Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Lập dàn ý chi tiết về cách khắc họa nhân vật của Nguyễn Du trong Truyện Kiều

2 trả lời
Hỏi chi tiết
1.031
1
0
Nguyen Gia Loc
20/08/2017 08:34:58

Để điển hình hóa nhân vật, Nguyễn Du đã sắp xếp các chi tiết miêu tả ngoại hình nhân vật của Kim Vân Kiều Truyện vào phần giới thiệu ngay từ đầu, đồng thời, điểm tô, chăm chút bằng những nét mới. Tôi chỉ dẫn ra đây trường hợp của chị em Thúy Kiều, Kim Trọng.

Khi miêu tả chị em Thúy Kiều, Kim Vân Kiều Truyện chỉ viết: Hai gái đầu lòng, cô chị là Thúy Kiều, cô em là Thúy Vân: mai cốt cách, tuyết tinh thần, mỗi người một vẻ đẹp, nhưng đều là trang tuyệt sắc, hai chị em đều rất thông minh, thơ hay, vẽ giỏi. Nếu đem tài sắc mà so, thì Thúy Kiều có phần hơn Thúy Vân. Cô chị sắc sảo, mặn mà; cô em đoan trang, thùy mị. Cho đến đoạn gặp gỡ Kim Trọng mới có thêm câu: Thúy Kiều thì Làn thu thủy, nét xuân sơn/Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh. Còn Thúy Vân thì: Hoa cười ngọc nói đoan trang/Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da. Chỉ chừng đó thôi, vậy mà, Cụ Nguyễn của chúng ta đã xây dựng nên chân dung hai chị em Thúy Kiều với thái độ trân trọng, ngợi ca, tôn vinh, đồng thời, cũng cho người đọc cảm nhận được vẻ đẹp và tài sắc dự báo đầy giông bão của nàng Kiều như trong Truyện Kiều mà chúng ta đã biết.

Đầu lòng hai ả tố nga/ Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân

Cụ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp tài sắc mà còn ca ngợi cả vẻ đẹp tâm hồn, phẩm hạnh: Phong lưu rất mực hồng quần/ Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê/ Êm đềm trướng rủ màn che/ Tường đông ong bướm đi về mặc ai. Cũng vì muốn ca ngợi đức hạnh của nàng Kiều mà Nguyễn Du đã bỏ qua những chi tiết trong truyện mang tính chất tầm thường, ví dụ như Kim Vân Kiều Truyện kể: Chuyện trước khi sang nhà Kim Trọng, nàng đều sắm sửa các món thời trân, hộp ăn bầu rượu. Một lần gặp gỡ, chuyện trò Nói xong, nàng gieo mình nằm vào lòng Kim Trọng bưng mặt khóc thổn thức. Riêng chi tiết này không phù hợp với tính cách người con gái nết na theo lễ giáo phong kiến tường đông ong bướm đi về mặc ai. Nguyễn Du đã xây dựng nàng Kiều toàn thiện, toàn mỹ, từ đó, khắc sâu thêm nỗi đau của một người tài sắc và đức hạnh bị gió táp, mưa sa vùi dập, phải quăng thân vào vòng ô nhục.

Trường hợp nhân vật Kim Trọng, Nguyễn Du cũng có những sáng tạo mới mẻ. Kim Vân Kiều Truyện chỉ miêu tả: “Bỗng thấy xa xa một chàng thanh niên cưỡi ngựa đi đến, hình dung phong lưu nho nhã, quần áo chỉnh tề, gió trăng lưng túi, tay khấu lỏng buông, sau lưng theo một vài thằng con con”. “Phong tư tài mạo tót vời, vào trong phong nhã, ra ngoài hào hoa”. Nguyễn Du đã điển hình hóa nhân vật trong không gian đầy lãng mạn: Tuyết in sắc ngựa câu giòn/ Cỏ pha màu áo nhuộm non da trời... Hài văn lần bước dặm xanh/ Một vùng như thể cây quỳnh cành dao.

2. Đó mới chỉ là miêu tả chân dung bên ngoài, điều làm nên sự trường tồn của tác phẩm Truyện Kiều chính là thế giới nội tâm vô cùng phong phú, tinh tế và sâu sắc của nhân vật, làm cho mỗi nhân vật có một đời sống riêng, một sức sống riêng, lay động lòng người, đi vào nhân gian và sống giữa nhân gian như những con người thật. Đây cũng chính là thể hiện trái tim yêu thương con người vô bờ bến của Nguyễn Du. Vì yêu thương nên nhân lên vẻ đẹp cao quý của tâm hồn, thông cảm sâu sắc với nỗi đau tận đáy của con người, tập trung cao nhất vẫn là ở nỗi đau khổ của nàng Kiều, nhân vật chính.

Đọc Kim Vân Kiều Truyện, dù đã hình dung thấy những nỗi đau, dằn vặt của nàng, nhưng khi đọc Truyện Kiều, ta mới thấy thương cảm, trắc ẩn, đớn đau như chính nỗi đau của mình. Đó là trạng thái vừa tự xót thương, vừa tự khinh rẻ bản thân của một con người có phẩm hạnh cao quý, dù biết rằng “phận dầu, dầu vậy, cũng dầu” nhưng vẫn không thể chấp nhận nổi bản thân:Tiếc thay trong giá trắng ngần/ Đến phong trần, cũng phong trần như ai!; Khéo là mặt dạn mày dày/ Kiếp người đã đến thế này thì thôi!... Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh/ Giật mình mình lại thương mình xót xa/ Khi sao phong gấm rũ là/ Giờ sao tan tác như hoa giữa đường/ Mặt sao dày dạn gió sương/ Thân sao bướm chán ong chường bấy thân; Chút thân quằn quại vũng lầy/ Sống thừa còn tưởng đến rày nữa sao? Là những hình ảnh:Dầu chong trắng đĩa, lệ tràn thấm khăn; Ôm lòng đòi đoạn xa gần/ Chẳng vò mà rối, chẳng dần mà đau trong cái vòng luẩn quẩn, bí bách, mòn mỏi, vô vọng của một kiếp người bất hạnh: Nay hoàng hôn đã lại mai hôn hoàng…

3. Một biệt tài khác của Nguyễn Du là tả cảnh ngụ tình. Do tính chất của truyện kể bằng văn, tác giả Thanh Tâm Tài Nhân không dành nhiều câu tả cảnh ngụ tình. Tiêu biểu là đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích. Kim Vân Kiều Truyện miêu tả: Thúy Kiều đề xong (thơ), thì lòng ngao ngán, con mắt đăm đăm trông ra bên ngoài, thấy những cỏ hoa mơn man, non nước mông mênh, gió cuốn mặt ghềnh, sóng dồn cửa bể, trông xa xa lại những con thuyền xuôi ngược, cánh buồm phất phơ.

Vậy mà, với thi phẩm Truyện Kiều, chúng ta đã được đọc những dòng tuyệt bút tả cảnh ngụ tình, được cảm nhận sâu sắc nỗi nhớ cha mẹ, người yêu của Thúy Kiều mà lẽ thường người con gái hiền thục nào lâm vào cảnh ngộ như nàng cũng đều chung tâm trạng ấy. Cái điệp khúc “buồn trông” và chi tiết hoa trôi man mác biết là về đâu, ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi đã khắc họa sâu sắc tâm trạng cô đơn, buồn nhớ, sự hoang hoải, thân phận lạc loài vô định và những dự cảm đầy giông bão ở chặng đường phía trước của nàng Kiều:

Buồn trông cửa bể chiều hôm

Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa

Buồn trông ngọn nước mới sa

Hoa trôi man mác biết là về đâu.

Buồn trông nội cỏ dầu dầu

Chân mây, mặt đất một màu xanh xanh

Buồn trông gió cuốn mặt ghềnh

Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi.

Ở đoạn khác, Nguyễn Du viết: Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu/ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ. Tâm trạng con người nhuốm lên mọi vật, chính vì thế mới có những câu miêu tả mà trong Kim Vân Kiều Truyện không có:Đau lòng kẻ ở người đi/ Lệ rơi thấm đá, tơ chia rũ tằm/ Trời hôm mây kéo tối rầm/ Dầu dầu ngọn cỏ, đầm đầm ánh sương... Đoạn trường thay, lúc phân kỳ/ Vó câu khấp khểnh, bánh xe gập ghềnh... Tưởng không có nỗi đau nào hơn nỗi đau mà đến đá cũng phải thấm đẫm nước mắt. Cái tăm tối của cảnh vật, sự trắc trở khó đi của con đường chính là sự báo trước chặng đường khổ đau của nàng Kiều lúc lên xe theo Mã Giám Sinh “về làm thiếp” mà thực chất là vào lầu xanh.

Nói đến tả cảnh ngụ tình để khắc họa thế giới nội tâm nhân vật, không thể không nhắc đến những câu thơ hay nhất về thiên nhiên trong Truyện Kiều. Đó là khi Nguyễn Du miêu tả tâm trạng quyến luyến, không muốn rời xa giữa Thúc Sinh với nàng Kiều để về với Hoạn Thư, người vợ chính đầy quyền lực và mưu mô: Người lên ngựa, kẻ chia bào/ Rừng phong, thu đã nhuốm màu quan san... Vầng trăng ai xẻ làm đôi? Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường. Cảnh rất đẹp, rất trong sáng nhưng ẩn chứa một sự chia ly, cách trở. Và ở đoạn sau, để diễn tả trạng thái phơi phới, rộn ràng của Thúc Sinh khi nhầm tưởng Hoạn Thư không hay biết gì, còn mình sắp được sống tiếp những ngày vui tươi, hạnh phúc với người tình say đắm, tri âm, tri kỷ, Nguyễn Du viết Long lanh đáy nước in trời/ Thành xây khói biếc non phơi bóng vàng.

Những câu tôi đã dẫn trên đây là những “viên ngọc” của Truyện Kiều mà nguyên tác Kim Vân Kiều Truyệnkhông có. Những “viên ngọc” ấy lấp lánh, tỏa sáng giữa bầu trời văn học Việt Nam, văn học thế giới và giữa triệu triệu tâm hồn yêu mến Nguyễn Du - Truyện Kiều.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Nga
11/04/2021 11:35:17

Mở Bài

Giới thiệu tác giả:Nguyễn Du là đại thi hào của dân tộc Việt Nam, danh nhân văn hóa thế giới, ông đã để lại cho đời một sự nghiệp văn chương đồ sộ, trong đó, tiêu biểu nhất là "Truyện Kiều".

Giới thiệu tác phẩm:"Truyện Kiều"(tên gọi khác là “Đoạn trường tân thanh" - tiếng kêu mới về nỗi đau đứt ruột) là một truyện thơ Nôm gồm 3254 câu lục bát, được sáng tác dựa trên cốt truyện của tiểu thuyết "Kim Vân Kiểu truyện"của Thanh TâmTài Nhân - Trung Quốc. "Truyện Kiều"gồm ba phẩn {Gặp gỡ và đính ước; Gia biến và lưu lạc; Đoàn tụ),kể về cuộc đời truân chuyên của nàng Kiều, qua đó, bộc lộ cái nhìn thương cảm của nhà thơ trước những kiếp người bạc mệnh. Bởi có giá trị hiện thực và nhân đạo sâu sắc, đồng thời là đỉnh cao của ngôn ngữ thơ ca dân tộc, "Truyện Kiều" xứng đáng là kiệt tác sốmột của nền văn học Việt Nam.

Giới thiệu đoạn trích:Đoạn trích "Chị em Thúy Kiều"thuộc phẩn đầu - Gặp gỡ và đính ước, là bức chân dung của Thúy Vân, Thúy Kiều; qua đó, cho ta thấy tài năng xây dựng và khắc họa nhân vật của Nguyễn Du.

Thân Bài

Đoạn trích có thể chia làm 4 phẩn:

+Phần 1 (4 câu đầu): Giới thiệu khái quát về hai chị em Thúy Kiều.

+Phẩn 2 (4 câu tiếp): Chân dungThúyVân.

+Phắn 3(12 câu tiếp): Chân dung Thúy Kiều.

+Phần 4 (còn lại): Bình luận chung về hai nhân vật.

Giới thiệu khái quát về hai chị em Thúy Kiều (4 câu đầu)

Nguyễn Du đã giới thiệu chị em Thúy Kiều là hai cô con gái đầu lòng của gia đình họ Vương, Kiều là chị, Vân là em.

Tác giả sử dụng hình ảnh ước lệ cổ điển để miêu tả vẻ đẹp của hai cô gái:

+"Hai ả tố nga":hai người con gái rất đẹp.

+"Mai cốt cách":có cốt cách thanh thoát, tao nhã như mai.

+"Tuyết tinh thán":có phong thái tinh thẩn thanh sạch, trắng trong.

Qua đó, người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được vẻ đẹp trong sáng, dịu dàng của hai cô.

Nhưng mỗi người đều có vẻ đẹp riêng và đều đẹp vẹn toàn: "Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười".Lời giới thiệu rất ngắn gọn nhưng đã mang đến cho người đọc nhiều thông tin phong phú và còn mang đến những ấn tượng đậm nét nhất về vẻ đẹp của hai cô gái.

=> Có thể nói, dù mới giới thiệu khái quát nhưng cảm hứng ngợi ca tài năng và nhan sắc con người đã tràn trề trong câu chữ của Nguyễn Du.

Chân dung Thúy Vân (4 câu tiếp)

Thúy Vân được miêu tả trước hết là phong thái "trang trọng khác vời" -vẻ ung dung, cao sang, quý phái hiếm gặp ở người khác.

Tác giả dùng bút pháp ước lệ tượng trưng, lấy vẻ đẹp của tự nhiên làm thước đo cho vẻ đẹp của nàng

+"Khuôn trăng đầy đặn":gương mặt sáng như trăng rằm.

+"Nétngài nở nang":nét lông mày cong đẹp.

+"Hoa cười":cười tươi như hoa.

+"Ngọc thốt":giọng nói trong như ngọc.

+Mái tóc óng ả hơn mây.

+Làn da trắng mịn màng hơn tuyết.

* Mỗi câu thơ là một nét vẽ tài tình, làm toát lên vẻ đẹp dịu dàng, đằm thắm, thùy mị, đoan trang, phúc hậu vẹn toàn của Thúy Vân, một vẻ đẹp phù hợp với chuẩn mực của xã hội phong kiến, thậm chí khiến thiên nhiên phải "thua", "nhường".Hai động từ này cho thấy thiên nhiên ưu ái, bao bọc, nâng đỡ cho Thúy Vân biết bao, ngẩm báo trước một tương lai êm đềm, bình lặng, không sóng gió.

Chân dungThúy Kiều (12 câu tiếp)

Kiều là nhân vật chính nhưng Nguyễn Du không miêu tả nàng trước mà tả Vân trước để làm đòn bẩy, tô đậm thêm nét đẹp của nàng.

-Trước tiên là sự so sánh trực tiếp: nàng"sắcsảo"về tính cách, "mặnmà"vềtâm hồn hơn Vân và tài sắc cũng đểu hơn cả. Vân đã đẹp hoàn mĩ, Kiều lại càng đẹp hơn - xứng đáng là bậc giai nhân tuyệt thế.

Chân dung Thúy Kiều: Nguyễn Du tập trung miêu tả kĩ gương mặt của nàng bằng hình ảnh ước lệ, ẩn dụ"làn thu thủy"(mắt trong trẻo, sâu thẳm như nước mùa thu), "nét xuân sơn"(lông mày mượt mà, tươi tắn, thanh thanh như dáng núi mùa xuân), gợi ấn tượng về thế giới tâm hồn phong phú, sâu sắc, sắc sảo, linh hoạt, đa sầu đa cảm của nhân vật.

=>Vẻ đẹp của nàng khiến tạo hóa phải"hoa ghen", "liễu hờn".Đây là những từ ngữ thể hiện tâm lí oán trách, sự ghen ghét đố kị của tạo hóa, báo trước một tương lai đầy sóng gió đang chờ đợi người con gái tài sắc này.

Kiều còn là cô gái tài hoa, trí tuệ vào bậc nhất nhì trong thiên hạ: "Sác đành đòi một, tài đành họa hai".Nàng vừa thông minh, sắc sảo vừa có tài đủ cả “câm, kì, thi, họa",trong đó tài đàn được tác giả viết rất kĩ, bằng cả bốn câu thơ.

Nàng chơi đàn hay, tự mình sáng tác khúc nhạc khiến người nghe xúc động: “Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân".

=>Ngòi bút của Nguyễn Du đả rất ưu ái khi miêu tả chân dung Thúy Kiều. Ở nàng hội tụ cả ba yếu tố: tài - sắc - tình nhưng cuộc đời chứa đầy những dự cảm không an vui, tiêu biểu cho sốphận của người phụ nữ "hồng nhan bạc phận". Vì vậy trong "Truyện Kiều”Nguyễn Du đã hơn một lần thốt lên "Trờixanh quen thói má hồngđánh ghen". Và sau này Tố Hữu cũng xót xa cho cuộc đời nàng mà viết:

"Chạnh thương cô Kiều nhưđời dân tộc Sác tài sao mà lắm truân chuyên"

Lời bình luận chung về hai nhân vật (4 câu cuối)về gia cảnh, họ sinh ra và lớn lên trong một gia đình trung lưu, nềnếp.

Cuộc sống của hai chị em êm đềm, bình lặng, chưa từng va vấp, chưa từng phải đối mặt với những sóng gió của cuộc đời. Họ được che chở, yêu thương.

Cả hai đểu đến tuổi búi tóc, cài trâm nhưng họ chưa từng biết đến chuyện nam nữ. Họ vẫn là những thiếu nữcó tâm hổn trong sáng, sống đúng với khuôn phép, đức hạnh của lễ giáo phong kiến: "Tường đông ong bướm đi về mặc ai".

 Đặc sắc nghệ thuật...

- Đoạn trích khắc họa một cách sinh động chân dungThúy Vân,Thúy Kiều. Qua đó, Nguyễn Du đã thể hiện được tài năng miêu tả nhân vật độc đáo.

+ Cách miêu tả nhân vật chủ yếu bằng bút pháp ước lệ, tượng trưng, thủ pháp đòn bẩy

+ Biến các chi tiết ngoại hình thành phương tiện để phản ánh tính cách, dự báo số phận của nhân vật.

=> Thể hiện một cái nhìn đặc biệt trân trọng dành cho người phụ nữ. Điều đó đã làm nên giá trị nhân đạo cao cả của "Truyện Kiều".

Kết Bài

- Khẳng định lại vẻ đẹp vẹn toàn của Vân và Kiều, ngòi bút nhân đạo, nhân văn giàu sức sáng tạo của Nguyễn Du.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư