ý nghĩa những âm thanh CP nghe được và việc CP nghe được những âm thanh ấy:
+ Những âm thanh của cuộc sống bình thường, đời thường, nhưng mãi đến hôm nay CP mới "nghe thấy" - mãi đến hôm nay mới nhận ra.
+ Những âm thanh bình dị thường ngày nhưng lại đánh thức tâm hồn Chí, lại khơi gợi cho hắn về những nỗi buồn xa xôi... "chao ôi là buồn" - buồn vì những điều ngoài kia tuy "ngày nào chả có", nó trở nên rất đỗi bình thường, quen thuộc, nhưng nó đối lập với Chí, ngoài kia vui vẻ, tươi sáng, còn trong cái lều bên vườn chuối, C "triền miên say" và lúc nào cũng tăm tối.; buồn vì ngày nào cũng có những điều bình dị ấy mà đến tận bây h Chí mới nhận ra, đã bao lâu rồi CP không sống một cách bình thường, như một người bình thường, để cảm nhận được những điều bình thường nhất? Hắn không sống như người bình thường thì hắn sống ra sao?
+ Những âm thanh này vừa có tác dụng "gõ" vào tâm hồn của một kẻ đang dần mơ hồ nhận ra cuộc sống của mình sau khi tỉnh rượu (ngta tìm rượu để quên đời, nên khi rượu hết, cuộc đời hiện ra tàn nhẫn lắm, không muốn đối mặt); là những dấu hiệu đầu tiên khiến Chí phải suy nghĩ và dần dần nhận ra cái cô đơn cô độc của mình; là khởi đầu cho chuỗi diễn biến tâm lý rất tự nhiên ở phía sau.
+ Việc Chí nhận ra những âm thanh này đánh dấu một sự biến chuyển về cả tâm hồn, nhận thức, lẫn cơ thể sinh học; và nó lý giải cho hàng loạt suy nghĩ của Chí ở phía sau, giúp người đọc hiểu được hơn về nhân vật.
- Ngôn ngữ trần thuật:
+ Những câu văn ngắn, kết hợp cách trần thuật nửa trực tiếp (nắng bên ngoài CHẮC LÀ rực rỡ, CỨ nghe tiếng chim ríu rít bên ngoài là ĐỦ BIẾT; tiếng chim hót ngoài kia vui vẻ QUÁ! CHAO ÔI là buồn!), tác giả như trao bút cho nhân vật để nhân vật tự khắc hoạ lại tâm trạng của mình. Những câu văn ngắn rất thích hợp để miêu tả một người vừa tỉnh rượu, trong người đang nôn nao, và mọi suy nghĩ, mọi hành động đều từ từ; tạo cho đoạn văn nhịp điệu chậm rãi riêng, hợp để miêu tả bình minh của một người vừa tỉnh rượu...
+ giọng văn của tác giả "tỉnh và lạnh", nhiều câu tác giả viết như thể đó là điều hiển nhiên "ở đây ngta thấy chiều lúc xế trưa,,," "chưa bao CP nhận thấy thế bởi chưa bao h hết say" "hắn sợ rượu cũng như người ốm thường sợ cơm"; những từ ngữ rất đời thường "chắc là; đủ biết; hay là; một tý; chả có"... cho người đọc cảm nhận được đây dường như đúng là giọng riêng của Chí Phèo, tác giả đã hoá thân xuất sắc vào nhân vật, để hiểu, viết nên tâm trạng, diễn biến suy nghĩ của nhân vật bằng ngôn ngữ cũng của con người ấy, tính cách ấy.
+ từ láy: rực rỡ, ríu rít, tờ mờ, bâng khuâng, bủn rủn, nôn nao..
--> ngôn ngữ giản di, đời thường, trần thuật nửa trực tiếp; ngôn ngữ miêu tả thiên nhiên cũng rất bình dị, những câu cảm thán bộc lộ trực tiếp cảm xúc của nhân vật; dòng diễn biến tâm trạng hợp lý (từ mơ hồ buồn, nôn nao ---> chao ôi là buồn