Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại một kỉ niệm về người thân( ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, em,...) làm em nhớ mãi

Kể lại một kỉ niệm về người thân( ông,bà,cha,mẹ,anh,chị,em,...)làm em nhớ mãi.
(Lớp 6, văn tự sự)
Giúp mình nhé! Mình đg cần gấp, mai nộp rồi~
4 trả lời
Hỏi chi tiết
283
2
0
Đỗ Dũng
24/10/2019 18:11:12
Không biết các bạn thế nào nhưng đối với tôi, mẹ là người thân thiết và gắn bó với tôi nhất trong gia đình, không ai có thể thay thế mẹ. Tôi luôn cảm thấy may mắn khi mình được sinh ra và lớn lên trong vòng tay thân yêu của mẹ. Giữa tôi và mẹ có rất nhiều kỉ niệm đẹp với nhau nhưng tôi nhớ mãi về lần tôi bị ốm làm mẹ buồn. Đó chính là kỉ niệm sâu sắc nhất mà tôi không bao giờ quên.
Tôi vẫn nhớ như in hôm đó là một ngày mùa đông lạnh giá, từng đợt gió xe lạnh kéo đến khiến cho tất cả mọi người đều phải rùng mình vì cái lạnh mà nó mang đến. Mẹ tôi có công việc đột xuất phải đi ra ngoài, trước khi đi mẹ đã dặn rất kĩ tôi:
-Trinh ở nhà nhớ mặc áo ấm đầy đủ nhé. Ra ngoài đường thì con nhớ mặc thêm áo khoác vào nhớ chưa. Với lại con ra đường ít thôi trời lạnh lắm, mẹ đi tí rồi về ngay.
- Vâng ạ. Mẹ đi nhanh rồi về ạ!
Sau đó tôi ngồi xem tivi một lúc chờ mẹ về. Đang xem thì có cái Tâm- con bạn hàng xóm của tôi sang rủ đi chơi:
- Ê đi chơi không chán quá. Đi ra ngoài chơi trốn tìm với bọn tớ đi
Tôi chần chừ một lúc rồi sau đó cũng theo bạn đi. Nhưng vì cảm thấy mặc áo len và áo khoác vướng víu quá, lại càng không tiện khi chơi trốn tìm nên tôi chỉ mặc cho mình một chiếc áo phông dài tay mỏng và đi ra ngoài chơi với các bạn. Mới lúc đầu ra khỏi nhà cũng thấy lạnh nhưng vì chơi nhiều lại hay chạy nhảy nên tôi quên đi. Và về nhà tôi đã bị ốm.
Khi vừa về đến nhà tôi đã thấy mình hơi đau đầu và vào giường chùm chăn nằm. Đến lúc mẹ về dường như không thấy tôi đâu liền chạy vào phòng tìm tôi. Thấy tôi đang nằm co ro nơi góc phòng, mẹ chạy lại và sờ chán tôi. Sau đó mặt mẹ liền biến sắc:
- Trinh con làm gì mà trán nóng thế này.
- Con xin lỗi mẹ nãy con đi chơi với bạn mà không mặc áo ấm. Mẹ ơi con đau đầu quá.
Thấy tôi nói vậy mẹ liền dịu dàng xoa đầu tôi
- Thôi con ở đây một lúc đợi mẹ nhé!
Tầm 15 phút sau mẹ quay lại phòng tôi và mang theo một bát cháo và một ít thuốc. Mẹ lau lại chân tay cho tôi rồi dỗ tôi uống thuốc và ăn cháo sau đó mẹ dỗ tôi ngủ. Thời gian cứ thế mà trôi qua. Cả đêm đấy mẹ thức trắng để ở bên cạnh trông tôi. Lúc thì mẹ sờ chán xem đã đỡ sốt chưa, lúc mẹ lại vắt khăn đắp lên cho tôi, lúc thì dỗ dành tôi ăn miếng cháo. Cứ như vậy mẹ đã thức cả đêm để lo cho tôi.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy mẹ nằm bên giường mình. Lúc này tôi cảm thấy đã đỡ hơn rất nhiều và mới có thể nhìn ngắm mẹ một cách rõ nhất. Trông mẹ lúc này không còn tươi tắn như mọi ngày mà như đã già đi vài tuổi. Tóc mẹ búi gọn lên và một vài sợi tóc lòa xòa trên gương mặt mẹ. Hai quầng mắt của mẹ thâm lại chắc là vì phải thức đêm trông tôi. Đôi môi mẹ không còn đỏ như trước mà tím tái lại vì lạnh. Nhìn mẹ tôi thấy ân hận vô cùng. Chỉ vì không nghe lời mẹ mà tôi đã để mình bị ốm làm mẹ phải khổ vì mình. Chắc chắn đêm qua tôi đau một thì mẹ đau mười. Mẹ lại bị đau lưng mà phải thức trông tôi. Tôi thương mẹ vô cùng. Thấy tôi khóc mẹ chợt tỉnh giấc và ôm tôi vào lòng:
- Con sao đấy, con lại đau đầu à?
- Không ạ con đỡ rồi mẹ ạ. Mẹ ơi con xin lỗi mẹ nhiều lắm.
- Thôi không sao là tốt rồi. Mẹ đỡ con dậy ăn cháo nhé? Lần sau phải nghe lời mẹ nhớ chưa?
- Vâng ạ. Con hứa con sẽ không bao giờ làm mẹ buồn nữa đâu.
Đó là kỉ niệm đáng nhớ nhất giữa tôi và mẹ. Sau lần ấy tôi đã luôn nghe lời mẹ và không bao giờ làm mẹ phải buồn vì mình nữa. Đây có lẽ là bài hoc đáng nhớ nhất mà tôi sẽ không thể nào quên được trong suốt cuộc đời

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
An ❥~Hạ
24/10/2019 18:44:17
Đã bao giờ bạn tin rằng sau một giấc mơ những điều bạn hằng mong ước bấy lâu sẽ trở thành sự thật? Đã có lúc tôi rất tin vào điều đó và luôn nhớ khoảnh khắc kỳ diệu mà giấc mơ đã đem đến cho tôi.
Hôm ấy là một buổi tối cuối tuần, trời đầy sao và gió thì dịu nhẹ. Tôi nằm trên trần nhà mơ mộng đếm những vì sao. Bỗng nhiên tôi thấy cả không gian như bừng sáng. Trong vầng hào quang sáng lấp lánh, ông tôi cười hiền từ bước về phía tôi. Tôi sung sướng đến nghẹt thở ngắm nhìn gương mặt phúc hậu, hồng hào và mái tóc bạc phơ của người ông yêu quí. Ông tôi vẫn thế: dáng người cao đậm, bộ quân phục giản dị và cái nhìn trìu mến! Tôi ngồi bên ông, tay nắm bàn tay của ông,tận hưởng niềm vui được nâng niu như thuở còn thơ bé... Tôi muốn hỏi những ngày qua ông sống như thế nào? Ông ở đâu? Ông có nhớ đến gia đình không... Tôi muốn hỏi nhiều chuyện nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu cả.
Ông kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích mà ngày xưa ông vẫn kể. Giọng ông vẫn thế: rủ rỉ, trầm và ấm. Ông hỏi tôi chuyện học hành, kiểm tra sách vở của tôi. Đôi mày ông nhíu lại khi thấy tôi viết những trang vở cẩu thả. Ông không trách mà chỉ ân cần khuyên nhủ tôi cố gắng học tập chăm chỉ hơn. Ông nhìn tôi rất lâu bằng cái nhìn bao dung và khích lệ. Ông còn bảo những khát vọng mà ông làm dang dở,cháu hãy giúp ông biến nó thành hiện thực. Những khát vọng ấy ông ghi lại cả trong trang giấy này. Muốn làm được điều ấy chỉ có con đường học tập mà thôi...
Ông dẫn tôi đi trên con đường làng đầy hoa thơm và cỏ lạ. Hai ông cháu vừa đi vừa nói chuyện thật vui. Ông bảo đến chợ hoa xuân, ông muốn đem cả mùa xuân về căn nhà của cháu. Ông chọn một cành đào, cành khẳng khiu nâu mốc nhưng hoa thì tuyệt đẹp: màu phấn hồng, mềm, mịn và e ấp như đang e lệ trước gió xuân. Nụ hoa chi chít, cánh hoa thấp thoáng như những đốm sao. Tôi tung tăng đi bên ông, lòng sung sướng như trẻ nhỏ. Ông cầm cành đào trên tay. Có lẽ mùa xuân đang nấp cả trong những nụ đào e ấp ấy... Xung quanh ông cháu tôi, kẻ mua, người bán, ồn ào và náo nhiệt. Họ cũng đang chuẩn bị đón xuân về!
Tôi đang bám vào tay ông, ríu rít trò chuyện về những ngày xuân mới sắp đến, chợt nghe tiếng mẹ gọi rất to. Tôi giật mình tỉnh dậy, thấy mình vẫn đang nằm trêm trần nhà. Lòng luyến tiếc nhận ra tất cả chỉ là một giấc mơ thôi...
Giấc mơ chỉ là khoảnh khắc kỳ diệu đáp ứng niềm mong nhớ của tôi. Tôi nuối tiếc song cũng học được nhiều điều từ giấc mơ đó. Và quan trọng nhất là tôi được gặp ông, được ông truyền cho niềm tin và sự nỗ lực cố gắng thực hiện những ước mơ của chính mình.
1
0
_Rin Rin_
24/10/2019 18:50:38
KỂ LẠI KỈ NIỆM ĐÁNG NHỚ VỚI NGƯỜI THÂN - NGƯỜI CHA ĐÁNG KÍNH Trong đời sống tinh thần đa dạng và phong phú của con người thì tình cha con là tình cảm máu thịt thiêng liêng, sâu đậm nhất. Công lao to lớn của người cha được nhắc đến rất nhiều trong ca dao, dân ca: Công cha như núi Thái Sơn,.., Con có cha như nhà có nóc, Phụ tử tình thâm…
Người cha đóng vai trò trụ cột trong gia đình, là chỗ dựa đáng tin cậy cho vợ con. Mọi việc lớn như làm nhà, tậu ruộng, tậu trâu, dựng vợ gả chồng cho con cái… thường là do người cha quyết định. Trách nhiệm của người cha rất nặng nề. Con cái ngoan hay hư, chủ yếu là tùy thuộc vào sự bảo ban dạy dỗ của người cha. Bên cạnh người mẹ dịu dàng là người cha nghiêm khắc. Dẫu cách thức biểu hiện tình thương yêu có khác nhau nhưng bậc cha mẹ nào cũng mong muốn nuôi dạy con cái trưởng thành về mọi mặt, đúng như dân gian đã nói: Con hơn cha là nhà có phúc. Trong lúc mẹ hằng ngày chẳng quản vất vả nhọc nhằn, lo lắng cho các con từ bát cơm, tấm áo thì người cha, ngoài những thứ đó ra còn phải nghĩ đến việc dạy dỗ, truyền kinh nghiệm sống mà mình đã đánh đổi bằng mồ hôi nước mắt, để các con học được những bài học thiết thực khi bước vào đời. Thật hạnh phúc cho những đứa con được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ!
Có biết bao người cha chấp nhận thiệt thòi về mình, dành tất cả thuận lợi cho con cái. Em đọc trên báo và xem truyền hình thấy những người cha lam lũ, quần quật làm những việc như: quét rác, đội than, đội trấu, đạp xích lô… không từ nan bất cứ chuyện gì, miễn là lương thiện đế kiếm tiền nuôi đàn con ăn học đến nơi đến chốn. Gần nhà em có một bác người Quảng Ngãi, tuổi hơn năm chục, làm nghề mài dao kéo. Ngày ngày, bác rong ruổi khắp nơi trên chiếc xe đạp cà tàng với vài hòn đá mài và thùng nước nhỏ. Bác vào thành phố đã hơn ba năm, kể từ khi anh con trai lớn thi đậu đại học Bách khoa. Mỗi lúc kể về những đứa con ngoan, bác cười rất mãn nguyện, đôi mắt ánh lên vẻ tự hào: – Nhà bác nghèo lắm! Được mấy đứa con, đứa nào cũng ham học và học giỏi. Năm nay, cô con gái thứ hai cũng đậu Đại học Sư phạm. Bác ráng làm kiếm ngày vài chục ngàn, cha con đùm túm nuôi nhau. Mình chẳng có chi cho các con thì cho chúng cái chữ, cái nghề!
Em thấy ở bác có những nét rất giống cha em, một người thợ cơ khí bình thường, quanh năm làm việc với máy móc, dầu mỡ. Đôi bàn tay cha chai sần, thô ráp, mạnh mẽ nhưng ấm áp lạ thường. Có thể nói rằng trong gia đình em, cha làm nhiều nhất và hưởng thụ ít nhất; Cha giống mẹ ở chỗ nhường nhịn hết cho đàn con những miếng ngon miếng lành, còn mình chỉ cơm dưa cơm mắm qua ngày.
Đức tính nổi bật của cha em là cần cù chịu khó, hết lòng vì vợ con. Tuy công việc thường xuyên bận bịu, cha vẫn cố dành thời gian quan tâm săn sóc đến việc học hành của các con. Cha em ít lời, chỉ nói những câu nào đáng nói như nhắc nhở, uốn nắn khuyết điểm hay động viên, khen ngợi khi các con làm được điều tốt, điều hay. Cha dạy chúng em lòng tự trọng và tính tự lập. Có lần cha bảo: – Đã là người thì phải có ý chí, không được ngại khó ngại khổ.
Càng khó càng phải làm bằng được. Em quý nhất cha em ở thái độ tôn trọng mọi người, tôn trọng vợ con. Có việc gì không vừa ý, cha bình tĩnh phân tích chứ không la lối, chửi bới. Bởi thế nên dù tính cha nghiêm khắc mà vẫn dễ gần, từ vợ con đến hàng xóm láng giềng đều nể phục. Cứ nghe những lời cha nói, nhìn những việc cha làm, em học được rất nhiều điều hay, điều tốt. Cha thường bảo con cái lấy bố mẹ làm gương nên cha rất giữ gìn ý tứ.
Chúng em yêu kính cha, cố gắng chăm học, chăm làm để cha mẹ vui lòng. Đó cũng là cách đáp đền chữ hiếu cụ thể và thiết thực nhất. Cảm ơn nhạc sĩ Phạm Trọng cầu đã nói giúp tuổi thơ chúng em những suy nghĩ tốt đẹp về cha mẹ: Cha sẽ là cánh chim, đưa con đi thật xa. Mẹ sẽ là cành hoa, cho con cài lên ngực. Cha mẹ là lá chắn, che chở suốt đời con… Ngày mai con khôn lớn, bay đi khắp mọi miền. Con đừng quên con nhé, ba mẹ là quê hương!
0
0

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo