Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hơn một loài hoa đã rụng cành

  Hơn một loài hoa đã rụng cành
  Trong vườn sắc đỏ rủa màu xanh
  Những luồng run rầy rung rinh lá
  Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh

phân tích câu thơ thứ 4, chỉ rõ và nêu tác dụng của phép nhân hóa

3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
29
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Câu thơ thứ 4: "Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh" có thể được phân tích như sau:

1. **Hình ảnh nhân hóa**: Trong câu thơ này, "đôi nhánh" được miêu tả với tính từ "khô gầy" và "mỏng manh". Việc dùng những từ ngữ này không chỉ đơn thuần mô tả trạng thái vật lý của nhánh cây mà còn làm cho chúng trở nên có cảm xúc và cuộc sống riêng. Cách miêu tả này tạo ra hình ảnh những nhánh cây như đang "gầy gò", "mỏng manh", làm cho người đọc cảm nhận được sự yếu ớt, mong manh của sự sống.

2. **Tác dụng của phép nhân hóa**:
- **Gợi cảm xúc**: Nhân hóa làm cho hình ảnh các nhánh cây trở nên gần gũi và có tính người hơn. Người đọc cảm thấy thương tiếc cho những nhánh cây đã khô héo, đồng thời cảm nhận được nỗi buồn trong không khí của vườn cây tràn ngập sắc đỏ và xanh.
- **Tạo ra sự liên tưởng**: Hình ảnh "khô gầy, mỏng manh" dễ dàng khiến người đọc liên tưởng đến những giá trị của sự sống, cái đẹp và nỗi mất mát. Điều này có thể là ẩn dụ cho nhân sinh, cho những điều tươi đẹp nhưng cũng dễ dàng bị tổn thương trong cuộc sống.
- **Thể hiện tâm trạng**: Từ "khô gầy" cũng có thể phản ánh tâm trạng của con người trước sự đổi thay, mất mát của cuộc sống. Những nhánh cây mỏng manh như chính con người cũng có thể gặp phải những thử thách và khó khăn, làm cho người đọc có cảm nhận sâu sắc hơn về nỗi đau và sự mất mát.

Tóm lại, câu thơ không chỉ tạo ra hình ảnh đẹp mà còn chứa đựng những thông điệp sâu xa về cuộc sống và cảm xúc con người, thông qua việc vận dụng phép nhân hóa.
1
0
Little wolf
04/01 21:19:38
+5đ tặng
 "Thơ thơ" (1938) là tập thơ đầu trong sự nghiệp văn chương của Xuân Diệu, một thi sĩ tài hoa, phong tình trong phong trào "Thơ mới" (1932-1941). Những bài thơ viết về mùa thu của Xuân Diệu trong "Thơ thơ” thật đẹp mà buồn, một nỗi buồn trong sáng, thơ mộng, thoáng cô đơn lẻ loi. Bên cạnh hình ảnh thiếu nữ đa tình, giai nhân lẻ bóng, cảnh sắc mùa thu được nhà thơ cảm nhận và diễn đạt mới mẻ, phong tình, hào hoa.

    Thơ viết về mùa thu trong "Thơ thơ" tiêu biểu nhất cho hồn thơ Xuân Diệu là bài "Đây mùa thu tới". Bài thơ thất ngôn có bốn khổ thơ, mỗi khổ thơ là một nét thu mộng mơ, cảnh thu và tình thu man mác. Khổ một là dáng liễu và lá thu buổi thu sơ. Khổ hai nói về vườn thu trong gió thu. Khổ ba tả trời thu, núi thu và sông thu. Khổ bốn là hình ảnh thiếu nữ bâng khuâng trước cảnh thu buồn chia li...

   Sau dáng liễu là hình ảnh vườn thu:

"Hơn một loài hoa đã rụng cành

  Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh

     Những luồng run rẩy rung rinh lá...

             Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh".

   Hoa mùa thu thường được các thi sĩ nói đến là hoa cúc: "Khóm cúc tuôn thêm dòng lệ cũ - Con thuyền buộc chặt mối tình nhà" ("Thu hứng" - Đỗ Phủ - Thơ dịch);. "Mưa thu tưới ba đường cúc - Gió xuân đưa một lảnh lan" ("Ngôn chí-25-

   Ức Trai),... Câu thơ đầu đoạn, Xuân Diệu nói về hoa thu "đã rụng cành", đã lìa cành, một nét đẹp tàn phai, gợi buồn. Thi sĩ không dùng số đếm: "hai ba", "dăm ba" mà lại viết “hơn một” loài hoa đã rụng cành". Một cách nói mới về cách dùng số từ để diễn tả hoa lác đác tàn rụng trong vườn buổi đầu thu khi mùa thu tới.

   Câu thơ thứ hai nói về sắc thu trong vườn:

"Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh".

   Một chữ “rũa” thần tình, độc đáo là chiếc lá thu. Trên cái nền xanh của lá, mỗi ngày đêm thu qua xuất hiện những chấm nhỏ màu đỏ, màu hồng; cứ loang dần, lấn dần, tiệm tiến, cho đến buổi thu phân, thu mạt, cả vườn thu đã vàng rực, đỏ rực. Và ta mới hay "Thu đến cây nào chẳng lạ lùng..." (Nguyễn Trãi). Hình ảnh "sắc đỏ rũa màu xanh" gợi tả một nét thu, một sắc thu, cho thấy cách nhìn, cách tả, cách cảm xúc của Xuân Diệu rất nhạy cảm và tinh tế. Mới hôm nào đó, sắc thu chỉ mới là "Với áo mơ phai dệt lá vàng", mà nay đã thay đổi "Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh". Chữ ''rũa" nhuần nhụy và biểu cảm hơn chữ "rủa" mà có một số người hay nói đến.

   Màu vàng đặc trưng cho sắc thu ở nước ta. Có nắng vàng, trăng vàng, hoa cúc vàng, lá vàng... được nói đến nhiều trong thơ:

"Thành xây khói biếc, non phơi bóng vàng"

(Truyện Kiều)

"Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo"

(Thu điếu)

"Sắc đâu nhuộm ố quan hà,

Cỏ vàng, cây đỏ, bóng tà tà dương "

(Cảm thu tiễn thu)

"Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô"

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
namJr
04/01 21:20:54
+4đ tặng
Câu thơ thứ 4:

"Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh"

Phân tích câu thơ:

1. Hình ảnh và phép nhân hóa:

Câu thơ miêu tả những cành cây khô héo, gầy guộc, mỏng manh như thể mang trong mình sự sống yếu ớt, dễ tổn thương. Tác giả sử dụng phép nhân hóa khi so sánh "đôi nhánh" với hình dáng con người, đặc biệt qua từ "xương".

Từ "xương" và "mỏng manh" khiến nhánh cây trở nên sống động, có hồn, gợi cảm giác như nó cũng đang chịu đựng sự yếu đuối, suy tàn.



2. Tác dụng của phép nhân hóa:

Tạo sự liên tưởng sâu sắc: Nhân hóa giúp nhánh cây trở nên gần gũi với con người, gợi cảm giác đồng cảm, thương xót cho sự héo úa, tàn phai của thiên nhiên.

Nhấn mạnh nỗi buồn và sự suy tàn: Hình ảnh "xương mỏng manh" không chỉ gợi lên sự yếu đuối của nhánh cây mà còn làm nổi bật không khí u ám, tĩnh lặng của bài thơ. Điều này hàm chứa sự liên tưởng đến những mất mát, tàn lụi trong cuộc sống con người.

Tăng tính biểu cảm: Phép nhân hóa kết hợp với từ ngữ giàu hình ảnh (khô, gầy, xương, mỏng manh) tạo nên một bức tranh sinh động nhưng thấm đượm nỗi buồn, khiến người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về sự biến đổi và tàn phai của vạn vật.




Kết luận:

Phép nhân hóa trong câu thơ "Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh" không chỉ làm cho cảnh vật trở nên sống động mà còn truyền tải cảm xúc sâu sắc về sự tàn phai, yếu đuối của thiên nhiên và cuộc đời, qua đó làm nổi bật nỗi buồn trữ tình của bài thơ.

0
0
Lyntc
04/01 21:29:19
+2đ tặng
Phân tích câu thơ thứ 4:
"Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh" gợi tả hình ảnh cành cây khô cằn, trơ trụi, mảnh mai, dễ tổn thương như bộ xương mỏng manh.

Phép nhân hóa:

"Xương mỏng manh" gợi hình ảnh cành cây như cơ thể con người, mang nét yếu đuối, dễ tổn thương.


Tác dụng:

Nhân hóa giúp hình ảnh cành cây trở nên sống động, gần gũi, đồng thời thể hiện sự tàn úa, mong manh của thiên nhiên, góp phần nhấn mạnh cảm xúc u buồn và xót xa trong bài thơ.


Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×