Tú Xương là một nhà văn sáng trong thời kỳ đất nước bị giặc Pháp đô hộ. Có lẽ vì vậy mà ông thấu hiểu được tình cảnh của đất nước lúc bấy giờ. Ông đã thể hiện nỗi niềm xót thường và căm thù tội ác tàn bạo của thực dân Pháp bằng những câu thơ đanh thép qua bài thơ “Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu”. Bài thơ gửi gắm nỗi suy tư, trăn trở của tác giả với ca từ mang tính trào phúng ấn tượng. Hai câu thơ “Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ/ Âm oe quan trường miệng thét loa”. Tác giả đảo từ “lôi thôi” lên đầu cầu giúp ta hình dung ngay được bối cảnh lếch thếch, kém gọn gàng của các sĩ tử. Vốn xưa nay sĩ tử đi thi đều là những người tài giỏi, có học thức cao rộng với dung mạo điểm tĩnh, tao nhã của người chăm chỉ đèn sách. Ấy thế mà sĩ tử trong thơ của Tú Xương lại trở nên bôi bác, tủi nhục khi đi thi mà không thấy cầm sách bút. Chỉ thấy “vai đeo lọ”, cái lọ nước để cảm theo trên đường đi thi. Bên cạnh đó, từ "Ậm oe” cũng được đảo lên đầu câu đạp vào mắt ta cảnh quan trường nhốn nháo, mất đi vẻ trang nghiêm của lũ quan bất tài. Vì các sĩ tử họ phải “thét loa" không khác gì chợ búa, từng câu nói uy nghi nay cũng trở nên “âm oe” chẳng thốt nên lời. Toàn bộ bối cảnh trên cho ta thấy rõ được sự xuống cấp, mục nát của xã hội thời bấy giờ.