Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích 4 câu thơ mà em thích trong bài thơ Ngày xưa của Vũ Cao

phân tích 4 câu thơ mà em thích trong bài thơ ngày xưa của Vũ Cao
3 trả lời
Hỏi chi tiết
15
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Bài thơ "Ngày xưa" của Vũ Cao là một tác phẩm đầy cảm xúc, thường gợi nhớ về những kỷ niệm xưa cũ, về quá khứ tươi đẹp, trong sáng. Dưới đây là phân tích 4 câu thơ mà nhiều người yêu thích trong tác phẩm này:

1. **Cảm xúc hoài niệm**: Vũ Cao khắc họa những kỷ niệm đẹp với hình ảnh sống động, mang đến cho người đọc cảm giác hoài niệm về một thời đã qua. Những câu thơ thường gợi nhớ về tuổi thơ, về những ngày tháng bình yên, ngập tràn tiếng cười và niềm vui.

2. **Hình ảnh tự nhiên**: Thiên nhiên trong thơ Vũ Cao hiện lên một cách sinh động qua những hình ảnh giản dị. Hình ảnh cây cỏ, dòng sông, hay bầu trời trong xanh thường được sử dụng để gợi lên một cảm giác yên bình, thanh tao, tạo nên bức tranh về một quê hương đẹp đẽ.

3. **Sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại**: Nhiều câu thơ trong bài không chỉ đơn thuần là hoài niệm mà còn ẩn chứa nỗi buồn về sự thay đổi của thời gian. Hình ảnh nào còn, hình ảnh nào đã mất đi theo năm tháng, thể hiện sự trăn trở và nỗi nhớ thương quá khứ.

4. **Tình cảm gia đình**: Một trong những khía cạnh nổi bật trong bài thơ chính là tình cảm gia đình, sự kết nối giữa các thế hệ. Vũ Cao thường thể hiện sự gắn bó với những người thân yêu, và những kỷ niệm sum vầy bên cha mẹ, ông bà. Điều này tạo nên cảm giác ấm áp và gần gũi cho người đọc.

Tóm lại, bài thơ "Ngày xưa" của Vũ Cao không chỉ là một tác phẩm mang tính nghệ thuật cao mà còn chạm đến những cảm xúc sâu lắng trong lòng mỗi người, khiến chúng ta phải suy nghĩ về những gì đã trôi qua, về giá trị của hiện tại và niềm hy vọng vào tương lai.
1
1
Quang Cường
2 giờ trước
+5đ tặng

Vũ Cao là nhà thơ – nhà văn trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Trong các tác phẩm của ông, hình ảnh con người Việt Nam hiện lên thật anh dũng, kiên trung, nhưng đồng thời cũng mang một tâm hồn sâu sắc, yêu Tổ quốc, yêu đồng bào và lòng trắc ẩn cho những thân phận không may. Trong đó, bài thơ “Ngày xưa” là câu chuyện về sự thương cảm của người phụ nữ đối với nhân vật Kiều trong tác phẩm cùng tên nổi tiếng của nhà thơ Nguyễn Du.

Bài thơ mở đầu với khung cảnh người bà ru cháu ngủ bằng những lời thơ trong truyện Kiều:

“Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe”

Thông thường khi ru trẻ thơ ngủ, người lớn sẽ dùng lời hát được lấy từ ca dao, các điệu hò dân gian, nhưng ở đây người bà lại ru bằng thơ, mà lại là Truyện Kiều. Điều này cho thấy sự sáng tạo của tác giả trong cách sử dụng chất liệu để đặt vấn đề, cũng như ý tưởng vận dụng Truyện Kiều rất độc đáo. Ông để Truyện Kiều – nhân vật chính của bài thơ – xuất hiện trong hoàn cảnh đặc biệt, đó là trong lời ru của người bà. Với cách đặt để đối tượng khác biệt này, ông đã đem đến cảm xúc sự mới lạ thú vị cho người đọc chỉ qua hai câu thơ đầu tiên.

Ở đoạn giữa bài, tác giả sử dụng hai trích đoạn trong tác phẩm của Nguyễn Du:

“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao”

Đây là phân đoạn Kim Trọng nghĩ về Thúy Kiều, diễn tả tâm trạng tương tư khắc khoải nhung nhớ người thương.

Đoạn trích thứ hai thuộc phân đoạn Thúy Kiều ủy thác mối tình của mình cho em gái Thúy Vân trong đêm nàng quyết định bán mình cứu cha, lời dặn dò nhắc đến kỷ niệm hạnh phúc của nàng và Kim Trọng đã từng thề nguyền chuyện trăm năm. Nay Thúy Kiều chỉ có thể nhớ lại với nỗi xót xa:

“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”

Các trích đoạn là tâm trạng tương phản của những người đang yêu. Nếu đoạn đầu là nỗi tương tư mong nhớ và tràn đầy lạc quan của người con trai thì ở đoạn sau lại là sự đau đớn tuyệt vọng của người con gái. Nỗi niềm trái ngược ở hai giai đoạn khi mới yêu và khi sắp phải chia xa khiến người đọc bùi ngùi thương cảm.

Bi kịch lớn nhất trong tình yêu là những người yêu nhau lại không đến được với nhau. Nhà thơ Nguyễn Du đã xây dựng một tình yêu trong sáng thanh khiết giữa hai con người xứng đôi vừa lứa “trai anh hùng gái thuyền quyên” nhưng phải chấp nhận xa cách bởi hiện thực tàn khốc đầy rẫy những bất công, thối nát.

Trước câu chuyện về cuộc đời long đong đầy thăng trầm của nàng Kiều tài hoa bạc mệnh, người bà sống hơn nửa đời người cũng phải ngậm ngùi cảm thán:

“Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa”

Đây là sự đồng cảm thấu hiểu giữa những người phụ nữ. Trong chế độ phong kiến suy đồi với bộ máy quan lại mục ruỗng, với những con người vô đạo đức, với những định kiến cay nghiệt, với tư tưởng trọng nam khinh nữ đè nặng ấy, họ không được làm chủ cuộc đời mình. Đó là một thời đại mà việc mưu cầu hạnh phúc là một điều quá xa xỉ đối với người phụ nữ.

Dẫu chưa nhận thức được nhưng có lẽ sự thương cảm của người bà đã chạm đến trái tim đứa trẻ, đứa bé “lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều” trong những lời ru của bà. Với chi tiết này, tác giả cho thấy tình thương là điều ai cũng có thể cảm nhận được, như người ta nói điều gì xuất phát từ trái tim thì sẽ chạm được đến trái tim. Tình thương, lòng trắc ẩn chính là những giá trị cốt lõi tốt đẹp của con người sẽ được lưu truyền và là sợi dây liên kết các thế hệ dân tộc với nhau.

Hình ảnh đứa bé ngủ ngon trong lời ru truyện Kiều khiến ta liên tưởng đến câu thơ nổi tiếng của Tố Hữu về tác phẩm kinh điển này:

“Tiếng thơ ai động đất trời
Nghe như non nước vọng lời ngàn thu
Ngàn năm sau nhớ Nguyễn Du
Tiếng thương như tiếng mẹ ru những ngày”

Lời ru luôn gắn liền với những tâm tình, ước mong của người bà, người mẹ. Đó cũng là tiếng lòng của Nguyễn Du và cả Vũ Cao xót thương cho số phận người phụ nữ trong chế độ xưa và mong ước về một xã hội tươi sáng, công bằng.

Tác giả đã sử dụng thể thơ lục bát để phù hợp với những câu trích từ Truyện Kiều vốn viết theo thể lục bát, vô hình chung điều này lại khiến cho cả bài thơ có vần điệu ngân nga tựa như lời hát ru thực thụ. Bên cạnh đó, đây còn là thể thơ hiệu quả để biểu đạt ý tình bởi cách gieo vần, phối thanh, cách ngắt nhịp đặc trưng khiến nhịp điệu bài thơ mang lại cảm giác êm đềm dạt dào tình cảm.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
ngân trần
2 giờ trước
+4đ tặng

Bài thơ "Ngày xưa" của Vũ Cao mang đậm nỗi hoài niệm về một thời gian gian khó nhưng đậm chất lãng mạn. Trong bài, tác giả đã khắc họa những ký ức về một quá khứ đẹp đẽ, gắn liền với hình ảnh người phụ nữ giản dị, mộc mạc nhưng vô cùng sâu sắc. Em sẽ chọn 4 câu thơ sau để phân tích:

1. "Ngày xưa em có nhớ không em?
Những chiều đi trên phố vắng về.
Và trời cao gió mây nhẹ bớt,
Từng bước em đi ấm áp niềm vui."

Câu 1: "Ngày xưa em có nhớ không em?"Câu 2: "Những chiều đi trên phố vắng về."Câu 3: "Và trời cao gió mây nhẹ bớt."Câu 4: "Từng bước em đi ấm áp niềm vui."
Tổng kết:

Qua 4 câu thơ này, Vũ Cao đã sử dụng những hình ảnh nhẹ nhàng nhưng giàu cảm xúc để khắc họa nỗi nhớ về một thời quá khứ đẹp đẽ, những khoảnh khắc giản dị nhưng đầy ắp tình cảm. Những câu thơ không chỉ thể hiện sự lãng mạn, yêu thương mà còn thể hiện sự trân trọng những khoảnh khắc bình yên trong đời sống. Tác giả đã khéo léo kết hợp những yếu tố thiên nhiên như gió, mây, ánh sáng để làm nổi bật cảm xúc nhân vật, từ đó tạo nên một không gian thơ mộng, đầy cảm xúc.







Ý nghĩa: Câu thơ này mở đầu với một câu hỏi gợi nhớ. Tác giả sử dụng từ "em" như một cách gọi đầy tình cảm, gần gũi, khơi gợi nỗi nhớ về một thời quá khứ mà cả hai người đều trải qua. Sự lặp lại của từ "em" làm tăng thêm sự thân mật, đồng thời thể hiện sự mong mỏi, khao khát của tác giả đối với một ký ức đẹp đẽ.
Giải thích: Vũ Cao đã khéo léo dùng câu hỏi này để kết nối tâm trạng của người đọc và hình ảnh một thời đã qua. Việc hỏi "có nhớ không em?" không chỉ là tìm kiếm sự đồng điệu mà còn là khơi dậy một cảm giác thương nhớ về quá khứ tươi đẹp.
Ý nghĩa: Câu thơ này mang đậm dấu ấn của nỗi nhớ. Phố vắng là một hình ảnh rất đặc trưng trong những bài thơ hoài niệm, nó gợi lên sự tĩnh lặng, cô đơn nhưng cũng rất sâu lắng. Tác giả dùng hình ảnh "phố vắng" để thể hiện những giờ phút yên bình, tĩnh lặng mà đôi khi trong đó lại chứa đầy tình cảm, nỗi nhớ.
Giải thích: "Phố vắng" là hình ảnh đại diện cho một không gian, một thời khắc rất đặc biệt của kỷ niệm. Chắc hẳn lúc đó, hai người cùng nhau đi qua phố vắng, nhưng giờ đây khi nhớ lại, hình ảnh đó trở thành một phần ký ức không thể quên, đẹp đẽ nhưng cũng đầy buồn bã vì đã qua đi.
Ý nghĩa: Trong câu thơ này, Vũ Cao sử dụng hình ảnh thiên nhiên để nhấn mạnh sự thay đổi trong không khí, từ sự vội vã, hỗn loạn đến một không gian nhẹ nhàng, thanh thản. Gió mây nhẹ bớt là dấu hiệu của một sự bình yên trở lại, giống như sự trở về của tình cảm sau bao sóng gió.
Giải thích: Câu thơ thể hiện một khung cảnh thanh tịnh, hài hòa giữa thiên nhiên và con người. Đây là hình ảnh tượng trưng cho sự ấm áp, dịu dàng, như chính cảm giác trong tâm hồn tác giả khi nhớ về người yêu và kỷ niệm xưa.
Ý nghĩa: Câu thơ này biểu thị sự hòa hợp giữa người và cảnh vật. "Từng bước em đi" không chỉ là những bước chân vật lý mà còn là hành động mang đầy cảm xúc, thể hiện sự ân cần, dịu dàng của người con gái. "Ấm áp niềm vui" là sự thăng hoa của tình cảm trong những khoảnh khắc tĩnh lặng, đầy ắp tình yêu và sự quan tâm.
Giải thích: Câu thơ mang ý nghĩa gợi nhớ về những khoảnh khắc đẹp đẽ, ngọt ngào mà hai người cùng trải qua. Dù chỉ là những bước đi giản dị nhưng trong mắt tác giả, đó là những khoảnh khắc đầy ắp niềm vui, sự ấm áp. Chính sự "ấm áp" này khiến nỗi nhớ trở nên càng sâu lắng hơn.

 

 



 

1
0
Đặng Hải Đăng
2 giờ trước
+3đ tặng

 

1. “Ngày xưa, em đã đi về đâu, / Nước mắt rơi trên lá ngô đồng.”

Câu thơ mở đầu với một câu hỏi đầy day dứt, thể hiện nỗi buồn bã, mong mỏi của nhân vật trữ tình. “Ngày xưa” là một thời gian đã qua, nhưng vẫn còn để lại dư âm trong tâm trí người nói. Câu hỏi “em đã đi về đâu” thể hiện sự tìm kiếm, sự nhớ nhung một người đã ra đi, có thể là người yêu hoặc một hình bóng trong quá khứ. Cùng với đó là hình ảnh "nước mắt rơi trên lá ngô đồng", một hình ảnh đẹp mà đầy tiếc nuối, biểu tượng cho những giọt nước mắt, cho sự chia ly, sự đau khổ của người ở lại. "Lá ngô đồng" được chọn làm hình ảnh ẩn dụ cho sự chia ly, bởi lá ngô đồng thường rụng vào mùa thu, một mùa của sự hoang vắng, của sự thay đổi.

2. "Em đi, và em để lại một chút tình / Mà không biết có xót lại không."

Câu thơ này thể hiện một cảm giác bâng khuâng, tiếc nuối. "Em đi" thể hiện sự ra đi của một người, có thể là người yêu, người bạn hay một ai đó quan trọng trong cuộc đời tác giả. Dù người ấy đã ra đi nhưng “em để lại một chút tình” – tức là một tình cảm không trọn vẹn, một tình yêu dang dở. Câu hỏi “mà không biết có xót lại không” thể hiện sự lo lắng, sự mong mỏi liệu người ấy có còn nhớ, còn lưu giữ chút tình cảm nào không. Câu thơ này bày tỏ một nỗi buồn âm ỉ, thể hiện sự lặng lẽ của sự chia tay.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k