a. Chủ thể chịu thuế là những cá nhân, tổ chức phải trực tiếp nộp thuế cho Nhà nước.
Đồng tình: Đây là một khái niệm cơ bản về thuế. Chủ thể chịu thuế là những người hoặc tổ chức có nghĩa vụ pháp lý phải nộp thuế cho Nhà nước. Họ có thể là cá nhân (người lao động, doanh nhân) hoặc tổ chức (công ty, doanh nghiệp).
b. Thuế thu nhập cá nhân là công cụ điều tiết thị trường, hướng dẫn tiêu dùng tích cực.
Đồng tình: Thuế thu nhập cá nhân không chỉ là nguồn thu cho ngân sách nhà nước mà còn là công cụ để điều chỉnh hành vi tiêu dùng của người dân. Bằng cách điều chỉnh mức thuế, Nhà nước có thể khuyến khích tiết kiệm, đầu tư và tiêu dùng các sản phẩm có lợi cho xã hội.
c. Những doanh nghiệp kinh doanh thua lỗ sẽ không phải nộp thuế.
Không hoàn toàn đúng: Thông thường, các doanh nghiệp kinh doanh thua lỗ sẽ không phải nộp thuế thu nhập doanh nghiệp. Tuy nhiên, họ vẫn có thể phải nộp các loại thuế khác như thuế giá trị gia tăng, thuế tài sản... Ngoài ra, trong một số trường hợp đặc biệt, các doanh nghiệp thua lỗ có thể được hoàn thuế hoặc khấu trừ thuế vào các kỳ kế toán sau.
d. Người tiêu dùng phải nộp thuế giá trị gia tăng cho Nhà nước.
Đúng: Thuế giá trị gia tăng (VAT) là loại thuế gián tiếp được tính trên giá trị gia tăng của hàng hóa, dịch vụ. Người tiêu dùng cuối cùng là người trực tiếp chi trả khoản thuế này khi mua hàng hóa, dịch vụ.
e. Thuế tiêu thụ đặc biệt áp dụng đối với một số hàng hóa đặc biệt, xa xỉ nhằm điều chỉnh cung cầu hàng hóa đó trên thị trường.
Đúng: Thuế tiêu thụ đặc biệt được áp dụng với mục đích điều chỉnh tiêu dùng một số mặt hàng đặc biệt như rượu, bia, thuốc lá, xăng dầu... Qua việc tăng thuế, Nhà nước có thể làm giảm nhu cầu tiêu dùng đối với các mặt hàng này, đồng thời tăng nguồn thu cho ngân sách.
Kết luận:
Qua phân tích trên, chúng ta thấy rằng các ý kiến a, b, d, e đều đúng hoặc đúng một phần. Chỉ có ý kiến c là không hoàn toàn chính xác.