Đất nước ta đang theo hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa, mọi thứ đều hiện đại, đều hội nhập. Con người ngày càng có nhiều cơ hội giao lưu và học hỏi nhau hơn. Bên cạnh những điều tốt đẹp tiếp thu, thì là những điều không hay, nhất là giới trẻ vì muốn mình được như người ta mà đua đòi, không cần biết đến hậu quả.
Thói đua đòi là lối sống phung phí, dùng tiền của vào mục đích ăn diện và chơi bời để theo kịp thời thế và không thua kém ai. Đó là cách sống a dua, thiếu lập trường, bắt chước trong việc phô trương về hình thức. Chỉ thích theo kiểu này kiểu kia, chạy theo những cái mới mẻ, thích thay đổi bản thân đến mức chẳng giống ai. Hay những người muốn bản thân nổi trội hơn người bằng vẻ ngoài bóng loáng hay quái dị.
Biểu hiện của nó là việc không có tiền nhưng vẫn mua quần áo, túi sách, giày dép hàng hiệu. Thấy bạn có xe mới là bắt bố mẹ mua cho mình, chỉ để sĩ diện cái tôi to lớn mà đó không phải là tiền của mình. Cái gì cũng muốn bằng bạn bằng bè, nhưng khả năng không có. Nhiều người nghĩ, đua đòi là lối sống của người giàu có, tiền tiêu không hết. Nhưng nó rất phổ biến ở những người nghèo không có tiền. Toàn đi nhà hàng cao cấp, có khi lừa lọc, ăn cắp của cha mẹ hay của những người xung quanh.
Nguyên nhân của việc ăn chơi là do các bạn thích thể hiện bản thân, đẳng cấp của riêng mình. Đầu tiên nó chỉ là sự thay đổi bề ngoài của bản thân, nhưng dần dần do tính thích ganh đua cho hơn người khác nên nó đã bị biến chất và thành thói đua đòi. Do sự nhạy cảm của lứa tuổi học sinh, sinh viên thấy bạn bè như thế nên cũng cố gắng cho bằng bạn bằng bè. Các bạn nghĩ thế là đúng do không được giáo dục về việc tiết kiệm và không hiểu nỗi khổ của những người khác. Có những bạn do thiếu tình cảm của cha mẹ, nên dùng việc đó để lấp đi nỗi lòng của mình, không muốn ai nhìn thấu, muốn khẳng định mình đã lớn. Và có lí do vì gia đình giàu có, từ bé đồng tiền không có nhiều ý nghĩa quan trọng nữa, chỉ biết tiêu hoang phí.
Chính vì như vậy, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tương lai của các bạn trẻ. Thói đua đòi khiến cho bản thân các bạn trẻ không có ý thức học tập, không tìm thấy ước mơ, hoài bão, không có thời gian cho học tập và đánh mất đi tương lai tươi sáng phía trước. Sống đua đòi sẽ làm mất đi niềm tin của mình với người khác, mọi người xung quanh không ai còn tin tưởng mình nữa, hay thậm trí là coi thường mình. Người ăn chơi đua đòi tiếp xúc toàn người có nhân cách không tốt vì vậy rất có thể cũng nhiễm tính cách xấu đó từ những người chơi xung quanh. Nếu việc ăn chơi không có điểm dừng, tiền tiêu hết mà không có phụ trợ thêm, chắc chắn họ sẽ nghi ra những trò mà quái, những việc làm vô đạo đức, phạm pháp để kiếm ra tiền.
Có biết bao gia đình nhà tan cửa nát vì đứa con phá của, làm lụng vất vả cả một đời rồi đứa con tiêu tiền như rác. Vay nặng lãi rồi van xin bố mẹ trả nợ, hạnh phúc gia đình tan nát, cha mẹ không được một ngày vui. Người ăn chơi đua đòi là gánh nặng của xã hội làm xa hội đi xuống. Một người ăn chơi, kéo theo một dây truyền ăn chơi đua đòi gây hại cho xã hội. Ăn chơi đua đòi của mức dễ sa ngã vào các tệ nạn xã hội như ma tuý, hút chích, mai dâm…
Để tránh những điều đáng tiếc có thể xảy ra thì nhà trường cần xây dựng các tiết học ngoại khóa về việc tiết kiệm, tổ chức các buổi hoạt động tập thể giao lưu cho các em học sinh gần nhau hơn. Gia đình dành thời gian hỏi han, quan tâm, chăm sóc con mình tranh việc chúng nghĩ lung tung. Cho giới trẻ hiểu được giá trị của đồng tiền và cha mẹ họ phải vất vả như thế nào, có rất nhiều người cần sự tiền đó. Đua đòi là một lối sống có hại. Là học sinh cần ngôi trên ghế nhà trường chúng ta cần rèn luyện đức tính chịu khó học hành, sống có ước mơ, không xa ngã vào những cám dỗ của cuộc đời để đánh mất đi hạnh phúc của tương lai. Ngoài ra, ta cần phải thức tỉnh những con người đang sống đua đòi để họ thấy được cái sai và sớm sửa đổi, không nên chỉ biết chê trách.