Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bài thơ "Trắng trong", nhà thơ Lâm thị Mỹ Dạ viết tặng con gái đầu lòng của mình khi chị vừa mới 26 tuổi. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh "Ðôi làn môi con/ Nghiêng về vú mẹ..." Ðó là hình ảnh đầu tiên của sự yêu thương, nuôi nấng mà đứa trẻ nhận được ở người mẹ. Xúc cảm thơ tuôn trào, ngân vang theo âm điệu hát ru, vì thế mà rất thiết tha, đằm thắm và dân dã.
Ðôi làn môi con
Nghiêng về vú mẹ
Như cây lúa nhỏ
Nghiêng về phù sa
Như hương hoa thơm
Nghiêng về ngọn gió...
Như búp hoa huệ
Ngậm tia nắng trời.
Những hình ảnh thơ trên cùng chung một nguồn cội: Ðó là sự sinh trưởng của tạo vật. Ðôi làn môi con nghiêng về vú mẹ; cây lúa nghiêng về phù sa; bông hoa nghiêng về ngọn gió; búp hoa huệ ngậm tia nắng trời- là những cặp “mẹ- con” tồn tại vĩnh hằng trong vũ trụ. Bố cục của bài thơ theo lôgic truyền thống: Khi ru con, nựng con, những bà mẹ bao giờ cũng nghĩ về con, mơ ước những điều tốt đẹp cho con trong tương lai. ở đây người mẹ tâm sự với con thơ của mình những điều tưởng rất đơn giản và hệ trọng đối với mỗi con người:
Sữa mẹ trắng trong
Con ơi hãy uống
Rồi mai khôn lớn
Con ơi hãy nghĩ
Những điều trắng trong!
Cần phải biết rằng, tác giả viết bài thơ ở mảnh đất tuyến lửa Ðồng Hới, Quảng Bình khi cuộc kháng chiến chống Mỹ vừa mới kết thúc. Nhiều nỗi đau thương, vất vả còn khốc liệt đối với mỗi gia đình, số phận con người. Nhưng bài thơ lại hoàn toàn không nói gì đến chết chóc, chiến tranh, đói nghèo, mà chỉ nghĩ đến cái đẹp, cái tốt cho con cái, nghĩ đến sự trắng trong của hồn người. Phải có một tầm nhìn lớn, một tấm lòng yêu thương, bao dung lắm mới vượt lên những bức xúc thường ngày để hướng tới cái vĩnh cửu như thế.
Bài thơ ngắn chỉ 60 chữ (15 câu, mỗi câu 4 chữ) chia thành 3 khổ, nhưng đã tạo được một tứ thơ lớn có tính điển hình về tình cảm và triết lý nhân sinh. Từ đó tác giả đã xây dựng được hình tượng thơ đẹp, hoành tráng. Ðó là tình yêu của người mẹ đối với sự hình thành tâm hồn và nhân cách con cái. Người mẹ đã trút hết tình yêu và sinh lực của mình cho con thơ. Nhà thơ Lâm thị Mỹ Dạ có nhiều bài thơ viết về chiến tranh, tình yêu rất nổi tiếng như Khoảng trời hố bom, Gặt đêm, Ðường ở Thủ đô, Không đề, Anh đừng khen em... Chị cũng có nhiều bài thơ hay về tình mẫu tử. Nhà thơ tâm sự rằng, tình Mẹ Con chính là cõi nương tựa lớn nhất của đời mình từ khi sinh ra đến tuổi trưởng thành. Có lẽ vì thế mà nhà thơ dồn hết tất cả những cảm xúc sâu sắc, tinh tế nhất dành cho con gái.
Bài thơ Trắng Trong là một bài thơ hay, cô đọng mà lan toả, ám ảnh người đọc. Bài thơ luôn mới nhờ hình tượng thơ điển hình, chi tiết chọn lọc và tư tưởng nhân văn sâu sắc, luôn vang lên trong ta như một lời ru của mẹ ngày nào. Không dừng lại ở mức độ đơn giản là "Lời ru của một người mẹ trẻ" như tên bài hát, bài thơ nói đến một vấn đề nhân sinh lớn hơn. Ðó là điều tâm linh, là cõi thiêng liêng nhất của mỗi đời người: Tình mẫu tử. Vì thế, bài thơ có cái tựa đề rất đẹp, rất hàm chứa và bao quát: Trắng trong. Trắng trong là nguồn cội, là hạnh phúc của mỗi đời người, là ước nguyện tốt đẹp nhất mà người mẹ luôn dành cho con.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |