Khổ thơ khắc họa một tình yêu vừa dịu dàng, vừa mãnh liệt qua hình ảnh sóng và cát, với mong ước hóa thân vào thiên nhiên để diễn tả tình cảm của nhân vật trữ tình. "Anh xin làm sóng biếc" là lời nguyện ước tha thiết của nhân vật, muốn được làm "sóng" để mãi bên "cát vàng" - biểu tượng cho người mình yêu. Hình ảnh "hôn mãi cát vàng em" gợi lên cảm giác nhẹ nhàng, sâu lắng và tràn đầy yêu thương. Động từ "hôn" lặp đi lặp lại với những tính từ "thật khẽ", "thật êm", "êm đềm" làm nổi bật vẻ đẹp tinh tế, trìu mến trong tình yêu của nhân vật.
Không chỉ có sự dịu dàng, tình yêu trong khổ thơ còn mang tính bất diệt, mãnh liệt. Câu thơ "Đã hôn rồi, hôn lại / Cho đến mãi muôn đời" nhấn mạnh sự kiên trì, khát khao yêu thương mãi mãi. Nhân vật trữ tình mong muốn tình yêu sẽ kéo dài đến "tan cả đất trời" mới thôi, thể hiện một tình yêu bất tận, vĩnh cửu. Qua khổ thơ, vẻ đẹp tình yêu của nhân vật trữ tình là sự kết hợp hoàn hảo giữa dịu dàng và mãnh liệt, giữa trân trọng và khát vọng cháy bỏng, đem lại cảm giác dạt dào, sâu sắc.