1.
Gia đình – hai tiếng ấm áp yêu thương trong trái tim mỗi người, nơi có những người thân yêu gắn bó cùng ta từ thuở ấu thơ. Vậy nhưng, trong câu chuyện Cuộc chia tay của những con búp bê, hai anh em Thành và Thuỷ vì cha mẹ ly hôn mà phải sống xa nhau. Truyện khiến cho mỗi chúng ta cảm nhận rõ hơn sự mất mát, để lại những vết thương trong tâm hồn, đó là nỗi đau gia đình chia cắt.
Khi biết bố mẹ chia tay, Thành đau lòng khi nghĩ đến sẽ phải chia tay đứa em gái bé bỏng, biết bao kỉ niệm về em ùa về trong tâm trí Thành. Nghe tiếng em khóc trong đêm mà Thành phải cắn chặt môi để không bật lên tiếng khóc. Chúng cùng nhau ngồi im như vậy đến sáng. Thành và Thủy cùng ngồi ra vườn, nhớ lại những kỉ niệm của hai anh em trước đây và chẳng bao giờ có suy nghĩ sẽ xa nhau. Hình ảnh hai đứa trẻ ngồi trong vườn đợi bình minh lên với đôi mắt buồn bã vô ngần khiến cho không người đọc nào có thể cầm được cảm xúc thương xót cho những tâm hồn trẻ thơ vốn còn trong trẻo đã phải hứng chịu những đau khổ tột cùng về tinh thần. Trong mỗi ánh nhìn, hành động của hai anh em đều toát lên những giọt buồn của sự lo sơ về một tương lai không mong muốn. Có lẽ, trong tâm hồn tuổi thơ nhạy cảm của chúng dần hiểu rằng quãng thời gian được gắn bó bên nhau đã sắp kết thúc. Vì vậy chúng trân trọng từng giây từng phút để được ngồi lại bên nhau trong nỗi đau về sự đổ vỡ hạnh phúc gia đình.
Và rồi, khi người mẹ “giọng đã khản đặc”, yêu cầu hai anh em Thành và Thủy chia nhau đồ chơi, vì từ nay hai anh em sẽ phải chia nhau để sống cùng bố hoặc mẹ. Nghe thấy thế, Thủy đã” run lên bần bật, kinh hoàng đưa cặp mắt tuyệt vọng” nhìn người anh. Có lẽ em hiểu, giờ khắc chia tay đã đến, gia đình hạnh phúc giờ đây đã tan vỡ mỗi người mỗi ngả. Thủy tuy còn nhỏ và khá trẻ con, nhưng hành động “võ trang cho con Vệ Sĩ”, đem đặt đầu giường để gác đêm cho anh để anh không chiêm bao thấy ma nữa xuất phát từ tình anh em. Thủy không thể chịu đựng nổi khi thấy Thành đem chia hai con búp bê, con Vệ Sĩ và con Em nhỏ ra, em càng không thể cầm lòng khi em biết chỉ trong một thời gian ngắn ngủi thôi, em phải xa người anh trai mà em hết lòng tôn sùng và yêu mến. Cuộc chia tay này là sự kết thúc cho sự đổ vỡ trong hôn nhân của bố mẹ em. Thế nhưng, nỗi đau lớn nhất lại dành cho những đứa trẻ.
Người đọc càng thêm xót xa khi Thủy đến lớp học để chia tay với cô giáo và các bạn cùng lớp. Cả lớp đã sững sờ khi biết tin Thủy phải rời đi. Chi tiết khiến người đọc không cầm được nước là khi cô giáo tặng quyển sổ và chiếc bút cho Thủy. Em đã không dám nhận vì từ nay em sẽ không còn được đi học mà phải ra chợ bán hoa quả kiếm sống. Một cô bé với tâm hồn trong sáng, em không còn được đến lớp trong tiếng cười đùa hồn nhiên cùng bè bạn mà phải vất vả kiếm kế mưu sinh. Cánh cổng trường học giờ đây đã đóng lại. Giọt nước mắt của cô giáo, bè bạn đã khiến em không kìm được tiếng khóc, em khóc nức nở. Giọt nước mắt kìm nén cho nỗi đau gia đình tan vỡ, cho sự xa cách bè bạn, xa rời cuộc sống thân quen như vờ òa trong Thủy. Cảnh vật vẫn vậy, mọi người vẫn đi lại bình thường, chỉ có hai đứa trẻ đang phải chịu đựng những nỗi đau quá lớn trong tâm hồn thơ dại.
Cuộc chia tay rồi cũng diễn ra, Thủy nhường lại cho anh con búp bê vì em không muốn hai con búp bê cũng phải chịu nỗi đau xa cách như anh em chúng. Búp bê có thể không khóc vì chúng vô tri vô giác còn chúng giờ đây như cảm nhận nỗi đau lân dần trong tâm hồn tuổi thơ bé bỏng. Hai em có thể xa rời nhau, nhưng tôi tin chắc một điều là chúng vẫn luôn nhớ về nhau, nhớ khung trời tuổi thơ với những cảnh vật quen thuộc, mãi mãi không quên.
Câu chuyện là một bài học về tình anh em, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó có thể phai mờ. Những đứa trẻ vẫn muốn được chở che trong vòng tay cha mẹ, cùng nhau lớn lên và cùng nhau giữ những món đồ chơi như kỉ vật tuổi thơ. Truyện như lời nhắc nhở về hạnh phúc gia đình, đừng vì sự ích kỉ của người lớn mà khiến những tâm hồn trẻ thơ phải hứng chịu những mất mát không gì hàn gắn được.