Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn ( khoảng 400 chữ ) kể lại 1 trải nghiệm sâu sắc, khó quên với thầy cô

Viết bài văn ( khoảng 400 chữ ) kể lại 1 trải nghiệm sâu sắc, khó quên với thầy cô. Giúp em với ạ
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
51
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Khó quên nhất với tôi có lẽ là kỷ niệm về thầy Minh, người đã dạy tôi môn Toán năm lớp 9. Thầy không chỉ là một người thầy, mà còn là một người bạn tâm lý, người đã giúp tôi vượt qua những chặng đường chông gai trong học tập cũng như trong cuộc sống.

Hồi đó, tôi là một học sinh có thành tích học tập trung bình, thường xuyên phải chật vật với các bài toán. Có thể nói, Toán là môn học tôi luôn ám ảnh. Vào một buổi chiều thứ Bảy, trong lớp học phụ đạo, tôi đã không kìm nổi cảm xúc mà thể hiện sự thất vọng của mình. Tôi nói với thầy rằng tôi không bao giờ có thể giỏi Toán được. Thầy Minh nghe tôi tâm sự với ánh mắt đồng cảm, thầy nhẹ nhàng nói: “Kiên trì sẽ giúp em đến gần hơn với mục tiêu. Không có gì là không thể nếu em thật sự nỗ lực.”

Sau cuộc trò chuyện đó, thầy đã dành thời gian riêng cho tôi. Mỗi buổi tối, thầy trò cùng nhau giải bài tập, thầy không chỉ giảng dạy kiến thức mà còn dẫn dắt tôi cách tư duy, phân tích vấn đề. Thầy còn kể cho tôi những câu chuyện về các nhà toán học vĩ đại, những thất bại mà họ đã phải trải qua để đạt được thành công. Những câu chuyện ấy đã tiếp thêm động lực cho tôi.

Có một lần, trong kỳ thi thử, tôi đã đạt điểm cao nhất lớp. Khi nghe tin, thầy đã gọi tôi lên giữa giờ học, chúc mừng và biểu dương tôi trước cả lớp. Tôi rất xúc động và nhận ra rằng những nỗ lực của mình đã được thầy ghi nhận.

Kết thúc năm học, tôi đã trở thành một học sinh khá giỏi môn Toán, nhưng điều tôi quý giá hơn cả là tình cảm của thầy Minh. Thầy đã không chỉ dạy tôi kiến thức, mà còn dạy tôi bài học về sự kiên trì và niềm tin vào bản thân. Những ngày tháng đó đã trở thành một kỷ niệm đẹp đẽ và sâu sắc, là nguồn động lực cho tôi trong suốt quãng đời học sinh.

Tôi sẽ mãi mãi khắc ghi trong lòng những bài học và tình cảm mà thầy đã dành cho tôi.
1
0
Duy Lê
08/11 18:46:25
+5đ tặng

Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.

Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nghiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cữa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.

Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.

Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm lận đận với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói: Chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học. Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.

Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó. Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một vài bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn ao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.

Trong những buổi học về sau, thầy khen thưởng những bạn chăm ngoan, tích cực nghe giảng, nghiêm khắc với những bạn lười học. Kết quả là trong năm học đó, thành tích lớp chúng tôi luôn xếp thứ nhất toàn trường, các bạn học sinh ai cũng nắm vững kiến thức.

Nghiêm khắc và hết mình trong giảng dạy là thế mà vào giờ ra chơi, thầy cũng thường góp mặt cùng chúng tôi chơi những rò chơi dân gian. Khuôn mặt thầy lúc đấy ánh lên niềm tự hào,vui sướng như khi nhìn đàn con thân yêu của mình. Nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ông và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi: “Thành, sao con khóc, nói ra để thầy chia sẽ với con”. Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.

Vào một hôm, do tôi không học bài nên bị điểm kém, thầy liền mắng tôi, tôi liền chạy về chỗ ngồi, trong lòng tôi cảm thấy rất tức thầy. Vào giờ ra chơi thầy không ra chơi với các bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ tôi. Thầy nói: “Thầy xin lỗi em vì đã quá nặng lời, nhưng em là lớp trưởng nên phải gương mẫu cho các bạn noi theo…. thầy giảng lại cho tôi bài tôi chưa hiểu. Tôi nhìn thầy lúc đó mà trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng, ân hận vì đã làm thầy buồn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu tốt hơn.

Vậy đấy, thầy đã để lại cho tôi những kỉ niệm không bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị mà thân thương. Tôi hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Đặng Mỹ Duyên
08/11 18:47:11
+4đ tặng
Đáp án
Nụ cười hiền và ánh mắt ấm áp
 
Giữa muôn vàn kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò, có một trải nghiệm sâu sắc, khó quên mà em mãi khắc ghi trong tim, đó là câu chuyện về thầy giáo dạy Toán - người đã gieo vào em niềm yêu thích môn học tưởng chừng khô khan ấy.
 
Hồi ấy, em là một học sinh lớp 7, luôn cảm thấy toán học thật khó nhằn. Những con số, những công thức cứ lẩn quẩn trong đầu, khiến em cảm thấy rối bời và nản chí. Thầy giáo mới về trường, với nụ cười hiền và ánh mắt ấm áp, đã thay đổi suy nghĩ của em về môn học này.
 
Thầy không chỉ giảng bài một cách dễ hiểu, thu hút mà còn rất tâm lý. Thầy biết em gặp khó khăn ở đâu, cần hỗ trợ gì. Những buổi học thêm, thầy kiên nhẫn giảng giải từng bài tập, từng công thức cho em, cho đến khi em hiểu rõ. Thầy không bao giờ tỏ ra khó chịu hay thúc giục, mà luôn động viên, khích lệ em bằng những lời nói ấm áp, những câu chuyện vui nhộn.
 
Em nhớ nhất là lần em làm bài kiểm tra Toán bị điểm kém. Em buồn bã, thất vọng, tự trách bản thân. Thầy biết chuyện, đã gọi em vào phòng riêng. Thầy không trách mắng, mà nhẹ nhàng hỏi han, động viên em. Thầy nói: "Con đừng buồn, thất bại là bài học quý giá. Hãy cố gắng hơn nữa, thầy tin con sẽ làm được." Lời nói của thầy như một liều thuốc an thần, xoa dịu nỗi buồn trong em. Em cảm nhận được sự tin tưởng, sự kỳ vọng của thầy dành cho mình.
 
Từ đó, em quyết tâm học tập chăm chỉ hơn. Em dành nhiều thời gian hơn cho môn Toán, tự giác làm bài tập, chủ động hỏi thầy những điều chưa hiểu. Nhờ sự tận tâm của thầy, em dần dần yêu thích môn học này. Những con số, những công thức không còn khô khan, mà trở nên sinh động, hấp dẫn.
 
Trải nghiệm ấy đã để lại trong em một bài học sâu sắc về lòng yêu nghề, sự tận tâm của người thầy. Nụ cười hiền và ánh mắt ấm áp của thầy giáo đã gieo vào em niềm yêu thích môn học, giúp em tự tin hơn trong cuộc sống. Em sẽ mãi ghi nhớ công ơn của thầy, người đã dìu dắt em trên con đường học vấn.
 
Đặng Mỹ Duyên
Chấm được khum cậu

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×