Dưới đây là câu trả lời cho các câu hỏi liên quan đến đoạn trích về nhân vật lão Hạc:
#Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt và nội dung chính của đoạn trích.
- Phương thức biểu đạt
Đoạn trích chủ yếu sử dụng phương thứcmiêu tả và biểu cảm Qua đó, tác giả không chỉ mô tả sự việc mà còn thể hiện cảm xúc của nhân vật, đặc biệt là nỗi buồn của lão Hạc.
- Nội dung chính: Nội dung chính của đoạn trích là nỗi đau xót, sự mất mát của lão Hạc khi phải bán Cậu Vàng, con chó mà lão rất yêu quý. Qua đó, ta cảm nhận được tình cảm sâu sắc của lão dành cho Cậu Vàng cũng như sự đơn độc trong cuộc sống của lão.
#Câu 2. Tìm những chi tiết thể hiện nhân vật lão Hạc. Qua đó nêu cảm nhận của em về nhân vật.
- Chi tiết thể hiện nhân vật lão Hạc:
- "Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ!" thể hiện sự mất mát lớn lao đối với lão Hạc.
- "Lão cố làm ra vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu" cho thấy lão Hạc không thể che giấu nỗi buồn.
- "Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra" miêu tả rõ nét nỗi đau khổ và sự bất lực của lão.
- Cảm nhận về nhân vật: Lão Hạc là một nhân vật đầy đau thương và đáng thương. Lão sống một mình, gắn bó với Cậu Vàng như một người bạn, một phần của cuộc sống. Sự mất mát này không chỉ là một con chó, mà còn là sự mất mát về tình cảm, niềm vui và sự cô đơn của lão. Điều này khiến người đọc cảm thấy xót xa và đồng cảm với lão.
#Câu 3. Đoạn văn trên được kể ở ngôi nào? Ngôi kể ấy có tác dụng như thế nào trong việc kể chuyện?
- Ngôi kể: Đoạn văn được kể ở ngôi thứ nhất (tôi).
- Tác dụng:Ngôi kể thứ nhất giúp người đọc cảm nhận sâu sắc những cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật "tôi", đồng thời tạo sự gần gũi và chân thực. Qua góc nhìn của "tôi", người đọc thấy rõ hơn nỗi đau khổ và sự thương cảm mà lão Hạc đang phải trải qua.
#Câu 4. Cảm nhận về nhân vật lão Hạc qua đoạn trích trên bằng đoạn văn khoảng 10 -15 câu.
Nhân vật lão Hạc trong đoạn trích thể hiện rõ nét nỗi đau và sự cô đơn trong cuộc sống của một người già. Sự ra đi của Cậu Vàng, chú chó mà lão yêu quý, như một đòn giáng mạnh vào trái tim lão. Cái cười gượng gạo và đôi mắt ầng ậng nước cho thấy lão đang cố gắng che giấu nỗi buồn nhưng lại không thể. Từng chi tiết như “mặt lão co rúm lại”, “nước mắt chảy ra” khiến người đọc cảm nhận được nỗi đau khôn nguôi trong lão Hạc. Lão không chỉ mất đi một con vật mà còn mất đi niềm vui, sự sẻ chia trong những ngày tháng cuối đời. Qua hình ảnh lão Hạc, tác giả đã khắc họa một bức tranh buồn về cuộc sống của những người già cô đơn, không còn ai bên cạnh để san sẻ nỗi niềm. Sự đau khổ của lão Hạc khiến ta phải suy ngẫm về tình cảm, sự mất mát và giá trị của những mối quan hệ trong cuộc sống. Lão Hạc, với nỗi buồn sâu sắc, trở thành biểu tượng cho những phận người đáng thương trong xã hội.