Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đánh giá giá trị nghệ thuật của văn bản nhà mẹ lê và người mẹ

Đánh giá giá trị nghệ thuật của văn bản nhà mẹ lê và người mẹ
2 trả lời
Hỏi chi tiết
16
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Văn bản "Nhà mẹ Lê" và "Người mẹ" đều là những tác phẩm mang đậm giá trị nghệ thuật và tình cảm sâu sắc, phản ánh tình yêu thương và sự hi sinh của người mẹ trong xã hội.

### 1. Giá trị nghệ thuật của văn bản "Nhà mẹ Lê"

- **Tác giả và bối cảnh**: Tác phẩm được sáng tác trong một bối cảnh xã hội có nhiều biến động, người mẹ Lê trở thành biểu tượng cho những người phụ nữ Việt Nam trong thời kỳ khó khăn và chiến tranh.

- **Cảm xúc chân thật**: Văn bản thể hiện những cảm xúc chân thành và sâu lắng của người mẹ, từ sự lo lắng cho con cái đến nỗi đau khi phải xa cách. Những cảm xúc này được miêu tả rất tinh tế, tạo nên sự đồng cảm mạnh mẽ của độc giả.

- **Hình ảnh và tượng trưng**: Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh và biểu tượng để khắc họa vẻ đẹp của người mẹ, chẳng hạn như hình ảnh ngọn đèn dầu, bếp lửa ấm cúng, thể hiện sự che chở và ấm áp mà người mẹ mang lại.

- **Ngôn ngữ nghệ thuật**: Văn bản sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh và câu cú câu trúc linh hoạt, giúp tái hiện rõ nét tâm trạng và cảm xúc của nhân vật.

### 2. Giá trị nghệ thuật của văn bản "Người mẹ"

- **Chủ đề cao đẹp**: Tác phẩm khắc họa hình ảnh người mẹ với sự hy sinh vô bờ bến, là biểu tượng cho tình yêu thương và lòng kiên cường. Chủ đề này rất quen thuộc nhưng được thể hiện một cách mới mẻ và sâu sắc.

- **Tình huống và xung đột**: Tác phẩm thường sử dụng tình huống kịch tính và xung đột nội tâm để dồn nén cảm xúc, từ đó làm nổi bật tâm sự và nỗi đau của người mẹ.

- **Tính nhân văn**: Văn bản không chỉ dừng lại ở tình cảm cá nhân mà còn mở rộng ra giá trị nhân văn, thể hiện lòng biết ơn đối với công lao của người mẹ trong gia đình và xã hội.

- **Phong cách nghệ thuật độc đáo**: Tác giả kết hợp giữa hiện thực và ước mơ, giữa nỗi đau và niềm hy vọng, tạo nên một bức tranh sống động và sinh động về hình ảnh người mẹ.

### Nhận xét chung:

Cả hai văn bản đều có giá trị lớn trong việc khắc họa tâm lý và tình cảm của người mẹ, đồng thời phản ánh tinh thần kiên cường và lòng hy sinh của những con người phụ nữ Việt Nam trong lịch sử. Giá trị nghệ thuật của các tác phẩm này không chỉ nằm ở nội dung mà còn ở cách thức trình bày, khả năng gợi cảm và sự kết nối với độc giả. Chúng là những tác phẩm có sức hút mạnh mẽ và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
1
0
Duy Lê
hôm qua
+5đ tặng
Là một nhà văn có ngòi bút viết ra những lời văn lãng mạn nhưng luôn thiên về những câu chuyện tả thực được hoàn cảnh trong từng câu văn của mình. Thế giới văn chương của ông phong phú, đa vũ trụ nhưng cái hay của ông là không những viết về những mảnh đời le lói, mệt nhọc  của tầng lớp tiểu tư sản thời bấy giờ mà còn viết về những số phận khổ cực, sự bần cùng dưới đấy xã hội của những người lao động nghèo. Và tác phẩm “nhà mẹ Lê” là một trong số đó. Cái đói, cái khổ, sự túng quẫn được viết rõ từng câu chữ trong tác phẩm khiến cho hình ảnh được hiện diện ngay trước mắt người đọc về hình ảnh của một người mẹ lam lũ, vất vả, chạy ăn từng bữa cho mươi một đứa con nheo nhóc. Từ đó nói lên giá trị hiện thực về sự cao cả của người mẹ, sự thương con, cố gắng hy sinh tất cả để nuôi con, dưới cái sự vất vả để làm nụng nuôi con, bà lại lấy đó là là niềm vui sướng vì được mướn làm để có tiền, có gạo nuôi đàn con đói khổ của mình.
Dưới ngòi bút đa tài, đa nghệ viết ra những câu từ văn chương như tranh vẽ tả thực của Thạch Lam, đoạn trích đã và đang lột tả chân thực về số phận đáng thương của một người đàn bà làm mẹ của tận mười một người con nheo nhóc. Cái đói, sự túng quẫn đặc trưng của cái xã hội thời bấy giờ được hiện lên. Đã nghèo, đã đói khát nhưng mẹ Lê lại đẻ nhiều con khiến cho sự túng quẫn, khổ sở hơn gấp nhiều lần. Hình ảnh một người đàn bà với làn da nhăn nheo như quả trám khô, thân hình thấp bé khắc khổ nhưng lại là mẹ của mười một đứa con, đứa lớn nhất mới mười bảy, đứa bé nhất vẫn còn bế trên tay. Cái sự bần cùng hóa của xã hội hết thảy cứ như đang hiện diện hết ở nhà Mẹ Lê. Đói rét, nghèo khổ, túng quẫn khi tận mười mấy con người nheo nhóc trong cái nhà được miêu tả như cái “ổ chó” cùng với sự châm biếm miêu tả mẹ con nhà mẹ Lê như những “chó mẹ và chó con” được toát lên sự chua xót, khổ cực đến nỗi so sánh người với động vật như vậy. 
Tuy là thế, nhưng người mẹ này luôn âm thầm chịu đựng sự vất vả một mình, lam lũ, không than thở hay hờn trách một câu. Hình ảnh Mẹ Lê là hiện diện của cả triệu bà mẹ thời bấy giờ, có khổ đến mấy cũng không bỏ con, thà chịu đói, chịu rét, chịu hết tất cả sự khổ đau thì cũng nuôi con cho bằng được. Sự vĩ đại ấy, cứ âm thầm lặng lẽ, chịu đựng. Hình ảnh thống khổ biết bao nhưng lại được âm thầm chắt chiu những cái đẹp, cái đẹp của người làm mẹ từ bao đời nay, thà rằng để mình chịu khổ, thà rằng bữa đói bữa no chứ không để con phải chết đói, chết khát và thậm chí nhịn đói nuôi con để cho những đứa nhỏ không phải khổ hơn mình dù chỉ một chút. Sự cao cả ấy được hiện diện rõ nhất là lấy sự vất vả vì có việc làm niềm vui, vì lúc ấy có người thuê làm việc, có vài bát gạo, vài đồng bạc để nuôi con. Lúc đó, con bà có bát cơm để no bụng. Nhưng rồi mẹ lại chìm trong sự lo âu, đến mùa đông hết việc chỉ còn rạ khô ngoài đòng, không ai thuê mẹ nữa, con mẹ lại chịu đói từng bữa. Những đứa con nheo nhóc oằn mình chịu đói chịu rét đến ngày mùa năm sau. Cái khổ của nhà mẹ Lê là nhà quá đông con khiến mẹ phải oằn mình lo toan mọi thứ. 
Trong cái xã hội thời bấy giờ luôn nặng gánh rằng “ đông con hơn nhiều của” thành ra gia cảnh của mẹ thời bấy giờ là cực kỳ phổ biến. Qua cái gia cảnh của Mẹ Lê ở trên, chắc hẳn ai cũng thương xót cho người đàn bà ấy và luôn nghĩ rằng, đẻ nhiều thì chịu khổ, giá như mẹ ít con hơn thì bớt gánh nặng phần nào. Và từ hình ảnh của mẹ Lê, ta vẫn thấy rằng, bà là một người biết hy sinh, chịu thương chịu khó, dù như thế nào cũng che chở cho con mình, thậm chí là oằn mình chịu rét che chở cho con, cố lấy thân xác của mình che chở cho đứa con nhỏ rét run lên vì lạnh.
Qua hình ảnh của Mẹ Lê, ta rút ra được một điều rằng chúng ta ý thúc được về câu chuyện giải pháp, cách cứu rỗi mỗi con người trong cuộc đời nghèo khổ ấy. Có ai có thể giang tay để cứu, để cưu mang cho mảnh đời bất hạnh của mẹ con nhà Lê. Hay, cứ vòng nối vòng, cuộc đời họ sẽ nghèo khổ, đáng thương và khổ sở như thế. 
Thạch Lam đã viết những dòng văn nhẹ nhàng và rất thơ về cuộc đời của những con người bất hạnh, đau khổ. Thế nhưng, có lẽ, ẩn sâu trong lời văn, nhà văn muốn nhắc nhở và khơi gợi tình thương trong mỗi con người.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
+4đ tặng
Đáp án
Đánh giá giá trị nghệ thuật của văn bản "Nhà mẹ Lê" và "Người mẹ"
 
*1. Về nội dung:
 
"Nhà mẹ Lê"là một câu chuyện cảm động về tình yêu thương, sự hy sinh của người mẹ dành cho con cái. Câu chuyện thể hiện sự nhạy cảm, tinh tế trong việc miêu tả tâm lý nhân vật, đặc biệt là tâm trạng của người mẹ khi phải xa con. 
*"Người mẹ" là một bài thơ giàu cảm xúc, thể hiện tình yêu thương tha thiết, sự hy sinh cao cả của người mẹ dành cho con. Bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh ẩn dụ, so sánh độc đáo, tạo nên những câu thơ giàu sức gợi, lay động lòng người.
 
2. Về nghệ thuật:
 
"Nhà mẹ Lê":
    Ngôn ngữ:Ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, giàu cảm xúc, phù hợp với tâm lý nhân vật.
    *Cách kể chuyện:Cách kể chuyện tự nhiên, chân thực, tạo nên sự gần gũi, đồng cảm cho người đọc.
    *Cấu trúc:Cấu trúc đơn giản, mạch lạc, dễ hiểu.
*"Người mẹ":
    Ngôn ngữ:Ngôn ngữ giàu hình ảnh, ẩn dụ, so sánh, tạo nên những câu thơ giàu sức gợi, lay động lòng người.
    *Thể thơ: Thơ tự do, tạo nên sự linh hoạt, tự nhiên trong diễn đạt cảm xúc.
    Cách gieo vần:Vần chân, vần lưng, tạo nên sự nhịp nhàng, du dương cho bài thơ.
 
*3. Điểm chung:
 
* Cả hai văn bản đều sử dụng nghệ thuật miêu tả, kể chuyện, biểu cảm để thể hiện tình yêu thương, sự hy sinh của người mẹ.
* Cả hai văn bản đều tạo nên sự xúc động, đồng cảm sâu sắc cho người đọc.
 
4. Điểm khác biệt:
 
"Nhà mẹ Lê"là một câu chuyện kể, sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc.
*"Người mẹ" là một bài thơ, sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, ẩn dụ, so sánh.
 
*Kết luận:
 
Cả hai văn bản "Nhà mẹ Lê" và "Người mẹ" đều là những tác phẩm nghệ thuật thành công, thể hiện tình yêu thương, sự hy sinh cao cả của người mẹ. Văn bản "Nhà mẹ Lê" sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, tạo nên sự gần gũi, đồng cảm cho người đọc. Văn bản "Người mẹ" sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, ẩn dụ, so sánh, tạo nên những câu thơ giàu sức gợi, lay động lòng người. Cả hai văn bản đều góp phần tôn vinh vẻ đẹp tâm hồn của người mẹ, khẳng định vai trò quan trọng của người mẹ trong gia đình và xã hội.
 
Đặng Mỹ Duyên
Chấm được khum cậu

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư