Trong đoạn trích "giàn bầu trước ngõ" của tác giả Nguyễn Khải, nhân vật người bà được miêu tả rất chi tiết và sâu sắc. Bà là một người phụ nữ già, tóc đã bạc trắng, da khô sần sùi, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp của một người phụ nữ Việt Nam truyền thống. Người bà trong đoạn trích này là một người phụ nữ rất chịu khó và siêng năng. Cả ngày bà đều ngồi bên cái giàn bầu, chăm sóc và chăm nom cho những cây cối trong sân nhỏ của mình. Bà không chỉ làm việc để kiếm sống mà còn để giữ gìn và bảo vệ những giá trị truyền thống của dân tộc. Ngoài ra, người bà còn là một người rất tận tâm và yêu thương. Bà luôn quan tâm đến những người xung quanh, đặc biệt là những đứa trẻ. Trong đoạn trích, bà đã dành cho cậu bé nhỏ một nụ cười và một lời chào thân thiện. Điều này cho thấy tình yêu thương và sự quan tâm của bà đối với những người xung quanh. Tuy nhiên, người bà trong đoạn trích cũng là một người sống trong cảnh khó khăn và bất hạnh. Bà sống một mình, không có ai để chia sẻ cuộc sống và những niềm vui buồn. Điều này cho thấy sự cô đơn và bất lực của người bà trong cuộc sống. Tóm lại, người bà trong đoạn trích "giàn bầu trước ngõ" là một người phụ nữ truyền thống, chịu khó và siêng năng, tận tâm và yêu thương. Tuy nhiên, bà cũng là một người sống trong cảnh khó khăn và bất hạnh. Nhân vật này cho chúng ta thấy sự đa dạng và phong phú của con người Việt Nam, cũng như những giá trị truyền thống mà chúng ta cần phải giữ gìn và bảo vệ.