Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn đáng nhớ của em

viết bài văn kể lại một trải nghiệm buồn đáng nhớ của em. trong đó sử dụng ít nhất 1 cụm danh từ 1 cụm động 1 cụm tính từ hết bài viết lại và phân tích cấu tạo
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
42
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
### Bài Văn Kể Lại Một Trải Nghiệm Buồn Đáng Nhớ

Hè năm ngoái, tôi có một trải nghiệm buồn mà cho đến bây giờ tôi vẫn chưa thể quên. Đó là khi tôi phải tiễn biệt ông nội, người mà tôi rất yêu thương.

Ông nội tôi là một người hiền lành và luôn chăm sóc cho tôi từ khi tôi còn nhỏ. Ông thường kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích và dạy tôi về cuộc sống. Mỗi lần tôi có chuyện buồn, ông đều là người lắng nghe và an ủi tôi. Tuy nhiên, vào một ngày đông lạnh giá, tôi nhận được tin dữ: ông bị ốm nặng và không còn sống được bao lâu nữa.

Khi đến bệnh viện, cảnh tượng trước mắt làm tôi bật khóc. Ông nằm trên giường bệnh, yếu ớt và tiều tụy. Ánh mắt ông không còn sáng như trước, nhưng khi nhìn thấy tôi, ông vẫn nở một nụ cười nhẹ. Tôi nắm tay ông và thì thầm, mong ông sẽ được khỏe lại như trước. Nhưng thời gian trôi qua từng ngày, bệnh tình của ông không khá hơn, và cuối cùng, ông đã rời xa tôi mãi mãi.

Buổi lễ tang của ông là một khoảnh khắc đau thương. Tôi đã không thể kiềm chế cảm xúc của mình. Những ký ức đẹp đẽ về ông lại ùa về, trong khi lòng tôi trĩu nặng vì mất mát. Tôi nhớ những buổi chiều cùng ông ngồi bên hiên nhà, nghe ông kể chuyện và cùng nhau thưởng thức những món ăn ông nấu. Giờ đây, tất cả đã trở thành kỷ niệm.

Trải nghiệm này đã dạy cho tôi nhiều điều. Tôi hiểu được giá trị của tình cảm gia đình và sự quý giá của thời gian chúng ta có bên nhau. Đôi khi, cuộc sống thật tàn nhẫn và bất công, nhưng tôi vẫn cố gắng giữ những kỷ niệm đẹp về ông trong trái tim mình. Ông sẽ mãi sống cùng tôi.

### Phân Tích Cấu Tạo

1. **Cụm danh từ**: "người hiền lành"
- "người": danh từ chỉ người, là chủ thể.
- "hiền lành": cụm tính từ miêu tả đặc điểm của người.

2. **Cụm động**: "nắm tay ông"
- "nắm": động từ chỉ hành động.
- "tay ông": danh từ chỉ bộ phận cơ thể đi kèm với động từ.

3. **Cụm tính từ**: "ấm áp"
- "ấm": tính từ chỉ cảm giác.
- "áp": tạo thành một cụm tính từ miêu tả cảm giác dễ chịu, thân thuộc.

Bài viết không chỉ đơn thuần kể lại một trải nghiệm buồn mà còn thể hiện cảm xúc sâu sắc và những bài học rút ra từ cuộc sống.
1
0
Quang Cường
25/11/2024 20:10:50
+5đ tặng

Ngày hôm nay là chủ nhật, nên em dành thời gian dọn dẹp lại bàn học của mình. Chợt em tìm thấy trong góc phòng một chiếc hộp nhỏ, trong đó đựng một chú lật đật bị vỡ ở một bên thân. Nhìn chú, em lại nhớ về một lần nói dối khiến mẹ phải buồn xảy ra vào năm ngoái.

Lúc đó, em đang ngồi xem ti vi ở trong phòng khách, nhưng chẳng có chương trình gì thú vị cả. Vậy nên em đã chạy vào phòng bố mẹ để chơi. Trong lúc em loay hoay xem chiếc hộp nhạc, thì vô tình làm rơi chú lật đật xuống đất. Cú rơi không quá mạnh, nhưng làm một bên thân chú bị vỡ ra. Khi đó, em hoảng hốt vô cùng, bởi em biết đó là món quà của một người bạn ở xa tặng mẹ. Lâu nay vẫn được mẹ giữ gìn cẩn thận. Thế là, em đã lấy một miếng băng dính, dán lại mảnh vỡ đó, đặt chú lật đật vào vị trí cũ rồi chạy về phòng.

Tối hôm đó, em ăn cơm, học bài rồi đi ngủ trong sự thấp thỏm và lo âu, vì sợ bị phát hiện. Nhưng em cũng không đủ can đảm để nói ra sự thật. Ngày hôm sau lúc đi học về, nhìn thấy mẹ ngồi xem ti vi trong phòng khách, em có một thoáng ngập ngừng. Nhưng rồi em vẫn chào mẹ với giọng điệu như hằng ngày rồi ngay lập tức trở về phòng. Ngồi trên bàn, em liên tục tự trách bản thân mình: Sao mày lại hèn nhát vậy, mày quên hết những bài học mà cô giáo đã dạy rồi ư? Quên đi sự tin tưởng của bố mẹ dành cho mày ư? Em cứ ngồi dằn vặt bản thân như vậy mãi một lúc, rồi cuối cùng, em lấy hết can đảm để nhận lỗi với mẹ.

Khi em thú nhận sự thật với mẹ, đôi mắt cứ nhìn thẳng xuống đất, không dám nhìn mẹ. Nghe em trình bày xong, mẹ gọi em ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt mẹ, rồi nói: “Mẹ rất vui vì con đã dám nói cho mẹ sự thật. Ngay tối hôm qua, mẹ đã phát hiện ra mảnh vỡ của chú lật đật rồi. Và nhìn ánh mắt con là mẹ đã hiểu ra sự việc. Mẹ chỉ chờ con nói cho mẹ điều đã xảy ra mà thôi. Thực sự, suốt đêm qua đến nay mẹ đã rất buồn, vì nghĩ rằng con của mẹ không phải là người trung thực. Nhưng hành động này của con đã khiến mẹ vui lắm. Vì con của mẹ thật dũng cảm”. Nói rồi, mẹ cười dịu dàng vuốt lấy tóc em.

Sau sự kiện lần đó, mẹ định vất chú lật đật bị hỏng đi. Nhưng em đã xin lại, cất vào một chiếc hộp để giữ nó làm kỉ niệm. Để mãi không quên lần lỡ khiến mẹ phải buồn này. Em luôn tự nhủ, sẽ mãi luôn là một người con trung thực, ngoan ngoãn để mẹ luôn được vui vẻ.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Đặng Hải Đăng
25/11/2024 20:11:12
+4đ tặng

Mỗi người trong chúng ta đều có những ký ức khó quên, những trải nghiệm mà dù có thời gian trôi qua, chúng vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí. Với em, một trong những trải nghiệm buồn nhất và đáng nhớ nhất là khi em phải chia tay bà nội, người mà em rất yêu quý.

Bà nội em là một người phụ nữ hiền lành và chăm chỉ. Bà luôn là người kể cho em những câu chuyện cổ tích mỗi tối, là người dạy em cách làm bánh quy, và cũng là người dạy em cách nhìn nhận thế giới bằng đôi mắt nhân hậu. Bà nội đã sống với gia đình em suốt bao nhiêu năm, và đối với em, bà không chỉ là người thân mà còn là người bạn lớn tuổi nhất, người luôn hiểu em nhất.

Mùa hè năm ngoái, bà bắt đầu cảm thấy không khỏe. Cả gia đình đều lo lắng nhưng bà lại không muốn đi viện, chỉ bảo là "chút thôi, sẽ khỏe lại". Mọi chuyện diễn ra rất chậm và lặng lẽ, như một cơn bão không gào thét, không báo trước. Rồi một buổi sáng, khi em tỉnh dậy, mẹ em đã ngồi bên cạnh giường bà, khóc nức nở. Bà đã ra đi từ lúc nào mà em không hay biết. Cảm giác như thời gian bỗng dừng lại, mọi thứ trở nên tĩnh lặng và trống vắng.

Em không thể tin vào điều đó. Em còn nhớ rất rõ khoảnh khắc đứng ở cạnh giường bà, nhìn khuôn mặt bà vẫn hiền hòa như mọi khi, nhưng không còn hơi ấm. Em cố gắng gọi tên bà, nhưng không có ai trả lời. Một nỗi đau xâm chiếm trái tim em, đến mức em không thể nói ra lời. Dường như, toàn bộ thế giới của em sụp đổ, và em cảm thấy cô đơn đến lạ thường. Em không biết phải làm gì, chỉ biết khóc. Em không thể chấp nhận rằng bà đã không còn nữa.

Sau khi bà mất, gia đình em tổ chức tang lễ. Nhưng dẫu có bao nhiêu người đến, dẫu có bao nhiêu lời chia buồn, trong lòng em vẫn luôn cảm thấy trống vắng. Cả căn nhà vẫn còn lưu lại những dấu vết của bà, những chiếc ghế mà bà ngồi mỗi chiều, những chiếc khăn tay bà luôn mang theo bên mình. Mỗi khi nhớ đến bà, em lại nhớ đến những lần bà chăm sóc em lúc ốm, những lần bà ôm em vào lòng mỗi khi em cảm thấy buồn. Em nhớ cảm giác được ngồi bên bà, nghe bà hát những bài hát ru, nhớ cái ánh mắt âu yếm mà bà luôn dành cho em.

Trải nghiệm này không chỉ là một nỗi đau, mà còn là một bài học lớn đối với em về sự sống và cái chết. Em học được cách trân trọng từng khoảnh khắc bên những người thân yêu, và cũng học được cách để sống mạnh mẽ hơn, dù trong những lúc khó khăn nhất. Mặc dù bà đã ra đi, nhưng những gì bà dạy em vẫn mãi hiện diện trong cuộc sống của em.

Em hiểu rằng, dù bà không còn ở đây, nhưng tình yêu thương mà bà dành cho em sẽ mãi là một phần trong trái tim em. Và dù không thể gặp bà nữa, em sẽ luôn nhớ đến bà với một tình yêu sâu sắc và biết ơn vô hạn.

 

Phân tích cấu tạo:

  1. Cụm danh từ:

    • "Người bạn lớn tuổi nhất" – Miêu tả bà nội như một người bạn thân thiết, gắn bó lâu dài.
    • "Cảm giác cô đơn" – Miêu tả trạng thái cảm xúc của nhân vật khi mất bà.
  2. Cụm động từ:

    • "Không thể chấp nhận" – Miêu tả cảm giác của em khi đối diện với cái chết của bà.
    • "Cố gắng gọi tên" – Miêu tả hành động trong lúc tìm kiếm sự tỉnh táo và kết nối với bà khi biết bà đã ra đi.
  3. Cụm tính từ:

    • "Hiền hòa" – Miêu tả vẻ ngoài bình dị, ân cần của bà trong ký ức của nhân vật.
    • "Trống vắng" – Miêu tả cảm giác sau khi bà ra đi, sự thiếu vắng trong cuộc sống của em.

Bài văn này kết hợp các cụm danh từ, động từ và tính từ để xây dựng một câu chuyện có chiều sâu cảm xúc, làm nổi bật sự mất mát và nỗi đau của nhân vật. Cùng với việc sử dụng những từ ngữ thể hiện tình cảm yêu thương và sự trân trọng đối với bà, bài viết không chỉ kể lại một trải nghiệm buồn mà còn thể hiện sự trưởng thành trong nhận thức của nhân vật.



 
Đặng Hải Đăng
chấm đc ko cậu

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×