Hôm nay ngày nghỉ lễ, trời xanh, mây trắng, nắng vàng, người người nô nức dạo phố, đi chơi xa, chỉ có em ở nhà một mình, hết bật TV lại vào mạng. Em thấy cô đơn chỉ vì anh đang dẫn vợ con đi chơi ấm êm, hạnh phúc.
Em biết làm người thứ ba là lấy ngày thường làm ngày nghỉ lễ, là chẳng có những tối vui sum họp mà chỉ có những buổi trưa vội vàng ăn, vội vàng yêu, quanh quẩn nhìn xung quanh chỉ sợ gặp người quen biết.
Em biết làm người thứ ba là chẳng thể kiêu hãnh ngẩng cao đầu cùng anh đi ở thành phố chúng mình đang sống, mà chỉ có những hẹn hò nơi phương trời xa, từ đầu này đến đầu kia đất nước.
Em biết làm người thứ ba là không có những hẹn hò đưa đón, không có những bữa tiệc gia đình, không có niềm vui được sum họp bên họ hàng, bè bạn.
Em biết làm người thứ ba là phải tập sống với một tình yêu cô đơn. Nghe thì thật lạ lùng nhưng cuộc đời có bao nhiêu con người thì có bấy nhiêu kiểu yêu. Anh có một tình yêu đủ đầy với hai người phụ nữ, đổi lại, em chỉ có một nửa tình yêu của anh.
Em biết làm người thứ ba nhiều khi phải cố kìm giữ lòng mình, đóng kịch với cả thiên hạ, giấu giếm với tất cả, vì sợ rằng mọi chuyện vỡ lở ra, mọi người sẽ nhìn em bằng con mắt khác.
Em biết làm người thứ ba là em phải tập làm quen với những lời hứa từ năm này qua năm nọ, anh hứa sẽ ly dị vợ, sẽ cưới em. Nhưng mà lời hứa khi nào thành hiện thực thì chỉ có anh biết, trời biết, đất biết, chứ em không biết.
Em biết làm người thứ ba là em mang lại đau khổ không chỉ cho gia đình anh khi vợ anh biết chuyện, mà còn mang lại đau khổ cho chính gia đình em, bố mẹ em, những người sống cùng với em.
Em biết làm người thứ ba là trong lòng không lúc nào yên ổn. Tình yêu của em giằng xé giữa say mê và có lỗi, giữa bạo dạn và e ngại, giữa một chút niềm vui và rất nhiều nỗi buồn.
Làm người thứ ba thì phải tập quen sống như thế. Vậy sao em lại vẫn làm người thứ ba? Bởi vì tại em, nhưng cũng bởi vì tại anh nữa. Dù em có yêu mà anh không chấp nhận thì sao em thành người thứ ba?
Khi nói đến người thứ ba, người ta thường mặc định trong đầu những từ ngữ như: Người thứ ba là người độc ác, người thứ ba đáng ghét, người thứ ba xấu xa và các bà vợ đua nhau lên án người thứ ba. Nhưng các bà vợ có bao giờ chịu nhận ra rằng: Nếu chồng mình không sa vào một tình cảm không chính đáng thì trên đời này làm gì có người thứ ba. Hay nói cách khác, ngoại tình thì cũng phải có hai đối tượng đàn ông và đàn bà (không kể các trường hợp đồng tính) thì mới ngoại tình được, chứ không thì ngoại tình bằng niềm tin hay lý tưởng hay sao?
Nếu đàn ông không sa vào một tình cảm không chính đáng thì trên đời này đâu có người thứ ba. Trên đời này, muốn làm người thứ ba là một việc làm không khó. Không khó vì người đàn ông, trừ khi không có điều kiện, họ rất dễ ngã lòng trước một phụ nữ tự ngả vào lòng mình, nhất là khi người phụ nữ đó không đòi hỏi một danh phận hay một vị trí thay người vợ.
Nếu như có điều kiện ngoại tình, thì chẳng người đàn ông nào không ngoại tình, nhất là khi đến một tuổi nào, đàn ông có tiền và thành đạt và người vợ ở với mình mấy chục năm nay đang dần trở nên nhàm chán. Thuở mới cưới nhau, còn say đắm trong tình yêu, thì đàn ông không dễ ngoại tình, nhưng theo thời gian, đàn ông rất dễ xiêu lòng trước những cái mới lạ và hấp dẫn hơn. Nếu không ngoại tình, thì chỉ có một trong hai trường hợp: một là không có điều kiện, hai là quá yêu và sợ vợ. Nhưng những người này không chiếm số đông.
Nếu như có một người phụ nữ tình nguyện yêu một người đàn ông có vợ, tình nguyện dâng hiến mọi thứ mà không đòi hỏi bất kỳ điều gì, chỉ mong người đàn ông đó dành cho mình những khoảng thời gian nhất định, thì gần như chắc chắn người đàn ông đó sẽ xiêu lòng và họ sẽ không bỏ người phụ nữ ấy, thậm chí hình thành một mối quan hệ bí mật kéo dài qua nhiều năm tháng.
Làm người thứ ba là em tự đưa bản thân mình vào bi kịch. Người đàn ông của em là như thế. Vì vậy em yêu là không cần danh phận, yêu là phải chấp nhận. Và nếu tình yêu của em không còn là bí mật thì:
Em phải học cách chấp nhận chuyện mang tiếng chia sẻ tình yêu. Em chấp nhận cái nhìn miệt thị của người đời, em chấp nhận những cơn đòn ghen nếu có của người vợ.
Em phải học cách chấp nhận chuyện mất mát danh dự, chấp nhận chuyện gia đình mình đớn đau, tan vỡ.
Quan trọng nhất là em phải học cách chấp nhận chuyện chỉ còn lại một mình sau giông bão tình cảm. Vì anh có thể sẽ rời xa em mà quay về với gia đình, cầu xin vợ anh tha thứ. Khi ấy em chỉ còn lại đau khổ, mất mát, ê chề.
Yêu anh, làm người thứ ba là em tự đưa bản thân mình vào bi kịch. Người đời trách em, biết đâu em cũng tự trách mình yếu đuối. Hạnh phúc của em là bất hạnh cho người khác và em phải luôn run rẩy giữ lấy thứ hạnh phúc đánh cắp ấy, chỉ sợ một ngày kia em lại trở lại đơn độc một mình.
Sau tất cả, em thấy mình nặng gánh lỗi lầm. Nhưng nếu mọi chuyện đều được giải quyết bằng một lời xin lỗi, thì cuộc sống này đơn giản quá chừng. Biết là vậy nhưng em chỉ biết nói một điều: Xin lỗi, em chỉ là người thứ ba.