Bài thơ "Thầy" của là một bản tình ca ngọt ngào dành tặng người thầy. Tác phẩm đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật tinh tế để khắc họa hình ảnh người thầy và tình cảm của học trò đối với thầy.Một trong những điểm sáng của bài thơ là việc sử dụng biện pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. Hình ảnh "cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay/ Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng" đã tạo nên một sự kết hợp độc đáo giữa giác quan thị giác và xúc giác. Cơn gió như một bàn tay vuốt nhẹ, làm nổi bật lên những sợi tóc bạc của thầy, gợi lên sự xót xa, trân trọng trong lòng người đọc. Bên cạnh đó, hình ảnh "mái chèo đó là những viên phấn trắng" lại ẩn chứa một ý nghĩa sâu xa. Viên phấn, vốn là một vật dụng giản dị, nay được nâng lên tầm cao của một "mái chèo", tượng trưng cho công việc lặng lẽ, miệt mài của người thầy trong việc đưa đò tri thức cho các thế hệ học trò.Ngôn ngữ của bài thơ cũng là một điểm đáng chú ý. Tác giả sử dụng những từ ngữ giản dị, gần gũi với đời sống thường ngày như "bụi phấn", "mái chèo", "định hướng" để tạo nên một không gian ấm cúng, thân thuộc. Đồng thời, những câu thơ ngắn gọn, súc tích lại chứa đựng những cảm xúc sâu lắng, chân thành. Điệp ngữ "bao năm rồi" được lặp lại nhiều lần, tạo nên một nhịp điệu trầm buồn, gợi nhớ về thời gian đã qua và những kỷ niệm đẹp.Có thể nói, bài thơ "Thầy" là một tác phẩm thành công trong việc sử dụng ngôn ngữ và các biện pháp nghệ thuật để thể hiện tình cảm chân thành của người học trò đối với thầy cô. Qua đó, tác giả đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc sâu sắc về tình thầy trò, tình người.