Bố thì thầm nói với bé Nhi: “Ngày mai là sinh nhật mẹ đấy!”. Nghe vây, Nhi mừng rỡ reo lên: “Vui quá, vậy thì Nhi phải tặng quà cho mẹ mới được. Tìm quà gì bây giờ nhỉ?” Nói rồi Nhi đăm chiêu suy nghĩ như người lớn, em có một gói kẹo, nhưng mẹ chẳng thích ăn kẹo. Hay là búp bê? Không được, mẹ lớn rồi, không có chơi búp bê nữa. Chợt Nhi nhớ ra: “ Đúng rồi, mẹ thích hoa! Sinh nhật mẹ năm trước, bố cũng tặng hoa cho mẹ”.
Nhi nhìn ra vườn, thấy mấy cây hồng, cây cúc ông trồng đang nở rộ, khoe sắc rực rỡ dưới ánh mặt trời. Nhưng Nhi muốn dành cho mẹ nhiều điều hơn: Nhi muốn món quà tặng mẹ thật ý nghĩa.
Nhi chạy đi tìm ông để xin hạt giống trồng hoa. Lúc đầu, ông ngạc nhiên lắm, không hiểu Nhi định làm gì.
-Suỵt! Ông cứ cho cháu rồi ngày mai, cả nhà sẽ ngay biết mà!
Nhìn thấy vẻ mặt trầm tư của Nhi, ông đành chiều cháu gái. Nhi cầm mấy hạt giống bé xíu trong tay, nói nhỏ:-Ông giữ bí mật giúp cháu nhé!
Nhi gieo hạt vào một cái cốc nhựa cũ đựng đầy đất và tưới nước như ông vẫn làm, cô bé tưởng tượng ra hạt giống sáng ngày mai sẽ nảy mầm và cây sẽ nở ra những bông hoa đẹp.
Sáng hôm sau, không đợi mẹ gọi, Nhi đã dậy thật sớm, chưa xuống khỏi giường cô bé đã reo lên:
-Con chúc mừng sinh nhật mẹ! Con có quà tặng mẹ đây!
Vừa nói Nhi vừa tức tốc chạy đi lấy chiếc cốc đã gieo hạt. Nhưng Nhi sững lại, ỉu xìu gần như phát khóc. Mấy hạt giống vẫn nằm im dưới lớp đất nâu, chẳng có bông hồng, bông cúc nào nở cả. Vậy là Nhi không có những bông hoa tự tay trồng để tặng mẹ rồi.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).