Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nhĩ của em về một hoặc nhiều buổi (giờ) học văn ở lớp 10

 Giúp mình nha mn, thứ 7 mình nộp r
3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
231
1
0
Bông
06/09/2019 20:06:22
Mở bài:
Với bất cứ 1 ai cảm xúc của buổi học đầu tiên luôn là cảm xúc sẽ mang theo trong suốt quá trình còn lại học môn ấy. Trải qua những năm tháng học tiểu học rồi THCS, được học và tiêp thu kiến thức trong giờ giảng Văn của biết bao thầy cô nhưng hôm nay khi học ở mái trường THPT này cảm xúc tôi lại quá.
- Sơ qua về cô giáo dạy
Thân bài:
- Tiết học bắt đầu lúc mấy giờ.
- Khung cảnh trng lớp lúc cô giáo bước vào như thế nào (Khung cảnh trong lớp thực sự ồn ào khi cô bước vào với vẻ mặt nghiêm trang cả lớp im bặt)
- Hôm đó bạn học bài gì?
- Các bạn nghĩ về cô giáo ( nghiêm ,sợ cô không dám nhúc nhích)
- Nhưng thực tế cô lại rất hoà đồng và vui vẻ
- Cô đưa ra những cách học khác nhau để các bạn học bài nhanh hơn
+ Đưa một vài trò chơi nhỏ áp dụng vào giờ học
+ Kể các câu chuyện vui hay câu chuyện từ thực tiễn đời sống
...
- Kể về nội dung buổi học (cái này bạn phải tự làm)
Xen thêm yếu tố biểu cảm vào câu văn như:
+Thật đáng nể phục cô khi...
+Với nhưng câu chuyện... cô đã thực sự đưa cả lớp đến với mục đích của bài học một cách thực kì lạ
...
Kết bài:
Nêu cảm xúc chung về buổi học
Tôi thực sự yêu môn văn từ đây yêu quy cô giáo và chỉ mong nhưng buổi cs giờ văn

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Likeme
06/09/2019 20:07:16
Tùng! Tùng! Tùng!...Tôi bước vào lớp dạy của mình. Cô Lê Thị Mai Bí thư chi bộ, Hiệu trưởng nhà trường và cô Nguyễn Thị Phượng GV bộ môn Ngữ Văn cũng bước vào lớp. Một cảm giác bồn chồn, lo lắng bắt đầu xuất hiện trong tôi. Tiếng của em lớp trưởng vang lên: “Các bạn đứng!”. Cảm giác lo lắng trong tôi tự nhiên tan biến, thay vào đó là sự hồi hộp, sung sướng trước sự trang nghiêm chào cô của các em, sự chỉnh tề trong những bộ trang phục mà trước kia tôi cũng đã từng mặc khi còn là học sinh THCS. Tiếng vỗ tay nhộn nhịp chào đón các thầy cô đến dự với tiết học lớp 7A. Đó là buổi lên lớp đầu tiên của một cô giáo dạy Văn. Tôi không biết nó có giống cảm giác của các thầy cô giáo khác không. Nhưng tôi biết, với các sinh viên sư phạm, thời gian kiến tập, thực tập được làm quen học sinh, được thử đứng trên bục giảng. Là điều hạnh phúc nhất, tuyệt vời nhất. Sau 5 phút ổn định lớp và làm quen học sinh, cảm xúc về bài giảng trong tôi bắt đầu dâng trào. Không phải lần đầu tiên tôi cầm viên phấn, nhưng sao hôm nay thấy nó lạ vậy. Tay tôi hơi run nhưng lại đầy kiêu hãnh và thầm nhủ: Hôm nay mình làm đạo diễn chứ không phải là một diễn viên làm theo sự hướng dẫn của một đạo diễn như thời mình còn đi học nữa. Tôi bắt đầu viết bài, dòng chữ đẹp và rõ ràng.“Tiết 106. Văn bản. Sống chết mặc bay (tiếp theo) của Phạm Duy Tốn. Có một số em bên dưới xì xào “Cô giáo gì mà trẻ thế! Thấp như mình luôn”. Tôi nghe mà không dám ngoảnh xuống lớp. Sau khi ghi đầu bài xong, tôi quay xuống và bắt đầu giảng bài. Thật khó khăn với mình đây, những dòng chữ hôm qua như đã thuộc, hôm nay nó bay đi đâu mất rồi, bắt đầu từ đâu? Tôi đang miên man trong đầu thì ở phía cuối lớp có hai em học sinh đang ngồi nói chuyện gì đó. Tôi như giật mình bừng tỉnh và nghĩ rằng rồi mình sẽ cháy giáo án. Tôi từ từ đi xuống cuối lớp, vừa đi vừa quan sát hai em. Thật may, các em lại ngồi im trở về vị trí ban đầu. Tiếp tục đi lên bục, tôi bắt đầu giảng bài, nhưng sao thấy lớp trầm và im vậy. Liếc qua trang giáo án thì thấy mục câu hỏi dành cho học sinh, tôi bắt đầu dừng lời và đàm thoại với các em. Câu đầu tiên tôi hỏi: Em hãy cho cô biết quan phụ mẫu đi hộ đê đang ở đâu lúc đê sắp vỡ? Rất nhiều những cánh tay giơ lên. Nghĩ lại ngày xưa mình cũng hăng hái như thế. Nhìn những cánh tay xinh xắn nhỏ bé của các em hăng hái phát biểu xây dựng bài cảm giác hồi hộp trong tôi biến đâu mất rôi? Thay vào đó là sự tự tin. Thể hiện những gì mình có để truyền đạt kiến thức cho các em. Cô và trò làm việc tích cực, sau một hồi đàm thoại, nhìn đồng hồ chỉ còn 5 phút nữa là đến giờ ra chơi. Tôi củng cố nội dung chính và cho các em làm bài tập nhanh để khắc sâu kiến thức của bài và đặt câu hỏi để kiểm tra xem các em có hiểu bài hay không. Các em trả lời xong, tôi dặn dò hướng dẫn các em về nhà học bài và chuẩn bị cho buổi học sau. Vừa lúc ấy tiếng trống trường vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Tôi thở phào: “Thế là mình không bị cháy giáo án”. Tôi gập giáo án và bước ra khỏi lớp trong tiếng đồng thanh chào vui vẻ của các em. Cảm giác nhẹ bỗng, lâng lâng tràn ngập trong tôi…Quên sao được cái cảm giác ấy. Cảm giác ngày đầu tiên đứng trên bục giảng.
1
0
Bông
06/09/2019 20:07:38
Đầu năm tôi học lớp sáu,chúng tôi được nhà trường báo là sẽ có cô giáo dậy văn mới. Chúng tôi có phần hơi la lắng vì không biết cô giáo mới có dậy hay không nữa. Nhưng trái với những lo lắng của chúng tôi ,cô dậy khá hay và khá cuốn hút. Tiết văn đầu tiên do cô dậy hôm ấy để lại trong tôi rất nhiều những ấn tượng khó quên.
Đầu tiên cô giáo giới thiệu cho chúng tôi về cô ,cô nói cô cũng sẽ là giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi nữa. Say sưa giới thiệu nhưng cô vẫn không quên tiết học của chúng tôi. Hôm nay chúng tôi sẽ học bài. Tuy nhiên khi cô nói bắt đầutiết học cô nói trước khi cô dậy cô muốn có một bài kiểm tra mười lăm phút để biết về học lực của chúng tôi. Chúng tôi đứa nào đứa đấy đều lo sợ vì hôm nay là buổi đầu tiên mà cô đã kiểm tra mà chúng tôi cũng không biết cô cho đề có phù hợp với năng lực học văn của chúng tôi không nữa vì lớp chúng tôi không phải là lớp chuyên văn mà chuyên toán. Cô ra đề về phần tiếng việt nên đó cũng không khiến chúng tôi cảm thấy khó khăn cho lắm. Chỉ có mấy bạn chưa học bài nên cứ quay lên quay xuống nên bị cô nhắc rồi cũng im lặng làm bài, trong lớp chỉ còn có những tiếng ngòi bút đi lại trên sách vở sột soạt. Khoảng mười phút sau đó cô thu bài,chúng tôi thảo luận một chút về bài kiểm tra, cô giữ lớp trật tự hướng dẫn lớp nhìn lên bảng để học bài mới. Cô nắn nót ghi lên bảng những dòng chữ thật đẹp về bài học hôm nay đó là bài thơ “Lượm”. Đây là bài thơ chúng tôi đã được nghe các anh các chị đọc cho nghe nhưng chúng tôi mới chỉ biết đến bài thơ nhưng chưa hiểu về nội dung bài thơ.
Đầu tiên cô giới thiệu cho chúng tôi về hoàn cảnh ra đời về bài thơ cũng như về tác giả Tố Hữu. Chúng tôi đứa nào đứa đấy lắng tai lên nghe từng câu nói truyền cảm của cô. Giọng cô ấm áp như rót vào tai chúng tôi như những giọt mật vậy. Chúng tôi đứa nào đứa đấy hóng tai lên nghe như không muốn để sót một câu nói nào của cô cả. Lúc này tôi mới để ý lớp tôi hôm nay rất im lặng im lặng một cách khác thường so với những tiết văn trước. Chúng tôi không phải lớp chuyên văn thế nhưng khi cô dậy bài chúng tôi lại thấy những câu văn lời thơ không còn nhàm chán đối với chúng tôi nữa mà dường như nó đã được thổi hồn vào khiến cho chúng tôi cảm nhận được nó một cách sâu sắc hơn. Đây cũng là lần đầu tiên chúng tôi được xem máy chiếu trong tiết học văn. Cô giáo chiếu những hình ảnh rất sinh động về hình ảnh cậu bé Kim Đồng khiến chúng tôi đứa nào đứa đấy đều cảm thấy vô cùng thích thú. Từng khổ thơ cô cho chúng tôi xem một hình ảnh một cậu bé liên lạc khiến chúng tôi thấy rất hứng thú. Khổ đầu tiên là hình ảnh chú bé liên lạc trên đường đi làm nhiệm vụ. Cùng với đó là hình ảnh chú bé như đang được bước ra khỏi câu thơ đó là một hình ảnh chú bé trẻ trung vui tươi khiến những câu thơ dường như dần dần đi vào trong trí nhớ của chúng tôi chứ không cần phải học thuộc lòng như trước đây nữa.
Mỗi đoạn cô đều hướng dẫn cho chúng tôi cách đọc sao cho có cảm xúc,đầu tiên cô đọc cho chúng tôi nghe trước sau đó mới gọi chúng tôi đọc lại một lần nữa cho nhớ thơ. Giong cô đọc lúc cao trào lúc lại nén lòng xuống khi chú bé liên lạc hi sinh,giọng cô khiến chúng tôi cảm nhận được sự hi sinh của đồng chí nhỏ tuổi khi đang làm nhiệm vụ. Cô đã khiến chúng tôi hiểu được sự hi sinh cao cả của đồng chí. Chắc hồi đó đồng chí cũng chỉ bằng tuổi chúng tôi cũng chỉ nhỏ như chúng tôi bây giờ nhưng ở chú bé có một lòng dũng cảm mà chúng tôi không thể có được. Nhìn tấm gương chú chúng tôi càng cảm thấy mình cần phải học thật giỏi để có thể xứng đáng với sự hi sinh cao cả mà chú đã dành cho chúng tôi có được cuộc sống ấm no như ngày hôm nay.
Từng câu hỏi từng lời gợi ý của cô dành cho chúng tôi được đưa ra để chúng tôi có thể hiểu bài một cách sâu sắc hơn. Những câu hỏi của cô chúng tôi đều thây rất thích thú chả thế mà cả lớp chúng tôi đứa nào đứa đấy đều giơ tay để trả lời các câu hỏi của cô. Ở những câu hỏi khó cô gợi ý và cô còn cho điểm nếu ai trả lời được nên càng khiến không khí của lớp tôi sôi động hẳn lên. Cô để cho chúng tôi thảo luận về câu hỏi một cách thoải mái khiến chúng tôi cảm thấy giờ học rất thú vị.
Hai tiết học trôi qua thật nhanh chẳng thế mà đã vào môn học khác. Buổi học hôm nay rất đặc biệt đối với chúng tôi ,chúng tôi đã có một cảm nhận rất khác đối với chúng tôi,chúng tôi không còn cảm thấy sợ môn văn nữa mà chúng tôi đã dần cảm nhận được nó một cách sâu sắc hơn chứ không còn học thuộc như trước đây nữa.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×