Để chứng minh rằng địa hình nước ta có đồi núi chiếm ưu thế, có thể xem xét các yếu tố sau:
1. Diện tích đồi núi lớn: Địa hình đồi núi chiếm khoảng 3/4 diện tích toàn lãnh thổ Việt Nam. Trong đó, miền núi Bắc Bộ, dãy Trường Sơn và khu vực Tây Nguyên đều là những vùng có địa hình đồi núi trải dài.
2. Độ cao trung bình của địa hình: Phần lớn địa hình đồi núi của Việt Nam có độ cao trung bình từ 500 - 1000m, bao gồm các cao nguyên và dãy núi chạy dọc đất nước. Các vùng núi cao nổi bật có thể kể đến như dãy Hoàng Liên Sơn với đỉnh Phan Xi Păng - đỉnh cao nhất Việt Nam và Đông Nam Á, đạt độ cao 3143m.
3. Phân bố địa hình đồi núi: Địa hình đồi núi phân bố rộng khắp từ Bắc vào Nam, đặc biệt ở khu vực phía Tây và Tây Bắc. Dãy núi Trường Sơn kéo dài từ Bắc vào Trung và Nam, tạo thành ranh giới tự nhiên giữa các vùng, còn các cao nguyên Tây Nguyên cũng là một vùng đồi núi rộng lớn.
4. Đặc điểm địa hình đa dạng: Đồi núi nước ta gồm các loại địa hình phong phú như núi cao, núi thấp, đồi và cao nguyên, tạo nên sự đa dạng về độ cao, độ dốc và cảnh quan. Điều này phản ánh rõ đặc trưng địa hình đồi núi chiếm ưu thế.
Qua các đặc điểm trên, có thể thấy rằng địa hình nước ta chủ yếu là đồi núi, tạo thành một phần quan trọng trong cấu trúc địa lý của đất nước.