LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm xúc về một người thân trong gia đình

Cảm xúc về một người thân trong gia đình
4 trả lời
Hỏi chi tiết
244
1
4
Phạm Minh Thắng
23/11/2019 17:13:34

Đêm mùa hè, gió nồm nam lồng lộng thổi trong những lũy tre ven làng, đem theo hương lúa chín nồng nàn vào đến tận ngóc ngách xóm thôn. Trên bầu trời đêm thăm thẳm, muôn vạn vì sao nhấp nháy tinh nghịch như mắt trẻ thơ. Trăng non đầu tháng cong cong như lưỡi liềm bạc, tỏa ánh sáng mờ mờ xuống mặt đất ẩm sương. Trong vườn, tiếng côn trùng rỉ rả hòa cùng tiếng ếch nhái uôm oam văng vẳng ngoài đồng. Làng quê đang chìm dần vào giấc ngủ an lành sau một ngày làm lụng vất vả.
Trên chiếc võng đay mắc giữa hai gốc xoan trước sân nhà, em nằm sát bên bà, lắng nghe bà kể chuyện. Bà em là một kho tàng cổ tích, ca dao. Bà thuộc làu nhiều chuyện và kể rất hay! Đã thành thói quen, trước khi đi ngủ, bao giờ em cũng vòi bằng được bà kể cho nghe vài chuyện.
Bà em năm nay tuổi đã ngoài bảy mươi nhưng sức khỏe vẫn dẻo dai và trí óc còn minh mẫn lắm! Mái tóc bạc
trắng búi gọn sau đầu. Gương mặt đầy đặn, phúc hậu. Đôi mắt nheo nheo với ánh nhìn ấm áp hiền từ cùng nụ cười độ lượng tạo cho bà vẻ cởi mở, thân thiện, rất dễ gần.
Ông em mất từ lúc bà còn rất trẻ. Một nách hai con nhỏ, bà quần quật làm việc nuôi con. Bố em kể rằng lúc học hết cấp hai, thấy bà quá vất vả, bố đã xin nghỉ học đề đờ đần nhưng bà nhất quyết không cho. Bà chỉ có một mong ước là các con học hạnh nên người để cuộc sống sau này đỡ khổ. Hiểu lòng bà, bố em đã phấn đấu trở thành kĩ sư nông nghiệp và cô Thủy giờ đây là giáo viên dạy Toán ở trường phổ thông trung học của huyện. Tuy cuộc sống vật chất còn khó khăn so với nhiều nhà trong làng nhưng bà em rất tự hào về những người con thành đạt và hiếu thảo.
Em yêu bà lắm! Chuyện ở nhà, ở lớp… em hay hỏi ý kiến bà và bao giờ cũng: nhận được từ bà những lời khuyên đúng đắn, chí tình. Bà thường chỉ bảo cho em những điều cần thiết trong cuộc sống như danh dự, uy tín cung cách cư xử với người trên, với bạn bè sao cho tốt, cho hay: Những câu tục ngữ, ca dao quen thuộc đã thấm rất sâu vào suy nghĩ và trở thành lời ăn tiếng nói tự nhiên hằng ngày của bà đối với con cháu trong nhà và họ hàng, làng xóm. Mỗi khi em tỏ ra ngại khó, bà khuyên có chí thì nên. Lúc đùa vui, em lỡ cười to nói lớn, bà nhẹ nhàng nhắc nhở: Con gái phải nết na, ý tứ.
Trong sự chở che, bảo bọc và dạy dỗ của bà, em thấy mình vô cùng hạnh phúc! Nhà nghèo, của cải chẳng có gì đáng giá nhưng em vẫn tự hào với truyền thống tốt đẹp của gia đình : Đói cho sạch, rách cho thơm. Đấy là thứ tài sản quý báu nhất mà bà em để lại cho con cháu.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
4
Cún ♥
23/11/2019 17:13:47

Gia đình là điều tuyệt vời và may mắn nhất trong cuộc đời của mỗi người, ở đó ta có những người luôn yêu thương, che chở và luôn vực dậy ta mỗi khi gặp khó khăn, đau khổ trong cuộc sống. Người mà em thường xuyên tâm sự những vui buồn, cũng là người mà em vô cùng yêu quý và tôn trọng, đó chính là chị gái của em. Em và chị đã cùng nhau lớn lên trong vòng tay che chở của bố mẹ, sự gắn bó đã tạo ra sự thân thiết ở chúng em như một lẽ tự nhiên nhất.

Thân bài: Cảm xúc về một người thân trong gia đình

Chị gái của em tên là Mai Anh, chị lớn hơn em bốn tuổi và chị cũng là người chị mà em yêu thương nhất trên đời này. Chị gái của em vô cùng xinh xắn dễ thương với nước da trắng hồng, em đôi khi rất ngưỡng mộ với làn da trắng sáng ấy, đó là đặc điểm được di truyền từ mẹ, còn em thì nước da hơi ngăm, ai cũng nói em giống bố hơn. Khuôn mặt của chị Mai Anh hình trái xoan với đôi mắt to và dài, đôi hàng mi cong vút như muốn thu hút cả thế giới vào đôi mắt ấy vậy. Em đã từng nghe ai đó nói rằng: Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, em thấy câu nói ấy rất phù hợp với chị gái của em, bởi chị không chỉ đẹp về diện mạo bề ngoài mà chị còn là người có tâm hồn đẹp, có tấm lòng nhân hậu nhất mà em từng biết.

Em thì lại trái ngược với chị của mình, em hay nói, cũng hay nổi nóng vô cớ, cũng một phần là em là con út trong gia đình, luôn được mọi người cưng chiều, yêu thương nên tính tình trẻ con, tùy hứng. Vì tính cách ấy mà đôi khi em khiến cho mọi người trong gia đình rất phiền lòng. Tuy chúng em có sự khác nhau về tính cách nhưng hai chị em em đều vô cùng yêu thương nhau, có những khi em tranh giành đồ đạc với chị hay giở trò chọc phá chị thì chị cũng luôn nhường nhịn em, bởi vậy mà em yêu quý chị vô cùng.Dáng người của chị cao và hơi gầy, mái tóc đen óng và dài đến ngang lưng. Về diện mạo thì em hoàn toàn khác chị của mình, nếu chị Mai Anh có dáng vẻ thanh thoát, dịu dàng từ diện mạo đến lời nói thì em lại mang nét tinh nghịch đầy trẻ con, đến mái tóc cũng cắt ngắn ngủn, bố mẹ thường gọi kiểu tóc ấy của em là tóc Mĩ Linh, tính cách của chị vô cùng hiền lành dịu dàng, em chưa từng thấy chị nặng lời hay nổi nóng với ai cả. Vì vậy mà dù ở nhà hay ở trường thì mọi người cũng đều rất quý mến chị.

Chị gái em là một người con ngoan trò giỏi, trong gia đình chị em là một người con mẫu mực, luôn có ý thức kính trọng ông bà bố mẹ, nhường nhịn, quan tâm chăm sóc cho em. Chị cũng thường xuyên giúp mẹ làm việc nhà như: nấu cơm, rửa bát, rọn dẹp nhà cửa…Ở trường thì chị là một học sinh xuất sắc, gương mấu, vì lực học xuất sắc và hạnh kiểm tốt nên chị đã được thầy cô và bạn bè tin tưởng giao cho chức vụ lớp phó học tập.

Xem thêm: Soạn bài Cô bé bán diêm của An-đéc-xen

Ở cương vị của mình, chị Mai Anh luôn gương mẫu, đi đầu trong những phong trào học tập, luôn giúp đỡ những bạn cùng lớp không chỉ trong học tập mà còn trong các hoạt động khác của trường của lớp. Chị gái em rất nổi tiếng trong trường, ngay cả khi chị em lên cấp ba rồi thì vẫn rất nhiều người nhắc đến chị như một tấm gương điển hình. Em rất tự hào vì là em của một chị ưu tú như vậy, nếu có ai hỏi em đều vô cùng hào hứng và vui sướng khi nói rằng mình là em gái của chị Mai Anh.

Em rất ham chơi nên đôi khi hơi lơ đễnh việc học tập, những lúc ấy chị Mai Anh luôn ở bên động viên và giúp đỡ em học tập mỗi khi em gặp khó khăn. Chị luôn cặn kẽ giảng giải để em hiểu bài và có thể tự mình làm bài, nhờ có chị mà kết quả học tập cuối năm học của em rất tốt khiến cho bố mẹ và mọi người vui mừng. Chị Mai Anh luôn là tấm gương sáng mà em luôn muốn học tập và noi theo, ở chị không chỉ có những năng lực xuất sắc mà còn có những tính cách phẩm chất tốt đẹp đáng học tập.

Mỗi khi có chuyện buồn trong cuộc sống và trong học tập thì em luôn tâm sự với chị, những lúc ấy chị thường yên lặng lắng nghe em nói, sau đó thì an ủi và cho em những lời khuyên vô cùng hữu ích. Sau mỗi lần tâm sự với chị thì tâm trạng của em đã được cải thiện rõ rệt, không buồn thảm nữa mà lạc quan hơn rất nhiều, đôi khi em luôn nghĩ chị Mai Anh là viên thần dược khiến cho mọi người xung quanh trở nên vui vẻ.

Em vô cùng yêu quý và tự hào về người chị gái của mình, đó là người chị luôn nhường nhịn, yêu thương, giúp đỡ em. Chị cũng là người ở bên em mỗi khi em có những tâm sự, bởi vậy nên chị Mai Anh không chỉ là một người chị mà còn là một người bạn thân thiết của em.

Kết bài: Cảm xúc về một người thân trong gia đình

1
3
Anh Đỗ
23/11/2019 17:14:17

Đêm mùa hè, gió nồm nam lồng lộng thổi trong những lũy tre ven làng, đem theo hương lúa chín vào đến tận ngóc ngách xóm thôn. Trên bầu trời đêm thăm thẳm, muôn vạn vì sao nhấp nháy tinh nghịch như mắt trẻ thơ. Trăng non đầu tháng cong cong như lưỡi liềm bạc, tỏa ánh sáng mờ mờ xuống mặt đất ẩm sương. Trong vườn, tiếng côn trùng rỉ rả hòa cùng tiếng ếch nhái uôm oam văng vẳng ngoài đồng. Làng quê đang chìm dần vào giấc ngủ an lành sau một ngày làm lụng vất vả.

Trên chiếc võng đay mắc giữa hai gốc cau trước sân nhà, em nằm sát bên bà, lắng nghe bà kể chuyện. Bà em là một kho tàng cổ tích, ca dao. Bà thuộc làu nhiều chuyện và kể rất hay ! Đã thành thói quen, trước khi đi ngủ, bao giờ em cũng đòi bằng được bà kể cho nghe vài chuyện.

Bà em năm nay tuổi đã ngoài bảy mươi nhưng sức khỏe vẫn dẻo dai và trí óc còn minh mẫn lắm ! Mái tóc bạc trắng búi gọn sau đầu. Gương mặt đầy đặn, phúc hậu. Đôi mắt nheo nheo với ánh nhìn ấm áp hiền từ cùng nụ cười độ lượng tạo cho bà vẻ cởi mở, thân thiện, rất dễ gần.

Ông em mất từ lúc bà còn rất trẻ. Một nách hai con nhỏ, bà quần quật làm việc nuôi con. Bố em kể rằng lúc học hết cấp hai, thấy bà quá vất vả, bố đã xin nghỉ học để đỡ đần nhưng bà nhất quyết không cho. Bà chỉ có một mong ước là các con học hành nên người để cuộc sống sau này đỡ khổ. Hiểu lòng bà, bố em đã phấn đấu trờ thành kĩ sư nông nghiệp và cô Thủy em của bố giờ đây là giáo viên dạy Toán ở trường Trung học phổ thồn của huyện. Tuy cuộc sống vật chất còn khó khăn so với nhiều nhà trong làng nhưng bà em rất tự hào về những người con thành đạt và hiếu thảo.

Em yêu bà lắm ! Chuyện ở nhà, ở lớp... em hay hỏi ý kiến bà và bao giờ cũng nhận được từ bà những lời khuyên đúng đắn, chí tình. Bà thường chỉ bảo cho em những điều cần thiết trong cuộc sống như danh dự, uy tín, cung cách cư xử với người trên, với bạn bè sao cho tốt, cho hay. Những câu tục ngữ, ca dao quen thuộc đã thấm rất sâu vào suy nghĩ và trở thành lời ăn tiếng nói tự nhiên hằng ngày của bà đối với con cháu trong nhà và họ hàng, làng xóm. Mỗi khi em tỏ ra ngại khó, bà khuyên : "Có chí thì nên". Lúc đùa vui, em lỡ cười to nói lớn, bà nhẹ nhàng nhắc nhở : "Con gái phải nết na, ý tứ".

Được sự chở che, bao bọc và dạy dỗ của bà, em thấy mình vô cùng hạnh phúc ! Nhà nghèo, của cải chẳng có gì đáng giá nhưng em vẫn tự hào với truyền thống tốt đẹp của gia đình : Đói cho sạch, rách cho thơm. Đấy là thứ tài sản quý báu nhất mà bà em để lại cho con cháu.

2
1
Kiên
23/11/2019 17:17:53

“Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ…”

Không biết từ bao giờ câu hát đó đã khắc sâu vào tâm trí tôi, đôi lúc nó lại vang lên vô thức làm thôi như thức nhớ lại một thuở xa xưa còn nằm trong nôi. Có thể với bạn đó chỉ là một câu hát ru bình thường như mọi câu hát khác, nhưng đối với tôi đó là cả một tình yêu thương bao la của mẹ dành cho tôi.

Mẹ của tôi có dáng người hơi gầy. Đôi vai mẹ bé nhỏ mà nặng trĩu bao lo toan. Mẹ lo ngày mai phải dậy thật sớm cất mẻ cá bán cho sớm hết hàng còn về lo cơm nước cho bố con tôi, mẹ lo gọi thằng út dậy sớm đi học vì nó hay ngủ nướng và còn nhiều nỗi lo khác, tất cả đều dồn lên đôi vai gầy guộc ấy của mẹ.

Đôi bàn tay mẹ chai sần vì phải làm lụng vất vả nuôi chúng tôi khôn lớn, cho chị em chúng tôi được đi học như chúng bạn , mặc dù kinh tế nhà tôi cũng không phải là khá già gì. Một lần tôi đi chơi về chẳng may cái áo đứt một nút. Thế là tôi nằng nặc đòi mẹ mua cho cái áo mới, còn mẹ thì nói rằng: “Chúng ta có thể sửa lại nó còn à”. Nghe vậy tôi bèn bỏ vào buồng nằm khóc thút thít. Một lúc sau, ngó đầu ra khỏi phòng, tôi chợt chạnh lòng khi ấy mẹ đang khâu lại cái áo nút áo cho tôi. Nhìn dáng mẹ hao gầy, cặm cụi với từng đường chỉ mũi kim, cảm giác bàng hoàng xâm chiếm con người tôi. Tôi thẫn thờ nhìn vào khoảng không vô định trước mắt tôi. Là tôi đấy ư? Một đứa con gái tưởng chừng đã trưởng thành mà lại vô tâm đến mức này ư? Tôi chợt òa khóc, muốn ôm chặt lấy mẹ và nói rằng: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm….”

Tôi thường thấy bố mẹ rủ bạn bè về nhà cùng vui vẻ, hả hê với những chai bia, bàn tán bao nhiêu chuyện…

Rồi tôi lại thấy mẹ cặm cụi dọn dẹp những bát đĩa, lom khom nhặt từng vỏ chai xếp lại, sáng mai ra chợ đổi lấy chục chanh pha nước cho người chồng mệt mỏi đang nhức đầu vì say.

Tôi thấy chị cả sau một ngày học tập mệt mỏi, về đến nhà vội vàng bật quạt ngả lưng nằm ngủ.

Tôi thấy mẹ ra hiên nằm những ngày trời nóng rồi lẩm bẩm xem điện tháng này có quá định mức không.

Tôi thấy thằng út thích chơi điện tử , cứ đi học về nó lại bắt đầu công việc bấm bấm, dí dí mấy cái nút điều khiển.

Tôi thấy mẹ rất thích xem cải lương, vừa lau nước mắt rồi cười cho số phận đã bớt đau khổ của các nhân vật, chẳng để ý màn hình mất màu hay thỉnh thoảng lại nghe tiêng được tiếng mất.

Tôi thấy mọi người đều chỉ nghĩ về những chuyện lớn lao, thích thú của riêng mình mà lắm lúc quên đi những chuyện nhỏ xung quanh.

Tôi thấy mẹ suốt đời chắt chiu vụn vặt mà mẹ luôn dạy con mình những bài học lớn lao….

Tất cả, tất cả những điều ấy tôi thấy từ mẹ, những điều dù chỉ nhỏ nhoi đều gợi lên trong tôi những suy nghĩ về cuộc đời, về một đức hi sinh cao cả, về một tâm hồn cao thượng chỉ biết về mọi người, về những vẻ đẹp ẩn náu trong những con người bình thường, giản dị..

Mùa thu đã đến rồi, tôi thường ngắm cây hoa sữa trước cửa nhà bỗng một chiếc lá vàng buông xuống mặt đất , mang theo một nỗi luyến tiếc bâng khuâng. Tôi hốt hoảng, chợt nghĩ về một ngày nào đó mẹ tôi như chiếc lá vàng này. Tôi thầm ước: Thời gian ơi! Hãy ngừng trôi đi nhé! Để mẹ tôi mãi được ở bên tôi.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư