Nhân dân ta có truyền thống đoàn kết từ bao đời nay, truyền thống đó đã làm nên những trang sử vẻ vang trong các chặng đường lịch sử. Vì thế, người xưa muốn nhắn nhủ chúng ta phải kế thừa và phát huy truyền thống tốt đẹp đó, lời nhắn nhủ ấy vang vọng trong câu ca dao:
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng.
Hình ảnh "nhiễu điều" và "giá gương" luôn đi đôi với nhau là một biểu tượng của sự đoàn kết, chung sức gắn bó, "nhiễu điều" là tấm vải đỏ dùng để che phủ "giá gương". Để cho tấm gương trên giá gỗ được sáng thì tấm vải đỏ này phải hứng chịu bao nhiêu bụi bặm. Tuy thế, "nhiễu điều" phủ trên giá gương thì sẽ tăng thêm cái rực rỡ, nổi bật của mình. "Giá gương" và "nhiễu điều" cùng đặt trên bàn thờ tổ tiên thì sẽ tăng thêm phần trang nghiêm, ấm cúng, nó gợi nhớ hình ảnh thân thương của ông bà mình, nó luôn nhắc nhở con cháu hướng về cội nguồn, phát huy truyền thống tốt đẹp của dòng họ, tổ tiên.
Từ hình ảnh đó, người xưa muốn nhấn nhủ mọi người trong xã hội phải đoàn kết, thương yêu và gắn bó với nhau, không sống đơn độc một mình như một ốc đảo giữa biển khơi. Chúng ta là người một nước phải xem như một đại gia đình dân tộc Việt Nam. Hơn nữa tổ tiên chúng ta được sinh ra từ một bọc trứng của mẹ Âu Cơ, mang dòng máu Lạc Hồng. Nên các dân tộc trên đất nước ta đều là anh em, cùng chung máu thịt. Và đặc biệt, chúng ta cùng chung một người Bác: Bác Hồ kính yêu.
Người là cha, là Bác, là anh
Trái tim lớn lọc trăm dòng máu nhỏ.
Bởi thế, chúng ta cần phải thương yêu, giúp đỡ lẫn nhau, đoàn kết, chung sức chung lòng để tạo nên sức mạnh trong cuộc chiến đấu chống ngoại xâm, nếu không có sự đoàn kết thì làm sao chúng ta chiến thắng kẻ thù? Khi đất nước hòa bình, cả nước bắt tay vào xây dựng. Tuy không đối đầu với ngoại xâm nhưng chúng ta cần phát huy tinh thần đoàn kết, tương thân tương ái. Noi gương người xưa, chúng ta thể hiện được lòng nhân ái.
Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Chúng ta không thể nào quên hình ảnh thiệt hại của nhân dân miền Trung do những cơn bão lũ hoành hành, nó để lại biết bao nhiêu cảnh màn trời, chiếu đất, đói ăn, thiếu mặc, bệnh tật...Nếu như không có sự thương yêu đùm bọc, giúp đỡ lẫn nhau thì làm sao nhân dân miền Trung vượt qua những khó khăn do thiên tai gây ra. Thật xúc động với hình ảnh "ủng hộ bão lụt" của cán bộ và nhân dân cả nước, ai cũng thực hiện "lá lành đùm lá rách", "lá rách ít đùm lá rách nhiều". Cả nước đều đau nỗi đau mà đồng bào bị nạn đang gánh chịu. Vật chất, tinh thần đều san sẻ, sức người, sức của ủng hộ cho nhau. Nhờ thế, đồng bào bị nạn đã lên khỏi bờ vực thẳm, bắt tay làm lại cuộc đời.
Ngày nay đất nước ta đã được hồi sinh, đời sống nhân dân ta đã được nâng cao hơn. Chúng ta không chỉ đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau giữa những người cùng chung đất nước, cùng chung quốc tịch mà chúng ta cần mở rộng vòng tay bè bạn năm châu hợp tác đoàn kết để cùng nhau phát triển. Mọi người trên thế giới đều phải thương nhau, xích lại gần nhau hơn, cùng nhau chống chiến tranh và bảo vệ hòa bình.
Tóm lại, bằng những làn điệu ca dao, dân ca rất dễ nhớ, dễ thuộc, người xưa muốn nhắn gửi mọi người phải đoàn kết yêu thương và gắn bó lẫn nhau, cùng nhau "chia bùi xẻ ngọt", "gánh vác khó khăn" để xây dựng một xã hội tốt đẹp, một thế giới hòa bình.
Là người học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, chúng em thấm thía lời dạy của cha ông để lại qua ca dao, tục ngữ. Chúng em nguyện sẽ thực hiện tốt năm điều Bác Hồ dạy, thực hiện tốt lời nhắn nhủ của người xưa về tinh thần đoàn kết. Có đoàn kết thì mới có thành công, đoàn kết để xây dựng một tập thể vững mạnh, đoàn kết thương yêu nhau để cùng tiến bộ, cùng vững bước vào tương lai tương sáng đang chờ ở ngày mai