Quên và nhớ là 2 cặp phạm trù đối lập luôn tồn tại trong cuộc sống. Có người bảo quên đi để sống. Có người báo nhớ kĩ vào để sống cho tốt. Anh/chị chọn cách sống nào? Hãy viết bài văn nghị luận xã hội lí giải vì sao mình lựa chọn cách sống đó Quên và nhớ là 2 cặp phạm trù đối lập luôn tồn tại trong cuộc sống. Có người bảo quên đi để sống. Có người báo nhớ kĩ vào để sống cho tốt Anh/chị chọn cách sống nào? Hãy viết bài văn nghị luận xã hội lí giải vì sao mình lựa chọn cách sống đó
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi **Bài văn nghị luận xã hội: Sống với tâm thế “Quên” hay “Nhớ”** Trong cuộc sống, việc đối diện với những cảm xúc, kỷ niệm đôi khi khiến con người cảm thấy bối rối. Hai cặp phạm trù "quên" và "nhớ" như hai mặt của một đồng xu, luôn song hành và tồn tại song song, tạo nên những khía cạnh khác nhau trong cách sống của mỗi người. Có những người tin rằng “quên đi để sống” là cách tốt nhất để vượt qua đau khổ, còn có những người lại chọn “nhớ kĩ để sống cho tốt” như một phương thức gìn giữ kinh nghiệm và giá trị. Bản thân tôi, tôi chọn cách sống “nhớ” bởi vì những kỷ niệm và bài học từ quá khứ là những hành trang quý giá giúp ta trưởng thành hơn. Trước tiên, chúng ta không thể phủ nhận rằng “quên” là một cách để giảm bớt nỗi đau. Có những ký ức, những trải nghiệm buồn bã, tổn thương nếu cứ níu kéo sẽ chỉ khiến ta chìm trong sự đau khổ. Trong những trường hợp này, quên đi sẽ giúp con người thoát ra khỏi vòng xoáy của nỗi buồn, mở ra cơ hội cho sự phục hồi và phát triển bản thân. Tuy nhiên, việc quên hoàn toàn những ký ức quan trọng, những bài học trong cuộc sống có thể khiến con người trở nên hời hợt và mất đi khả năng học hỏi từ quá khứ. Ngược lại, lựa chọn “nhớ” không chỉ đơn thuần là việc tích lũy những kỷ niệm đẹp, mà còn là việc nhìn nhận, đánh giá và rút ra bài học từ những sai lầm trong quá khứ. Nhớ những ký ức đau thương giúp ta trở nên trưởng thành hơn, đồng thời có cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc sống. Những trải nghiệm, gian nan trong quá khứ tạo nên bản sắc và tính cách của mỗi con người. Kỷ niệm giúp ta ghi nhớ giá trị của sự sống, khích lệ ta cố gắng hơn trong những nỗ lực tương lai. Thực tế cho thấy, nhiều người đã trở thành nguồn cảm hứng cho người khác bằng cách biến những nỗi đau thành động lực. Họ đã chọn “nhớ” và làm cho nó trở thành một phần không thể thiếu trong quá trình phát triển bản thân. Những câu chuyện vượt qua khó khăn, những bài học từ thất bại chính là minh chứng cho sức mạnh của “nhớ”. Qua đó, chúng ta không chỉ sống cho chính mình mà còn có thể truyền cảm hứng cho những người xung quanh. Tóm lại, trong cuộc sống, tôi chọn cách sống “nhớ” chứ không phải “quên”. Những kỷ niệm, dù là vui hay buồn, đều góp phần làm nên con người tôi hôm nay. Nhớ giúp tôi không chỉ khắc sâu những bài học quan trọng, mà còn là động lực để tôi không ngừng phát triển và vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống. Chúng ta nên biết cách sống với cả hai khái niệm này, nhưng với tôi, nhớ là phương thức sống có ý nghĩa hơn, bởi nó kết nối chúng ta với quá khứ và định hình tương lai.