"Trong bức tranh thơ mộng mà Quang Huy vẽ nên, công trường thủy điện sông Đà hiện lên với vẻ đẹp rất riêng. Đó không phải là một không gian ồn ào, náo nhiệt mà là một góc yên bình, tĩnh lặng.
"Cả công trường say ngủ cạnh dòng sông", hình ảnh ấy gợi lên cảm giác thư thái, bình yên sau một ngày làm việc vất vả. Những cỗ máy đồ sộ như những người bạn đồng hành, cùng nhau nghỉ ngơi sau những giờ lao động miệt mài. Hình ảnh "những tháp khoan nhô lên trời ngẫm nghĩ" thật độc đáo, nó khiến ta liên tưởng đến những người thợ đang chiêm nghiệm về công việc của mình, về những đóng góp của họ cho đất nước.
Tiếng đàn ngân nga hòa quyện với tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng tạo nên một bản nhạc du dương, làm dịu đi không gian tĩnh lặng. Ánh trăng lấp loáng trên mặt sông như một tấm gương soi bóng những con người đang say giấc. Cả khung cảnh hiện lên thật đẹp, thật thơ mộng.
Qua đoạn thơ, em cảm nhận được tình yêu của tác giả đối với những người công nhân. Họ không chỉ là những người lao động mà còn là những nghệ sĩ, tạo nên những tác phẩm nghệ thuật bằng chính đôi tay của mình. Đồng thời, em cũng cảm nhận được sự trân trọng của tác giả đối với thiên nhiên. Sông Đà không chỉ là nơi làm việc mà còn là một người bạn đồng hành, chứng kiến sự thay đổi của con người và đất nước.
Đọc xong đoạn thơ, em cảm thấy tự hào về những người công nhân đã góp phần xây dựng nên công trình thủy điện hoành tráng này. Em cũng hiểu hơn về giá trị của lao động và sự cần thiết của việc bảo vệ môi trường.
Hình ảnh công trường thủy điện sông Đà sẽ mãi khắc sâu trong tâm trí em, như một lời nhắc nhở về những con người đang ngày đêm làm việc để xây dựng đất nước. Em tự hứa sẽ học tập thật tốt để góp phần vào sự phát triển của đất nước."