Câu 1:
Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ tự do, không theo một quy luật nhịp điệu hoặc số câu cố định.
Câu 2:
Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ là miêu tả. Đoạn thơ miêu tả cảnh vật, thời tiết trong làng, đặc biệt là sự khắc nghiệt của thiên nhiên (bão, mưa, gió). Các hình ảnh được miêu tả một cách sinh động, phản ánh cuộc sống của người dân vùng quê.
Câu 3:
Phép tu từ được sử dụng trong câu thơ “Mướt như củ lãi, Chết cả cỏ cỏ” là so sánh.
Hiệu quả biểu đạt: Phép so sánh này làm nổi bật sự khắc nghiệt của thời tiết. "Mướt như củ lãi" gợi lên hình ảnh cây cối ra hoa, mượt mà, nhưng lại trong điều kiện khô hạn và khó khăn. "Chết cả cỏ cỏ" khiến người đọc cảm nhận được sự cằn cỗi, khô héo, và sự vất vả của thiên nhiên đối với con người và cây cối.
Câu 4:
Đoạn thơ gợi cho em suy nghĩ về sự khó khăn, gian khổ trong công việc làm nông, đặc biệt là những người làm ra hạt gạo. Cảnh vật khắc nghiệt như bão, mưa, gió khiến công việc đồng áng trở nên vất vả và người nông dân phải đối mặt với nhiều thử thách. Những hình ảnh của thiên nhiên trong đoạn thơ làm nổi bật sự gian khổ và nỗ lực của người nông dân trong việc bảo vệ mùa màng, giữ gìn sự sống cho cây cối.
Câu 5:
Đoạn thơ trên làm em cảm nhận được sự gian khổ, khó khăn của công việc làm nông và tình yêu thiên nhiên của con người. Cảnh vật được miêu tả rất sống động, như thể chúng ta có thể cảm nhận được cái nắng gay gắt, những cơn gió mạnh, hay sự khô héo của đất đai. Tuy nhiên, qua những hình ảnh ấy, người đọc cũng thấy được sự kiên cường và bền bỉ của người dân, khi họ luôn phải vật lộn với những điều kiện khắc nghiệt để tạo ra những hạt gạo nuôi sống mọi người.
Trong đoạn thơ, có sử dụng câu mờ rộng thành phần vị ngữ, ví dụ như trong câu “Chết cả cỏ cỏ”, việc dùng “chết” như một vị ngữ làm rõ sự tác động mạnh mẽ của thời tiết đến cây cỏ.