Bài thơ "Tiếng chổi tre" của Tố Hữu mang đến hình ảnh giản dị nhưng đầy cảm xúc về những người lao công thầm lặng, góp phần giữ gìn vẻ đẹp của cuộc sống. Tác giả mở đầu bằng âm thanh "cốc... cốc..." của tiếng chổi tre quét đường, tạo nên một nhịp điệu bình dị và thân quen giữa không gian đêm khuya. Tiếng chổi không chỉ là âm thanh của công việc mà còn là biểu tượng của sự cần cù, chăm chỉ. Hình ảnh người lao công hiện lên qua những câu thơ giàu cảm xúc: "Như sắt, như đồng, / Chịu thương, chịu khó". Đây là những con người thầm lặng, không đòi hỏi hào quang hay danh vọng, nhưng lại góp phần làm sạch đẹp cuộc đời. Tố Hữu đã khéo léo tôn vinh công việc giản dị ấy bằng cách làm nổi bật ý nghĩa của nó đối với xã hội. Tiếng chổi tre vang lên như một lời nhắc nhở về lòng biết ơn đối với những người làm những công việc tưởng chừng nhỏ bé, nhưng có giá trị lớn lao. Qua đó, tác giả khuyến khích sự trân trọng và tôn vinh những đóng góp thầm lặng trong cuộc sống.