Đoạn thơ khắc họa chân thực và xúc động hình ảnh người lính trẻ, đặc biệt là những chàng trai mới mười tám tuổi. Họ không phải những tượng đài khô cứng, mà là những con người bằng xương bằng thịt, với tất cả những cảm xúc chân thật nhất. Câu thơ "nhiều khi cực quá, khóc ào" cho thấy sự gian khổ, áp lực mà họ phải gánh chịu. Giọt nước mắt không phải là biểu hiện của sự yếu đuối, mà là sự giải tỏa cho những căng thẳng, mệt mỏi đến tột cùng. Họ cũng có những lúc "tức mình chửi bâng quơ", một hành động rất đời thường, thể hiện sự bất lực trước hoàn cảnh khó khăn.Tuy nhiên, điều đáng quý ở những người lính trẻ này chính là bản lĩnh và ý chí kiên cường. Họ "phanh ngực áo và mở trần bản chất", không che giấu những cảm xúc thật của mình, sống thật với chính mình. Họ "mỉm cười trước những lời lẽ quá to", thể hiện thái độ bình thản, dũng cảm đối diện với những khó khăn, thử thách. Quan trọng hơn cả, dù trải qua bao gian nan, vất vả, họ "nhất định không bao giờ bỏ cuộc". Đây chính là phẩm chất cao đẹp, là sức mạnh tinh thần to lớn giúp họ vượt qua mọi khó khăn, hoàn thành nhiệm vụ thiêng liêng bảo vệ Tổ quốc. Hình ảnh người lính trong đoạn thơ vừa gần gũi, đời thường, vừa cao đẹp, anh hùng, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.