Khổ thơ thứ hai trong bài thơ "Tổ quốc là tiếng mẹ" của Nguyễn Việt Chiến mang đến những cảm nhận sâu sắc về tình yêu quê hương, đất nước gắn liền với ấu thơ và hình ảnh người mẹ. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh tiếng mẹ ru con như một biểu tượng thiêng liêng, thể hiện sự gắn bó khăng khít giữa Tổ quốc và những kỷ niệm êm đềm trong tâm hồn mỗi người. Tiếng mẹ không chỉ đơn thuần là âm thanh, mà còn là bản sắc văn hóa, là niềm tự hào dân tộc. Tình yêu quê hương được thể hiện qua sự hồi tưởng về những ký ức đẹp đẽ, nơi mà mỗi lời ru như một lời nhắc nhở về cội nguồn, giúp mỗi người lớn lên trong tình yêu thương và trách nhiệm với Tổ quốc. Khổ thơ như một lời nhắc nhở rằng, tổ quốc hiện hữu không chỉ qua địa lý, mà còn đậm sâu trong tâm tư, tình cảm của mỗi con người. Qua đó, tác giả khẳng định rằng tình yêu Tổ quốc luôn bắt nguồn từ những điều giản dị, gần gũi nhất trong cuộc sống hàng ngày. Hình ảnh tiếng mẹ sẽ mãi vang vọng, là nguồn động lực, niềm tin và hy vọng cho thế hệ tương lai.