Đáp án
Bài thơ "Về thăm Bác" của Nguyễn Đức Mậu là một lời thơ giản dị, chân thành, thể hiện lòng kính yêu, biết ơn sâu sắc của tác giả đối với Bác Hồ.
Thơ được viết theo thể thơ tự do, ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi, sử dụng nhiều hình ảnh ẩn dụ, so sánh. Tác giả miêu tả khung cảnh thiên nhiên thanh bình, yên ả, gợi lên sự thanh thản, an nhiên của Bác. Hình ảnh "lá xanh", "nắng vàng", "gió mát" là những hình ảnh quen thuộc, gần gũi, tạo nên một không gian thơ mộng, đẹp đẽ.
Tác giả sử dụng phép ẩn dụ "ngọn lửa" để nói về tấm lòng của Bác, luôn rực cháy, sưởi ấm cho dân tộc. Hình ảnh "ngọn lửa" cũng gợi lên sự ấm áp, yêu thương, sự hy sinh cao cả của Bác dành cho đất nước.
Bài thơ kết thúc bằng lời khẳng định về tình cảm của tác giả đối với Bác: "Bác ơi, con nhớ Bác!". Câu thơ ngắn gọn, xúc động, thể hiện lòng biết ơn, kính trọng sâu sắc của tác giả đối với Bác Hồ.
"Về thăm Bác" là một bài thơ hay, giàu cảm xúc, thể hiện lòng yêu kính Bác Hồ của tác giả. Bài thơ là một lời khẳng định về sự bất tử của Bác trong lòng mỗi người dân Việt Nam.