Thầy bói xem voi” là một thành ngữ cực kỳ quen thuộc, đi vào lối sống, lời ăn tiếng nói của nhân dân. Nó xuất phát từ truyện ngụ ngôn cùng tên. Truyện kể về năm ông thầy bói cùng bị khiếm thị, mỗi người sờ một bộ phận của con voi rồi đưa ra kết luận hết sức buồn cười. Cuối cùng không ai chịu ai, dẫn đến đánh nhau toác đầu chảy máu. Bởi vậy thành ngữ này muốn ám chỉ và phê phán những người có cái nhìn chủ quan, phiến diện bảo thủ. Đó là những người không chịu xem xét kỹ lưỡng vấn đề mà vội vàng đưa ra kết luận sai lầm. Sờ một cái vòi, một cái đuôi hay một cái tai không thể đánh giá về tổng thể con voi to lớn như nào, hình dáng ra sao. Tương tự vậy một vụ tranh cãi, vị thẩm phán không thể chỉ nghe mỗi bên vị kiểm sát hay chỉ nghe bên luật sư để kết tội. Từ đó, câu thành ngữ nhắc nhở mỗi người luôn phải biết nhìn bao quát, toàn cảnh trên nhiều phương diện tựa như một khối vuông rubik có rất nhiều mặt, mỗi lần xoay vần lại thấy một diện mạo khác. “Cuộc sống đa sự, con người đa đoan”, Nguyễn Minh Châu từng nói. Đặc biệt trong việc đánh giá một người càng không thể hời hợt và chỉ theo quan điểm của mình. Một lời nói sai, một cái nhìn định kiến hoàn toàn có thể giết chết một con người. Câu thành ngữ còn là bài học về sự lắng nghe. Chúng ta không thể bảo thủ luôn cho rằng mình đúng mà phải biết lắng nghe, tiếp thu những quan điểm đúng đắn để nhìn nhận chính xác vấn đề và hoàn thiện mình hơn. Lắng nghe để tránh những hiểu lầm, mâu thuẫn không đáng có dẫn đến “đánh nhau toác đầu chảy máu” hay những hậu quả thương tâm khác. Mỗi người cũng cần có phương pháp nhận thức đúng đắn để trau dồi mình, phải không ngừng học hỏi, học nữa, học mÃI