Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Người thầy mà em yêu quý nhất trong những năm cấp 2 là thầy An – thầy giáo dạy toán của em suốt hai năm liền. Thầy có dáng người cao, gầy, khuôn mặt phúc hậu và lúc nào cũng đeo cặp kính trông rất nghiêm nghị. Nhưng trái ngược với vẻ bề ngoài nghiêm khắc, thầy luôn gần gũi, thân thiện và thường kể những câu chuyện vui để khiến tiết học thêm thoải mái. Giọng nói của thầy trầm ấm, mỗi lần giảng bài, thầy luôn kiên nhẫn giải thích từ từ, để tất cả học sinh đều hiểu.
Một kỉ niệm đáng nhớ nhất của em với thầy là vào buổi trả bài kiểm tra cuối học kì II. Em nhớ hôm đó là một buổi sáng trời mưa, không khí lành lạnh làm em thấy lo lắng, bởi em không chắc mình làm bài tốt. Khi thầy vào lớp với xấp bài kiểm tra trên tay, tim em đập nhanh hơn. Thầy chậm rãi gọi từng bạn lên nhận bài, vừa trả bài vừa nhận xét từng lỗi sai và khen ngợi những điểm tốt trong bài làm. Đến lượt em, thầy nhìn em và mỉm cười, đưa bài kiểm tra với số điểm cao nhất lớp mà em không dám nghĩ tới.
Thầy không chỉ khen ngợi mà còn động viên em tiếp tục cố gắng. Thầy nói rằng em có tiềm năng ở môn toán và chỉ cần tự tin, chăm chỉ hơn, em sẽ đạt kết quả tốt hơn nữa. Những lời động viên ấy khiến em tự tin, trân trọng môn toán hơn và có động lực học tập suốt những năm sau. Kỉ niệm ấy không chỉ để lại ấn tượng về thầy mà còn là dấu mốc giúp em vượt qua nỗi sợ hãi với môn toán, thậm chí bắt đầu yêu thích nó. Em thật sự biết ơn và kính trọng thầy An, người thầy không chỉ dạy kiến thức mà còn truyền cho em niềm tin vào bản thân mình.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |