâm khảm con cũng phải nhớ con dòng dõi họ Hồ. Việc đổi sang họ Lê chỉ nhất thời: người quản từ cũng phải biết chịu khuất thân, miền chỉ lớn cuối cùng đạt được. Cha tôi sáng mắt lên, rồi mơ màng kể cho tôi nghe về dòng đôi họ Hồ. - Họ Hồ nhà ta chính dòng dõi Ngu Thuần. Ông Hồ Công Mân là con cháu Ngu Thuấn được phong ở đất Hồ cho nên lấy chữ Hồ làm họ; cụ Hồ Hưng Dật sang Giao Châu làm quan chính là hậu duệ của cụ Hồ Công Mãn...

Thế đấy! Tôi hiểu ý cha tôi muốn nhắc nhở rằng tôi chính là con cháu của các bậc vua chúa, mà lại là những ông vua vĩ đại lừng danh thiên hạ. Ôi chỉ lớn! Tôi cũng hiểu chính vì cái chỉ lớn đó mà cha tôi đã rất hài lòng khi tôi miệt mài đọc sách của trăm nhà, và khi tôi châm chủ theo háu ông ngoại tôi để học lấy cái nghề y sư (thấy thuốc). Nhưng sư đâu phải là điều cha tôi đã bằng lòng. Ông còn muốn tôi là đại y sư. Còn nhớ một lần, khi tôi đã trưởng thành, cha ra một về câu đối, bắt tôi đổi lại: - Thử nhất quyền ký thạch, hữu thì vì vẫn về vũ, đi nhuận sinh dân. (Hôn đã bằng nằm tay này có lúc làm mây làm mưa để thấm nhuần cho dân) Tôi đối lại rằng: - Giá tam thốn tiểu tùng, tha nhật tác động tác lương đi phủ xã tắc. (Cây thông nhỏ ba tác ấy, ngày sau làm rường làm cột để chống đỡ xã tắc).

Ôi! Chỉ là một hòn đá nhỏ thôi mà cha tôi muốn làm mây làm mưa để tưới cho khắp muôn nhà. Qua câu đối ấy tôi hiểu rõ cái chỉ của cha tôi. Tôi cũng biết rằng từ đây họ Hồ chúng tôi bắt đầu phải đương đầu với bảo tổ. Chỉ càng lớn, bão tổ cảng lớn. Chỉ má thánh thì muộn đời có công, chỉ mà bại thì lưu tiếng xấu ngàn thu. Từ đó lòng tối buồn vô hạn, lòng tôi giằng xé trăm điều. Nhưng biết sao được. Cùng một huyết thống, tức cùng chung một con thuyền, thoát và một mình cũng chẳng được; số mệnh buộc chúng tôi đắm cùng chịu đằm, vinh cùng hưởng vinh. Nhưng gia đình chúng tôi còn nằm chung trong con thuyền của cả nước, liệu con thuyên gia tộc chúng tôi nếu bị đảo điên, thì con thuyền cả nước sẽ ra sao? Đó là vấn đề. Càng nghĩ, lòng tôi càng thêm buồn rầu, bối rối.

(trích Hồ Quý Ly, Nguyễn Xuân Khánh. NXB Phụ nữ. Hà Nội, 2006)

* Chú thích: Hồ Quý Ly là tiểu thuyết lịch sử của nhà văn Nguyễn Xuân Khánh. Tiểu thuyết lấy bối cảnh nước ta dưới thời thượng hoàng Trần Nghệ Tông, đất nước đang lâm vào cuộc khủng hoảng toàn diện, nhân dân lầm than, nhà Trần suy bại. Trong bối cảnh đó, Hồ Quý Ly (1336-1407) đã ép vua Trần nhường ngôi cho mình, lập nên triều nhà Hồ, đặt quốc hiệu là Đại Ngu. Hồ Quý Ly đã thực hiện nhiều cải cách toàn diện đất nước với tham vọng chấn hưng nước nhà, giữ vững ngôi vua của vương triều. Nhưng những cải cách ấy chưa kịp mang lại hiệu quả, ngược lại, khiến lòng dân oán hận. Năm 1406, quân Minh sang xâm lược nước ta, quân nhà Hồ thua trận, Hồ Quý Ly bị bắt mang về Trung Quốc.

Câu 1 : Hãy chỉ ra những đặc điểm tiêu biểu của thể loại truyện lịch sử qua đoạn văn bản trên.

Câu 2 : Theo em, vì sao nhân vật tôi trong đoạn văn trên cảm thấy lòng "càng thêm buồn rầu, bối rối"?

giúp mình vs, các bạn ơi ! Mình đang cần gấppp !!!

0 trả lời
Hỏi chi tiết
66
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
### Câu 1: Những đặc điểm tiêu biểu của thể loại truyện lịch sử qua đoạn văn bản trên

1. **Bối cảnh lịch sử cụ thể**: Đoạn trích nhắc đến các nhân vật và sự kiện có thật trong lịch sử Việt Nam, như triều đại Trần, vua Trần Nghệ Tôn, và sự chuyển giao ngôi vua từ nhà Trần sang nhà Hồ. Điều này tạo ra một bối cảnh lịch sử rõ ràng và có thể xác thực.

2. **Nhân vật lịch sử**: Nhân vật chính trong đoạn trích là Lê Nguyên Trừng, hay Hồ Nguyên Trừng, một nhân vật có liên quan đến một giai thoại lịch sử cụ thể. Ông còn kể về cha và tổ tiên mình, tạo sự liên kết với các nhân vật lịch sử nổi tiếng.

3. **Sự phát triển của sự kiện qua các thế hệ**: Đoạn văn không chỉ nói về hiện tại mà còn đề cập đến quá khứ và dòng dõi của nhân vật, cho thấy sự thay đổi và phát triển của gia tộc qua các thế hệ. Điều này giúp tạo chiều sâu cho câu chuyện.

4. **Tình cảm và tư tưởng con người trong bối cảnh lịch sử**: Nhân vật thể hiện cảm xúc mạnh mẽ về trách nhiệm với gia tộc và tương lai, điều này thể hiện những xung đột tâm lý trong bối cảnh lịch sử khó khăn và biến động.

5. **Giá trị và Tâm tư của nhân vật chính**: Nhân vật chính mang trong mình gánh nặng của việc giữ gìn danh dự tổ tiên và sự lo lắng về số phận của gia tộc trong xã hội đầy biến động. Đây là những yếu tố thường thấy trong truyện lịch sử, nơi mà cá nhân thường gắn liền với vận mệnh quốc gia.

### Câu 2: Vì sao nhân vật tôi trong đoạn văn trên cảm thấy lòng "càng thêm buồn rầu, bối rối"?

Nhân vật cảm thấy buồn rầu và bối rối vì những lý do sau:

1. **Gánh nặng lịch sử**: Nhân vật ý thức được rằng mình là hậu duệ của các bậc vua chúa, và điều này tạo ra một áp lực lớn về việc gìn giữ danh tiếng và truyền thống của gia tộc, đồng thời cảm thấy lo lắng về trách nhiệm mà mình phải gánh vác.

2. **Biến động lịch sử**: Trong bối cảnh đất nước đang khủng hoảng và triều đại đang suy yếu, nhân vật hiểu rằng dòng họ mình cũng đang đối mặt với những thách thức lớn. Điều này gây ra sự bế tắc và lo lắng về tương lai của cả gia tộc và dân tộc.

3. **Mâu thuẫn giữa lý tưởng và thực tế**: Mặc dù cha của nhân vật có những hoài bão lớn lao về việc đóng góp cho đất nước, thực tế lại không mấy sáng sủa. Nhân vật cảm thức rằng những hoài bão ấy có thể không đạt được, từ đó phát sinh nỗi buồn và sự bối rối.

4. **Sự phụ thuộc và tính tương tác giữa các số phận**: Nhân vật hiểu rằng vận mệnh của bản thân gắn chặt với số phận của cả gia tộc và đất nước. Điều này khiến cho mọi quyết định và hành động đều thu hút cảm xúc nặng nề và lo âu về tương lai.

Như vậy, cảnh ngộ lịch sử phức tạp kết hợp với gánh nặng của trách nhiệm và sự mong mỏi cho một tương lai tốt đẹp đã khiến nhân vật chìm đắm trong những cảm xúc buồn rầu và bối rối.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư