Bài thơ "Những ngọn núi nóng rẫy" của nhà thơ Lê Anh Dũng miêu tả vẻ đẹp hùng vĩ và sự khắc nghiệt của thiên nhiên, cũng như những nỗi vất vả, hy sinh trong công cuộc lao động của con người. Dưới đây là ý chính của từng đoạn trong bài thơ:
Đoạn 1:
- Ý chính: Miêu tả cảnh vật của những ngọn núi nơi miền Tây. Những ngọn núi này không chỉ cao vút mà còn có đất đai khô cằn, nắng nóng, thể hiện sự khắc nghiệt của thiên nhiên nơi đây. Những ngọn núi như được đốt nóng bởi cái nắng gắt, gây khó khăn cho việc sinh sống và canh tác của con người.
Đoạn 2:
- Ý chính: Tác giả miêu tả cuộc sống của những người lao động đang chống chọi với thiên nhiên. Mặc dù họ làm việc vất vả dưới cái nắng gay gắt của núi rừng, nhưng họ vẫn kiên cường và tiếp tục chiến đấu với khó khăn để sinh tồn. Những hình ảnh "chân trần", "mồ hôi đẫm ướt" làm nổi bật sự gian khổ của công việc.
Đoạn 3:
- Ý chính: Đây là đoạn thể hiện tình cảm của con người đối với thiên nhiên. Dù núi rừng có đầy thử thách và gian nan, nhưng con người vẫn yêu thương và gắn bó với đất đai quê hương. Những ngọn núi "nóng rẫy" trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống và tình yêu của con người đối với mảnh đất đó.
Đoạn 4:
- Ý chính: Đoạn này thể hiện sự hy sinh và lòng kiên cường của con người khi sống dưới điều kiện khắc nghiệt. Dù đối diện với sự khó khăn, họ vẫn tiếp tục sống và xây dựng cuộc sống, làm cho đất đai trở nên màu mỡ, tươi tốt hơn. Cái "nóng" ở đây cũng là một thử thách mà con người phải vượt qua để có được thành quả.