Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong hai câu thơ "Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ/ Người khôn, người đến chốn lao xao", tác giả sử dụng phép đối, một hình thức tu từ đặc biệt, để tạo ra sự tương phản rõ rệt giữa hai lối sống khác nhau.
Phép đối:
"Ta dại" đối với "Người khôn": Từ "dại" và "khôn" được đối lập nhau, thể hiện hai trạng thái đối nghịch về trí tuệ và sự lựa chọn trong cuộc sống.
"Nơi vắng vẻ" đối với "Chốn lao xao": "Nơi vắng vẻ" chỉ nơi yên tĩnh, thanh bình, trong khi "chốn lao xao" ám chỉ nơi ồn ào, náo nhiệt.
Giá trị của phép tu từ:
Nhấn mạnh sự khác biệt: Phép đối làm nổi bật sự khác biệt giữa hai kiểu người và hai lối sống. Qua đó, tác giả không chỉ đơn thuần mô tả mà còn đưa ra nhận xét, phê phán hay ca ngợi từng lối sống.
Tạo nhịp điệu và âm hưởng: Phép đối tạo ra nhịp điệu hài hòa và âm hưởng cân đối trong câu thơ, làm tăng tính thẩm mỹ và thu hút sự chú ý của người đọc.
Gợi suy nghĩ sâu xa: Hai câu thơ mở ra không gian suy nghĩ cho người đọc về những giá trị sống khác nhau, đặt ra câu hỏi về lựa chọn và quan niệm sống của mỗi người.
Nhìn chung, phép đối trong hai câu thơ không chỉ làm nổi bật sự tương phản mà còn giúp người đọc suy ngẫm về ý nghĩa sâu xa của những lựa chọn trong cuộc sống. Điều này thể hiện tài năng và tư tưởng của tác giả trong việc truyền tải thông điệp qua thơ ca.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |