Đôi tai của tâm hồn
Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn vừa cũ, lại rộng nữa.
Cô bé buồn tủi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ : “Tại sao mình lại không được hát ? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao ?”. Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.
“Cháu hát hay quá !”. Một giọng nói vang lên : “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ”. Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi.
Hôm sau, khi cô bé đến công viên đã thấy cụ già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Cụ vỗ tay nói lớn : “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá !”. Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi.
Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không.
“Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn 20 năm nay.” — Một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người. Một cụ già ngày ngày vẫn chăm chú lắng nghe và khen cô hát lại là một người không có khả năng nghe?
(Hoàng Phương)
Đề bài: Viết bài văn nghị luận phân tích Đôi Tai Của Tâm Hồn của Hoàng Phương.
Dàn ý:
** Mở bài (6-10 dòng): Giới thiệu tác phẩm truyện.
- Tác giả (truyện được phân tích).
- Phong cách của tác giả/ nhà văn.
- Tên tác phẩm (trích) – tiểu sử.
- Chốt nội dung đề yêu cầu.
** Thân bài:
+ Đoạn 1 (15-20 dòng):
- Thể loại tác phẩm.
- Tác phẩm viết về điều gì.
- Qua đó tác giả muốn nói gì.
- Tình huống truyện. (sự viếc – nhân vật bộc lộ tính cách) (tóm tắt sơ lược).
+ Đoạn 2-3 (15-20 dòng):
- Nghệ thuật xây dựng nhân vật:
Có tính cách/phẩm chất gì – tiêu biểu hiểu người gì trong xã hội.
Cách viết: tính cách chính – trước.
tính cách phụ - sau.
Dẫn chứng (cách dẫn trực tiêp).
Hành động/cử chỉ/ lời nói à Tâm trạng của nhân vật.
Từ ngữ cưa tác giả.
+ Đoạn 4 (15-20 dòng): Liên hệ, mở rộng với những tác phẩm cùng đề tài/chủ đề.
** Kết bài (6-10 dòng): Khẳng định, đánh giá lại ý nghĩa của tác phẩm.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Mở bài:
Tác phẩm "Đôi tai của tâm hồn" của nhà văn Hoàng Phương là một câu chuyện xúc động về tình người và sự cảm thông, qua đó thể hiện những giá trị sâu sắc của cuộc sống. Câu chuyện xoay quanh một cô bé bị kỳ thị vì hoàn cảnh khó khăn và một ông cụ điếc, nhưng lại có trái tim nhạy cảm và đầy yêu thương. Qua tác phẩm, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự quan trọng của lòng nhân ái và khả năng cảm nhận thế giới qua tâm hồn, thay vì chỉ qua giác quan.
Thân bài:
Tình huống truyện và thông điệp:
Câu chuyện bắt đầu với tình huống cô bé bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca chỉ vì ngoại hình và hoàn cảnh nghèo khó. Đây là một tình huống rất thực tế trong xã hội, khi mà cái nhìn của người khác dễ dàng quyết định giá trị của một con người. Cô bé rơi vào sự tuyệt vọng nhưng vẫn kiên trì hát, và không ngờ lại gặp được ông cụ, người luôn lắng nghe và khen ngợi cô. Tình huống này cho thấy sức mạnh của lòng kiên nhẫn và sự tin tưởng vào chính mình.
Nghệ thuật xây dựng nhân vật:
Nhân vật chính - cô bé, là hình mẫu của sự vươn lên từ khó khăn. Dù bị xã hội và người khác xa lánh, cô bé không từ bỏ niềm đam mê âm nhạc, điều này thể hiện ở việc cô kiên trì hát ngay cả khi không có ai nghe. Nhân vật ông cụ, dù bị điếc, lại có một tấm lòng đầy yêu thương và sự cảm thông. Chính lòng tốt của ông cụ đã giúp cô bé tìm lại niềm tin vào bản thân. Từ đó, tác giả muốn nhấn mạnh rằng một người không nhất thiết phải có tất cả các giác quan để cảm nhận được cái đẹp và giá trị trong cuộc sống.
Dẫn chứng và lời nói của nhân vật:
Câu nói của ông cụ “Cháu hát hay quá!” mỗi lần vang lên đã trở thành động lực tinh thần vô giá đối với cô bé. Lời khen ngợi từ ông cụ không chỉ đơn thuần là sự công nhận tài năng mà còn là sự thấu hiểu và chia sẻ với tâm hồn cô bé. Cái nhìn không phân biệt của ông cụ đã tạo nên sự khác biệt lớn lao trong cuộc đời cô bé.
Kết bài:
Tác phẩm "Đôi tai của tâm hồn" không chỉ là một câu chuyện về tình người mà còn là một bài học về sự cảm nhận cuộc sống qua trái tim. Hoàng Phương đã khéo léo xây dựng một tác phẩm đầy cảm động để gửi gắm thông điệp: vẻ đẹp không chỉ nằm ở hình thức, mà còn ở sự cảm nhận và yêu thương, từ đó, mỗi người sẽ tìm được giá trị thực sự của bản thân.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |