LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

​​Viết bài văn phân tính nhân vật tôi trong văn bản "Một người ăn xin" của tác giả Ivan Sergeyevich

  • ​​Viết bài văn phân tính nhân vật tôi trong văn bản   "Một người ăn xin" của tác giả Ivan Sergeyevich
3 trả lời
Hỏi chi tiết
10
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Phân tích nhân vật "tôi" trong văn bản "Một người ăn xin" của Ivan Sergeyevich**

Trong tác phẩm "Một người ăn xin" của Ivan Sergeyevich, nhân vật "tôi" không chỉ là một người quan sát, mà còn là một nhân vật có chiều sâu tâm lý, tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống và những mảnh đời bất hạnh trong xã hội. Qua nhân vật "tôi", tác giả đã khéo léo thể hiện những suy tư, cảm xúc phức tạp về con người và số phận.

Trước hết, nhân vật "tôi" có một cái nhìn sắc bén và nhạy cảm trước thực trạng của những người ăn xin. Khi "tôi" đối diện với người ăn xin trên đường phố, cảm xúc đầu tiên không chỉ là sự thương hại mà còn là sự hoài nghi, chất vấn lương tâm. Sự mâu thuẫn trong cảm xúc này thể hiện rõ nét vẻ đẹp tâm hồn của "tôi" – một người không dễ dàng chấp nhận những gì mình thấy, mà luôn tìm kiếm ý nghĩa sâu xa hơn. Nhân vật "tôi" cảm nhận được sự khổ cực của người ăn xin, nhưng cũng không thể bỏ qua sự giả dối của một số người sống dựa vào lòng thương hại của người khác. Đây là điểm sáng tạo độc đáo của tác giả, khi tạo ra một nhân vật đầy trăn trở về nhân sinh, không chỉ dừng lại ở bề mặt vấn đề.

Hơn nữa, thông qua những dòng suy tư của nhân vật "tôi", người đọc cảm nhận được sự thống khổ của chính bản thân "tôi". Nhân vật không chỉ đơn giản đứng ngoài quan sát mà còn tự đặt ra câu hỏi cho mình về trách nhiệm đối với người khác. "Tôi" cảm thấy mình có bổn phận giúp đỡ, nhưng đồng thời cũng bị giằng xé bởi những nỗi lo âu, ngại ngần trước việc cho đi. Cảm xúc này thể hiện sâu sắc mâu thuẫn giữa lòng tốt và nỗi sợ hãi, giữa ý thức cộng đồng và cái tôi cá nhân.

Ngoài ra, nhân vật "tôi" còn thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với người ăn xin - sự đồng cảm nảy sinh từ những trăn trở về cuộc sống. Hình ảnh người ăn xin không chỉ là biểu tượng của nghèo khổ, mà còn là hình mẫu của những đau thương mà con người luôn phải đối mặt. "Tôi" không chỉ là một người đi qua đời, mà còn là một người có trái tim nhạy cảm, biết sẻ chia, và biết nhìn nhận sâu sắc về cái đẹp và cái xấu của cuộc sống.

Cuối cùng, qua nhân vật "tôi", tác giả đã khéo léo gửi gắm thông điệp về tình người trong xã hội. Cuộc sống đầy biến động khiến cho mỗi người đều có thể rơi vào hoàn cảnh khó khăn, và chính vì thế, lòng nhân ái, sự đồng cảm là điều hết sức cần thiết. "Tôi" không chỉ giúp người đọc nhận diện cuộc sống xung quanh mà còn khơi gợi khả năng tự vấn bản thân mỗi người.

Tóm lại, nhân vật "tôi" trong "Một người ăn xin" là một nhân vật phức tạp, vừa mang tính quan sát vừa chất chứa những suy tư sâu lắng về con người và xã hội. Qua đó, tác giả không chỉ phê phán bộ mặt khắc nghiệt của cuộc sống mà còn kêu gọi một tấm lòng nhân ái, sự sẻ chia giữa con người với con người, khẳng định giá trị đích thực của tình thương trong cuộc sống.
0
0
Mộc Ngân
hôm qua
+5đ tặng

Trong văn bản Một người ăn xin của Ivan Sergeyevich, nhân vật "tôi" là một người kể chuyện đóng vai trò trung tâm trong việc truyền tải thông điệp nhân văn của tác phẩm. Qua lời kể của nhân vật, ta nhận thấy những nét đặc trưng của "tôi" được thể hiện qua suy nghĩ, hành động và sự đồng cảm sâu sắc.

Trước tiên, nhân vật "tôi" là người có tấm lòng nhân hậu và nhạy cảm. Khi đối mặt với người ăn xin, "tôi" không chỉ quan sát mà còn suy tư về hoàn cảnh của họ. Sự đồng cảm của "tôi" không chỉ nằm ở việc giúp đỡ vật chất mà còn ở cách đối xử chân thành, trân trọng đối với người ăn xin. Hành động của "tôi" khi đưa tay nắm lấy bàn tay xương xẩu của người ăn xin không chỉ là cử chỉ mang tính hình thức, mà còn ẩn chứa một thông điệp lớn lao về lòng nhân ái và sự tôn trọng phẩm giá con người.

Thứ hai, nhân vật "tôi" là người có nhận thức sâu sắc về giá trị tinh thần. "Tôi" hiểu rằng sự giúp đỡ không nhất thiết phải đến từ vật chất, mà đôi khi chỉ cần một hành động nhỏ cũng có thể mang đến niềm an ủi lớn lao cho người khác. Điều này được thể hiện qua việc "tôi" nhận ra rằng ánh mắt cảm kích và giọng nói run run của người ăn xin là biểu hiện của niềm vui khi được trân trọng.

Cuối cùng, nhân vật "tôi" cũng đại diện cho một hình mẫu con người có trách nhiệm với xã hội. Hành động và suy nghĩ của "tôi" gợi nhắc chúng ta rằng mỗi cá nhân đều có thể góp phần tạo nên sự thay đổi tích cực trong cuộc sống của người khác. "Tôi" không làm những điều vĩ đại, nhưng từ những điều nhỏ nhặt, nhân vật đã lan tỏa thông điệp yêu thương và lòng trắc ẩn.

Tóm lại, nhân vật "tôi" trong Một người ăn xin là hiện thân của lòng nhân ái, sự trân trọng đối với phẩm giá con người và tinh thần trách nhiệm với cộng đồng. Qua nhân vật này, Ivan Sergeyevich muốn gửi gắm một thông điệp sâu sắc: giá trị của con người không nằm ở những thứ vật chất, mà ở cách chúng ta đối xử và đồng cảm với nhau trong cuộc sống.







 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Duy Lê
hôm qua
+4đ tặng
Nhân vật "tôi" là người kể chuyện trong tác phẩm, là một khách qua đường vô tình gặp một người ăn xin ngoài phố. Tuy chỉ xuất hiện một cách gián tiếp và không mang đậm tính cách đặc trưng, nhân vật "tôi" lại thể hiện rõ sự nhận thức và suy nghĩ của người kể về những điều xung quanh. Những chi tiết trong câu chuyện, như sự tương phản giữa người ăn xin và những người đi qua, đều được nhân vật "tôi" quan sát một cách tỉ mỉ.

Nhân vật "tôi" không phải là người có cuộc sống cao sang, mà có thể là một người bình thường trong xã hội. Tuy nhiên, điều đặc biệt ở nhân vật này là khả năng quan sát sắc sảo và lòng đồng cảm sâu sắc đối với những người nghèo khổ. Khi nhìn thấy người ăn xin, "tôi" không chỉ dừng lại ở cảm giác thương hại bề ngoài mà còn bắt đầu suy ngẫm về cuộc đời, về những lý do khiến người ăn xin trở nên như vậy.

Qua những suy nghĩ của "tôi", ta thấy rõ sự trăn trở về sự bất công trong xã hội, về sự phân biệt giai cấp và cách mà con người đối xử với nhau. Trong khi phần lớn mọi người xung quanh chỉ nhìn người ăn xin với ánh mắt thờ ơ, thậm chí là coi thường, thì "tôi" lại thấy được sự đau khổ, những nỗi niềm sâu kín mà người ăn xin không thể nói ra. Chính sự đồng cảm này của nhân vật "tôi" tạo nên một chiều sâu cho tác phẩm, giúp người đọc không chỉ nhìn thấy hình ảnh một người ăn xin mà còn cảm nhận được nỗi cô đơn và sự bất công trong xã hội.
 

Nhân vật "tôi" không phải là người có cuộc sống cao sang, mà có thể là một người bình thường trong xã hội. Tuy nhiên, điều đặc biệt ở nhân vật này là khả năng quan sát sắc sảo và lòng đồng cảm sâu sắc đối với những người nghèo khổ. Khi nhìn thấy người ăn xin, "tôi" không chỉ dừng lại ở cảm giác thương hại bề ngoài mà còn bắt đầu suy ngẫm về cuộc đời, về những lý do khiến người ăn xin trở nên như vậy.

Qua những suy nghĩ của "tôi", ta thấy rõ sự trăn trở về sự bất công trong xã hội, về sự phân biệt giai cấp và cách mà con người đối xử với nhau. Trong khi phần lớn mọi người xung quanh chỉ nhìn người ăn xin với ánh mắt thờ ơ, thậm chí là coi thường, thì "tôi" lại thấy được sự đau khổ, những nỗi niềm sâu kín mà người ăn xin không thể nói ra. Chính sự đồng cảm này của nhân vật "tôi" tạo nên một chiều sâu cho tác phẩm, giúp người đọc không chỉ nhìn thấy hình ảnh một người ăn xin mà còn cảm nhận được nỗi cô đơn và sự bất công trong xã hội.
Thông qua nhân vật "tôi", tác giả Turgenev muốn gửi gắm thông điệp về sự bất công xã hội và về sự cần thiết phải thay đổi cách nhìn nhận của con người đối với những số phận kém may mắn. Nhân vật "tôi" không chỉ là người chứng kiến, mà còn là đại diện cho những suy nghĩ và tâm trạng của những con người có lòng trắc ẩn nhưng lại bị giới hạn bởi những yếu tố xã hội. Qua đó, Turgenev muốn thức tỉnh trong mỗi người đọc lòng đồng cảm và trách nhiệm đối với những người yếu thế.
Nhân vật "tôi" trong tác phẩm "Một người ăn xin" không chỉ là người kể chuyện mà còn là đại diện cho những suy nghĩ, cảm xúc về sự đau khổ của con người trong xã hội. Từ sự đồng cảm đến sự mâu thuẫn trong nhận thức, nhân vật "tôi" giúp chúng ta nhìn nhận lại những giá trị đạo đức và trách nhiệm của mỗi người đối với xã hội. Tác phẩm, qua nhân vật "tôi", không chỉ phản ánh sự bất công mà còn nhấn mạnh sự cần thiết của lòng nhân ái và sự thay đổi trong cách đối xử giữa con người với con người.
 

0
0
nam nam
hôm qua
+3đ tặng
Viết bài văn phân tích nhân vật "tôi" trong câu chuyện sau:
Người ăn xin
Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi... Ông chìa tay xin tôi.
Tôi tìm hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu. Không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:
Xin ông đừng giận cháu, cháu không có gì để cho ông cả.
Người ăn xin nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt ướt đẫm. Đôi môi tái nhợt nở nụ cười và tay ông cũng xiết lấy tay tôi:
- Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi. - Ông lão nói bằng giọng khàn đặc.
Khi ấy, tôi chợt hiểu rằng: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được chút gì của ông lão.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư