Đáp án:
Câu 1:
- Văn bản trên được viết theo thể thơ bốn chữ
- Dấu hiệu nhận biết:
- Số câu thơ trong mỗi khổ thơ đều là 4 câu.
- Số chữ trong mỗi câu thơ đều là 4 chữ.
- Cách gieo vần: vần chân, vần lưng, vần chân.
Câu 2:
Đoạn thơ bộc lộ tình cảm đau xót, căm giận trước cảnh nước mất nhà tan, đồng thời thể hiện ước nguyện giành lại độc lập, tự do cho đất nước của nhân vật trữ tình.
Câu 3:
- Bốn từ ngữ miêu tả nỗi đau nước mất nhà tan: thảm vong, nhường xé, ngậm ngùi, lầm than
- Nỗi đau của nhân vật trữ tình được thể hiện qua những từ ngữ ấy là nỗi đau mất nước, mất mát, đau đớn, xót xa, căm giận. Nỗi đau ấy như muốn xé nát tâm can, khiến người đọc cảm nhận được sự tiếc nuối, đau đớn và lòng căm thù giặc sâu sắc của tác giả.
Câu 4:
Trong thời chiến, cha ông ta đã phải đánh đổi bao xương máu để gìn giữ giang sơn, bờ cõi, cho nhân dân có sống ấm no, hạnh phúc. Để tiếp bước truyền thống cha anh, thế hệ trẻ chúng ta có trách nhiệm học tập, rèn luyện, xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh, văn minh, góp phần bảo vệ Tổ quốc, giữ gìn hòa bình, xây dựng cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho nhân dân.
Câu 1 (Phần viết):
Tám dòng thơ cuối của đoạn trích là lời dặn dò của người cha dành cho con. Đó là lời nhắc nhở về truyền thống yêu nước, tinh thần bất khuất của cha ông, đồng thời là lời khích lệ con cháu tiếp nối truyền thống ấy, gánh vác trách nhiệm bảo vệ đất nước. Hình ảnh "ngọn cờ độc lập máu đào còn dây" là biểu tượng cho tinh thần kiên cường, bất khuất của dân tộc, là lời khẳng định ý chí giành độc lập, tự do của cha ông. Lời dặn dò của người cha là lời khích lệ, động viên con cháu tiếp nối truyền thống yêu nước, góp phần xây dựng đất nước giàu mạnh, văn minh.