Hãy viết một đoạn văn ( khoảng 1, 5 trang giấy ) ghi lại cảm súc của em sau khi đọc bài thơ " Trăng ơi... từ đâu đến " ( Trần Đăng Khoa ) Hãy viết một đoạn văn ( khoảng 1, 5 trang giấy ) ghi lại cảm súc của em sau khi đọc bài thơ " Trăng ơi... từ đâu đến " ( Trần Đăng Khoa )
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Sau khi đọc bài thơ "Trăng ơi... từ đâu đến" của Trần Đăng Khoa, trong lòng em trào dâng những cảm xúc thật đặc biệt. Bài thơ mang đến cho em một trải nghiệm kỳ diệu, như một cuộc hành trình về thế giới của những suy tưởng, những cảm nhận trong trẻo và tinh khôi của tuổi thơ. Trần Đăng Khoa, với tài năng tinh tế của mình, đã vẽ nên hình ảnh ánh trăng không chỉ đơn thuần là một thiên thể lạnh lẽo trên bầu trời, mà còn là một biểu tượng của những nỗi niềm sâu thẳm, của những ký ức và cảm xúc êm đềm. Ánh trăng trở thành người bạn đồng hành, gợi nhắc em về những buổi tối ngồi ngắm trăng, những giấc mơ trong trẻo khi còn bé. Sự tò mò của nhân vật trong bài thơ về nguồn gốc của ánh trăng gợi cho em nhớ lại những câu hỏi hồn nhiên, ngây thơ mà mình đã từng đặt ra trong những ngày tháng thơ ấu. Câu hỏi “Trăng ơi… từ đâu đến?” như một lời mời gọi, khơi dậy trong em những kỷ niệm đẹp đẽ về một thời vô lo, nơi mà mọi thứ đều có thể lý giải bằng sự ngây thơ và trí tưởng tượng phong phú. Trong dòng chữ của Trần Đăng Khoa, em cảm nhận được sự gần gũi, thân thương nhưng cũng đầy suy tư. Ánh trăng như là một biểu tượng của cái đẹp, của sự mộng mơ, nhưng cũng là một khoảng trống, một nỗi buồn nhẹ nhàng. Điều này khiến em suy nghĩ về cuộc sống, về những ước mơ và khát vọng. Nhân vật dường như muốn tìm hiểu mọi bí ẩn của cuộc sống, như một cách để hiểu rõ hơn về bản thân mình trong thế giới rộng lớn này. Em cảm nhận rằng, ánh trăng và những câu hỏi của nhân vật không chỉ đơn thuần là sự tìm kiếm mà còn là một hành trình khám phá tâm hồn. Bài thơ còn phản ánh sự giao hòa giữa thiên nhiên và con người, giữa cái đẹp vô tận của trời đất và những trăn trở trong lòng mỗi người. Khi đọc những câu thơ, em cảm thấy như mình cũng đang cùng nhân vật ngắm nhìn ánh trăng, cùng lắng nghe những tâm tình của nó. Qua đó, em nhận ra rằng, dù cuộc sống có nhiều điều khó hiểu và không thể lý giải, thì chính những điều giản dị và bình yên mới là nền tảng cho những niềm vui và hạnh phúc nhỏ bé trong cuộc đời. Tóm lại, "Trăng ơi... từ đâu đến" không chỉ là một bài thơ mà còn là một tác phẩm nghệ thuật chạm tới cảm xúc và tâm tư của mỗi người đọc. Nó khơi gợi trong em những suy tư về cuộc sống, về ước mơ và về vẻ đẹp của những điều giản dị. Những vần thơ của Trần Đăng Khoa như một ánh đèn sáng giữa đêm tối, giúp em nhận ra rằng, sự tò mò, sự tìm kiếm và những câu hỏi không bao giờ có lời đáp là một phần không thể thiếu trong hành trình trưởng thành của mỗi con người.