Bài thơ "Tiếng ru" của Tố Hữu là một bài thơ mang đậm chất trữ tình và giàu cảm xúc, thể hiện tình yêu thương sâu sắc của người mẹ đối với con cái. Đọc bài thơ, em cảm nhận được sự ấm áp, dịu dàng của tiếng ru, như một lời vỗ về, an ủi cho đứa con thơ đang say giấc nồng. Tiếng ru không chỉ là âm thanh của sự yên bình mà còn là sự truyền tải tình cảm vô bờ bến từ mẹ, là sợi dây kết nối tình mẫu tử thiêng liêng giữa mẹ và con.
Bài thơ cũng khiến em suy nghĩ về giá trị của tiếng ru trong cuộc sống. Mặc dù đó là một việc làm hết sức giản dị, nhưng nó lại có sức mạnh vô cùng to lớn, nâng đỡ tinh thần của con trẻ. Tiếng ru như là hơi thở của cuộc sống, là những lời nhắn nhủ yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ từ thế hệ này sang thế hệ khác. Trong những lời ru ấy, Tố Hữu đã khéo léo lồng ghép những hình ảnh, biểu tượng gần gũi, quen thuộc của làng quê Việt Nam, từ cánh đồng lúa mạch, những mái nhà tranh đến cảnh vật thiên nhiên tươi đẹp. Từ đó, em cảm nhận được sự gắn bó sâu sắc giữa con người và thiên nhiên, giữa con người với đất nước.
Đặc biệt, bài thơ "Tiếng ru" còn khiến em suy ngẫm về những trách nhiệm và tình yêu thương vô điều kiện của người mẹ. Người mẹ trong bài thơ không chỉ là người chăm lo cho con, mà còn là người đồng hành trong từng bước đi của đứa trẻ. Dù cuộc sống có khó khăn, vất vả đến đâu, mẹ vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc, là nguồn động viên tinh thần lớn lao cho con.
Kết thúc bài thơ, em cảm thấy lòng mình tràn đầy sự biết ơn và kính trọng đối với mẹ, đối với những hy sinh thầm lặng mà mẹ đã dành cho con. "Tiếng ru" không chỉ là một bài thơ về tình mẹ, mà còn là lời nhắc nhở mỗi chúng ta về giá trị của gia đình, của tình cảm gia đình trong cuộc sống hiện đại. Bài thơ như một lời khuyên nhủ chúng ta không bao giờ quên đi công ơn của cha mẹ, và luôn trân trọng những gì tốt đẹp mà họ đã dành cho mình.