Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Các đề văn ôn tập Ngữ văn 8 học kì I

Thuyet minh ve ta ao dai viet nam
Trong vai cô kĩ sư, kể lại cuộc gặp gỡ với anh thanh niên
Thuyết minh vầ cây bút bi
phát biểu cảm nghĩ về nhân vật người mẹ trong văn bản mẹ tôi
Viết một bài văn biểu cảm về người mẹ của em
Phân tích bài thơ “Vào nhà ngục Quảng Đông cảm tác” của Phan Bội Châu.
Kể về một người bạn tốt
Kể chuyện về một người thân của em (ông, bà, cha, mẹ,...)
Kể lại truyện cổ tích Thạch Sang bằng lời văn của em.
Phân tích nhân vật anh thanh niên trong "Lặng lẽ Sa Pa" của Nguyễn Thành Long
Cảm nhận về người lính trong bài Đồng Chí của Chính Hữu
Biểu cảm về mái trường
Thuyết minh về kính đeo mắt.
phân tích hình ảnh so sánh trong tôi đi học
Viết 1 đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về bài thơ Bánh trôi nước
Hãy kể về 1 lần em trót xem nhật ký của bạn
Vào vai nhân vật trữ tình kể lại bài thơ bếp lửa bằng văn xuôi
Vào vai nhân vật trữ tình kể lại bài thơ ánh trăng bằng văn xuôi

9 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
581
0
0
Đặng Nga
26/12/2019 11:15:34
Biểu cảm về mái trường:
Với cuộc đời mỗi người, quãng đời học sinh là tuyệt vời, trong sáng và đẹp đẽ nhất. Quãng thời gian quý báu ấy của chúng ta gắn bó với biết bao ngôi trường yêu dấu. Có người yêu ngôi trường tiểu học, có người lại nhớ mái trường mầm non. Nhưng với tôi, hơn tất cả, tôi yêu nhất mái trường cấp hai - nơi tôi đang học - đơn giản bởi chính nơi đây tôi đã và đang lưu giữ được rất nhiều cảm xúc thiêng liêng nhất
Ngôi trường của tôi là một ngôi trường mới, khang trang và đẹp đẽ với những dãy nhà cao tầng được sơn màu vàng, được lợp mái tôn đỏ tươi. Từng phòng học lúc nào cũng vang lên lời giảng bài ân cần của thầy cô, tiếng phát biểu dõng dạc hay tiếng nói nói tiếng cười hồn nhiên, vô tư, trong sáng của những bạn học sinh . Sân trường rộng rãi , thoáng mát nhờ những hàng cây xanh tươi xào xạc lá và những con gió nhe nhẹ. Đây thật là nơi lí tưởng để chúng tôi chơi đùa
Tôi yêu lắm sân trường này. Mỗi khoảng đất, mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỉ niệm của tôi về những lần đi học hay chơi đùa cùn bạn bè hay cũng có thể là những buổi dọn vệ sinh vất vả mà vui không kể xiết. Cây vẫn đứng đó, lá vẫn reo vui như ngày tôi vào lớp sáu, ngỡ ngàng nhìn khoảng sân đẹp đẽ - thứ tài sản quý báu mà bắt đâu từ ngày ấy tôi cũng được '' chia phần ''! Vâng, mọi thứu vẫn vẹn nguyên chỉ có chúng tôi là đang lớn lên. Thấm thoát hơn hai năm đã trôi qua, giờ tôi đã là học sinh lớp tám . Thời gian ơi, xin hãy ngừng trôi để tôi mãi là cậu học trung học cơ sở để tôi được sống mãi dưới mái trường này!
Và nơi đây cững lưu giữu bao kỉ niệm đẹp đẽ về nhưng người thầy người cô, những đứa bạn bè mà tôi yêu quý. Thầy cô của tôi luôn dịu dàng mà nghiêm khắc, hết lòng truyền lại cho tôi bao bài học quý giá. Với tôi , thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai dạy dỗ chứng tôi thành người. Những người bạn lại là những người đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh bên tôi trên con đường học tập. Tất cả là những người anh, người chị, người em thân thiết gắn bó với nhau trong một đại gia đình rộng lớn. 
Ngôi trường còn ghi dấu không thể nào phai trong tôi vì những ngày kỉ niệm tưng bừng rộn rã nhưng những buổi liên hoan , ngày khai trường , tế Trung thu .. những ngày tháng tuyệt vời lần lượt trồi đi để lại trong tôi bao nuỗi tiếc về hôm uqa và hi vọng về những ngày phía trước.
Thời gian trôi đi, tuổi thơ trôi đi như những làn sóng dập dènh ra khơi không thể trở lại. Nhưng có một thứu mãi ở lại cùng tôi đó chính là hình bóng mái trường cấp hai yêu dấu 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Đặng Nga
26/12/2019 11:16:45
Thuyết minh về tà áo dài việt nam :

Mỗi một quốc gia, mỗi một dân tộc đều có cho mình một nền văn hóa đặc sắc, trong đó các điểm chính như phong tục tập quán, trang phục truyền thống, ngôn ngữ, giọng nói là những nét riêng dễ nhận biết nhất. Đặc biệt là sự khác biệt về trang phục đã đem đến cho mỗi dân tộc, quốc gia một diện mạo khác nhau và vô cùng phong phú, thể hiện được phần nào nét đẹp trong nền văn hóa lâu đời đã trải qua hàng nghìn năm phát triển. Có thể nói rằng cách dễ nhất để nhận biết một dân tộc, đầu tiên là dựa vào trang phục truyền thống của họ, ví như người ta chỉ cần nhìn thấy Hanbok thì sẽ nhớ đến đất nước Hàn Quốc với sự phát triển mạnh mẽ của nền công nghiệp giải trí. Nhìn thấy Kimono thì sẽ liên tưởng đến đất nước Nhật Bản với bánh Mochi và món Sushi độc đáo. Nhìn thấy sườn xám, hoặc những bộ đồ cổ trang thướt tha thì chắc hẳn là đất nước Trung Quốc rộng lớn với nền văn hóa cực kỳ đáng ngưỡng mộ. Còn Việt Nam ta, một đất nước có tới hơn 4000 năm văn hiến, với những phong tục tập quán kỳ cựu, những nét văn hóa độc đáo, thì cũng không hề thua kém và tự hào với tà áo dài thướt tha, duyên dáng, đại diện cho nét đẹp trong văn hóa trang phục của nước ta.

Thực tế áo dài của ta không có tuổi đời lâu như trang phục truyền thống của một số nước khác. Thuở xa xưa, lối ăn mặc của ông cha ta có chút tương tự như với người Hán tức là mặc áo hai tà trước, sau, xẻ ở hai bên hông, vạt áo trùm gần đến mắt cá, hai vạt áo cài với nhau ở bên phải hoặc trái tùy thời, bên trong mặc quần rộng. Có hai kiểu thông dụng là áo giao lĩnh, vạt chéo và áo viên lĩnh cổ tròn, thông thường thì người ta hay mặc áo giao lĩnh bên trong như một kiểu áo đệm, lót, bên ngoài mặc viên lĩnh. Nếu quan sát trong các bộ phim của Trung Quốc, thì cung cách ăn mặc này khá giống với thời nhà Tống. Mãi đến thời vua Lê, chúa Trịnh phân tranh với nhà họ Nguyễn cùng với sự tách biệt Đàng Trong - Đàng Ngoài và sự tham vọng, xưng vua một cõi của chúa Nguyễn Phúc Khoát, thì trang phục của nhân dân ta mới có sự cải tiến. Chúa Nguyễn Phúc Khoát đã lệnh cho nhân dân Đàng Trong mặc kiểu áo dài ngũ thân, tức là kiểu áo cũng xẻ tà ở từ hông trở xuống, nhưng đằng trước có hai vạt con, đằng sau cũng chia làm hai vạt, phía dưới vạt đằng trước lót thêm một vạt liền nữa, bên trong đàn ông mặc quần ống rộng, còn phụ nữ thì mặc váy rộng. Đến những năm 1900, thì áo dài đã không còn là dạng áo ngũ thân rườm rà mà quy lại chỉ còn hai vạt trước sau phủ dài tới qua gối hoặc qua mắt cá chân một chút, cả nam và nữ đều chuyển qua mặc quần. Có sự cải tiến, cách tân mới lạ này cũng là do sự du nhập văn hóa phương Tây, cùng với những nhu cầu cách tân trang phục để theo kịp với xu hướng của thời đại mà vẫn không làm mất đi bản sắc dân tộc. Chính vì thế tà áo dài đã ra đời, và kiểu dáng cũng chủ yếu là dành cho phái nữ, bởi đàn ông đã chuyển qua mặc các dạng quần áo hơi hướng phương Tây. 

Trải qua nhiều lần cải tiến, cách tân áo dài ngày nay đã có một kiểu dáng cố định, và được chọn làm quốc phục của Việt Nam. Khi thiết kế người ta chỉ thay đổi một vài chi tiết nhỏ để tăng tính thẩm mỹ mà vẫn không làm mất đi vẻ đẹp nguyên thủy của áo dài. Về cơ bản áo dài ngày nay gồm hai bộ phận chính là áo và quần rộng ống mặc kèm bên trong tà áo. Khác với các mẫu áo dài cũ thường được may suông, rộng rãi thì ngày nay người ta có xu hướng chít eo, phần hông áo được may sát với vòng  eo của người phụ nữ, để tôn triệt để các đường cong và vẻ uyển chuyển của người phụ nữ, khiến người mặc trở nên quyến rũ mà vẫn kín đáo lịch sự. Về tà áo, cũng như các mẫu cũ, gồm có hai tà trước sau, tuy nhiên độ dài của tà áo thì tùy theo sở thích, công dụng của bộ áo mà người ta may dài hẳn đến mắt cá chân, hay may lửng đến giữa bắp chân hoặc là may ngắn vừa qua đầu gối,... Thông thường tà áo dài sẽ được may bằng nhau, nhưng trong một số mẫu thiết kế sẽ có kiểu tà trước ngắn hơn, tà sau, tà sau được may rộng và kéo dài để phục vụ cho các buổi trình diễn, dạ tiệc,... Phần cổ áo có thể nói là phần có nhiều biến thể cách tân nhất trong áo dài của ta, với các bộ áo truyền thống thì cổ áo cao tầm 4 - 5 cm, hình cánh buồm đối cạnh với nhau. Ngày nay thì xuất hiện các kiểu cổ tròn, cổ trái tim, cổ vuông, cổ hình chữ u, cổ thuyền, thậm chí có những bộ áo được thiết kế kiểu cúp ngực, không cổ,... Về phần thân áo, được ghép lại với nhau bằng hàng cúc bấm chéo từ cổ áo xuống nách áo, sau đó theo dọc thân đến phần xẻ tà, ngoài ra còn có các kiểu khép thân khác, ví như may khóa kéo ở phía sau lưng, hoặc thay vì khuya người ta sẽ may luôn khóa kéo ở bên hông để tiện cho việc mặc áo. Phần tay áo ngày nay đã số được may sát, ôm với cánh tay, có kiểu tay lỡ hoặc tay dài đến cổ tay. Với áo tay dài đôi khi phần cổ tay sẽ hơi rộng ra một chút hoặc biến thể tùy theo mẫu thiết kế để tăng thêm phần điệu đà, duyên dáng. Và áo dài được mặc với phần quần ở bên trong thay cho kiểu mặc váy ngày xưa. Quần áo dài thường được may rộng rãi và dài trùm qua mắt cá, ống quần được may loe ra nhìn để trông được thướt tha giống như mặc váy bên trong. Tuy nhiên, với những yêu cầu sử dụng khác nhau mà phần quần này có thể được may với những kiểu cách khác nhau, ví như may ống quần hẹp lại, hoặc là may ngắn hơn bình thường. Khi may quần người ta thường chọn loại vải mềm có độ rủ, và màu sắc tương đồng với màu áo, hoặc có thể chọn vải màu trắng vốn là màu có thể phối được với tất cả các màu khác. 

Trong cuộc sống ngày hôm nay, dẫu rằng có nhiều các loại trang phục khác nhau để ta lựa chọn, thế nhưng áo dài vẫn là một trong những trang phục được ưa thích. Bởi tính đơn giản, mang vẻ đẹp vừa truyền thống vừa hiện đại, tính cá nhân hóa, lại là loại trang phục sử dụng được trong nhiều trường hợp từ thông thường như đi học, đi chơi, đến các trường hợp trang trọng ví như dự tiệc, lễ lộc, trong việc cưới xin. Không chỉ vậy áo dài còn là biểu tượng cho truyền thống văn hóa của người Việt, đại diện cho bản sắc của cả một dân tộc, chính vì thế trong các dịp trọng đại của quốc gia, trong các cuộc thi, các chương trình, sự kiện áo dài đã trở thành trang phục chính của những người tham gia, để quảng bá, tôn vinh nền văn hóa của dân tộc Việt Nam với thế giới. Nét đẹp của áo dài không chỉ nằm trong đời sống mà nó còn nhiều lần đi vào thơ văn, tác phẩm nghệ thuật với vai trò là đề tài chính hoặc là chất liệu độc đáo làm cho các tác phẩm thêm phần độc đáo, mang tính dân tộc rõ nét. Trong giới thời trang, tà áo dài cũng là một trong những đối tượng được các nhà thiết kế thời trang để tâm thiết kế, cách điệu để cho ra các bộ sưu tập độc đáo, mới lạ, vừa sáng tạo những vẫn giữ lại những nét truyền thống trên tà áo, tôn vinh vẻ đẹp của cả người mặc và tà áo. 

Áo dài là biểu tượng, là nét đẹp trong văn hóa của dân tộc, là di sản văn hóa vật thể cần được bảo tồn và phát huy mạnh mẽ. Đối với tôi người phụ nữ Việt Nam ở trong trang phục áo dài vẫn là những người phụ nữ đẹp, duyên dáng và hấp dẫn nhất. Bởi ở họ toát lên những vẻ đẹp yểu điệu, thướt ma vừa hiện đại nhưng cũng có cái gì đó vừa e ấp, vừa chất chứa những nét truyền thống đặc biệt của nền văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc.

0
0
Đặng Nga
26/12/2019 11:18:32
Thuyết minh vầ cây bút bi:

Chắc hẳn trong mỗi chúng ta đều hơn một lần mang theo bên mình cây bút bi. Đây là một người bạn nhỏ quen thuộc với nhiều công dụng và góp phần mang lại nhiều ích lợi cho mỗi con người chúng ta.

Bút bi được sử dụng đặc biệt rộng rãi hiện nay, nhưng không phải ai cũng biết được nó bắt nguồn từ đâu. Bút bi được phát minh bởi một nhà báo người Hungary tên László Biró, giới thiệu vào năm 1938. Trong quá trình làm việc, nhận thấy những hạn chế khi viết bằng bút máy như rất dễ dây mực hoặc làm rách giấy viết, ông đã nghiên cứu và đồng sáng chế ra chiếc bút bi đầu tiên. Chúng được tạo ra từ một loại mực in cực kỳ nhanh khô, do đó khắc phục hoàn toàn nhược điểm của bút máy.

Cấu tạo của bút bi gồm 3 bộ phận chính: Vỏ bút, ruột bút và bộ phận điều khiển. Vỏ bút thường được làm từ chất liệu nhựa hơi cứng hay bằng kim loại, có hình trụ tròn, dài khoảng 13-15cm, trên thân có dán nhãn mác in thông tin mã vạch, logo, tên thương hiệu và kích thước đầu ngòi. Ngoài ra thân bút còn được gắn một chiếc đai có tác dụng mở đóng ngòi bút và tiện lợi hơn khi có thể dễ dàng cài vào sách vở. Ngày nay, nhằm đáp ứng xu hướng và ưa chuộng của những người sử dụng, các hãng bút còn sản xuất những loại bút bi với nhiều kiểu dáng bắt mắt, phù hợp với từng đối tượng. Vỏ bút đơn giản, sang trọng phù hợp với nhu cầu của người đi làm, còn vỏ bút in hình dễ thương luôn là lựa chọn của đa số các em học sinh. Một bộ phận không thể thiếu tiếp theo đó chính là ruột bút. Ruột bút nằm phía trong vỏ bút, cũng được làm từ loại nhựa có tính dẻo, dài khoảng 10cm giúp chứa mực. Những màu mực để lựa chọn rất đa dạng như xanh, đỏ, đen, tím...Đầu ruột bút có gắn ngòi bút làm từ một loại kim loại không gỉ, bên trong có một viên bi nhỏ. Độ thanh hay đậm của nét bút tùy thuộc vào đường kính của viên bi nhỏ xíu này. Để việc sử dụng được thuận tiện hơn, bút được thiết kế một bộ phận bấm giúp điều chỉnh đóng mở ngòi bút gồm lò xo và nút bật. Khi muốn sử dụng bút, ta bấm nhẹ vào nút bật, ngòi bút sẽ nhanh chóng lộ ra. Khi dùng bút xong, ta bấm vào đai bên cạnh thì ngay lập tức ngòi bút sẽ được kéo vào trong. Một số loại bút thay vì lò xo người ta thiết kế có nắp đậy tương tự bút máy để giữ mực khỏi bị khô và bảo vệ ngòi bút khỏi sự va đập.

Bút bi có 2 loại chủ yếu là loại chỉ sử dụng duy nhất một lần và loại nạp mực để dùng nhiều lần. Loại dùng nhiều lần thì có ruột bút để thay thế khi hết mực, còn loại dùng một lần thì không. Mỗi cây bút có mức giá thích hợp với túi tiền người mua, dao động khoảng 2,5 đến 5 nghìn đồng 1 cây, những cây bút thiết kế bắt mắt và sang trọng hơn thì có giá cao hơn đôi chút. Hiện nay trên thị trường có rất nhiều thương hiệu bút tên tuổi để lựa chọn như Thiên Long, Hồng Hà, Bến Nghé...với kiểu dáng và màu sắc vô cùng sinh động. Bút bi hoạt động dựa trên nguyên lý khá đơn giản. Khi đầu ngòi bút tiếp xúc với mặt giấy viên bi sẽ chạm vào giấy và chuyển động theo kiểu lăn tròn đều, giúp mực được tiết ra, tạo ra nét chữ, nét vẽ. Nếu đã quen thuộc với việc sử dụng bút máy, vậy bạn sẽ không hề cảm thấy khó khăn trong việc dùng bút bi, thậm chí sử dụng dễ dàng hơn nhiều lần so với bút máy.

Cây bút bi tuy nhỏ nhắn mà vô cùng quan trọng trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Bút bi theo chân các em học sinh tới lớp, ghi lại những kiến thức bổ ích. Bút bi trong túi áo những doanh nhân thành đạt để ký kết những hợp đồng quan trọng. Hình ảnh bút bi hiện diện trong nét mực đỏ tươi cùng lời phê đầy tâm huyết của các thầy cô giáo. Bất cứ nơi đâu ta cũng có thể bắt gặp những chiếc bút bi: Trong chiếc cặp nhỏ xinh, tại bàn làm việc, nơi công cộng...Chúng là vật vô tri nhưng với những công dụng sẵn có ta có thể biến chúng trở thành một công cụ đắc lực trong công việc cũng như trong cuộc sống. Không chỉ nhỏ gọn, tiện lợi mà việc bảo quản bút bi còn vô cùng dễ dàng. Khi sử dụng xong, nắp bút cần được đóng hoặc bấm nút để ngòi bút kéo vào trong, tránh để lâu khiến mực bị khô. Ta cũng cần lưu ý hạn chế đánh rơi bút vì điều đó có thể khiến cây bút của bạn bị tắc mực hoặc cộm lên khi viết. Thật đơn giản phải không nào!

Bạn có biết không, theo thống kê mỗi tích tắc trôi qua có đến hàng trăm cây bút bi được bán ra thị trường. Điều đó chứng tỏ người bạn nhỏ này có một tầm ảnh hưởng vô cùng lớn. Ngày nay, trong nhịp sống hối hả, công nghệ ngày càng phát triển, nhiều thiết bị ghi chép thông tin hiện đại ra đời như máy tính, điện thoại, vậy nhưng bút bi vẫn là một sự chọn lựa không thể thay thế. Đây hẳn là một phát minh có ý nghĩa quan trọng trong đời sống của con người.

Có ai đó đã từng nói rằng: "Hãy cho tôi thấy nét chữ của bạn, tôi sẽ cho biết bạn là ai". Thật vậy, "nét chữ nết người". Do đó, hãy luôn trân trọng cây bút bi vì nó góp phần không nhỏ tạo nên nét chữ, tạo nên nhân cách và sự khác biệt của mỗi người, bạn nhé!

0
0
Đặng Nga
26/12/2019 11:22:13
phát biểu cảm nghĩ về nhân vật người mẹ trong văn bản mẹ tôi

Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, người mẹ có vai trò lớn lao và tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất, nhưng không phải khi nào ta cũng ý thức được điều đó. Bài văn Mẹ tôi của nhà văn Ét-môn-đô đờ A-mi-xi trích trong cuốn sách Những tấm lòng cao cả được viết dưới hình thức một bức thư là một bài học sâu sắc và cảm động về đạo làm con.

Truyện kể về chú bé En-ri-cô đã tỏ ra thiếu lễ độ với mẹ khi cô giáo đến thăm nhà. Buồn bã và tức giận, bố chú đã viết cho chú lá thư này. Bức thư thể hiện thái độ, tình cảm và suy nghĩ của người bố. Đó là thái độ bất bình trước lỗi lầm của đứa con và tình cảm trân trọng mà ông dành cho vợ mình nói riêng và những người mẹ nói chung. Qua đó, tác giả khẳng định sự thiêng liêng của tình mẫu tử. Dù ở bất cứ đâu, bất cứ thời đại nào, tình mẫu tử cũng làm cho cuộc sống nhân loại trở nên bất diệt.

Tác giả không thuật lại cụ thể việc En-ri-cô đã thiếu lễ độ với mẹ ra sao, nhưng chắc là cậu bé đã xúc phạm đến mẹ nên người bố mới viết thư để cảnh cáo và dạy bảo con trai mình.

Trước hết, người bố tỏ thái độ buồn bực vì cảm thấy sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim và tức giận vì đứa con trong phút chốc đã quên công lao sinh thành dưỡng dục của người mẹ kính yêu.

Để những lời dạy bảo thêm thấm thía, người bố đã nhắc lại lần En-ri-cô bị ốm nặng mẹ đã phải thức suốt đêm chăm sóc, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con!… Ông nhấn mạnh đến tình thương yêu con vô hạn của người mẹ. Công lao của mẹ đối với con thật lớn lao! Cha thương con nhưng nghiêm khắc. Còn mẹ thương con bằng tấm lòng hiền hậu, bao dung. Vì thế mà con cái thường quyến luyến với mẹ hơn. Từ thuở còn trứng nước, mẹ cưu mang con chín tháng mười ngày. Rồi lúc sinh con, mẹ phải một mình vượt cạn với nguy hiểm khôn lường. Tháng ngày, mẹ chắt chiu dòng sữa nuôi con đến hao gầy thân xác. Con khỏe mẹ vui, con trái gió trở trời, mẹ thức trắng đêm chăm sóc cho con từng miếng ăn viên thuốc. Bằng lời ru ngọt ngào, mẹ đưa con vào giấc ngủ say nồng giữa những trưa hè oi ả hay trong những đêm đông lạnh giá. Đứa con lớn dần lên trong vòng tay ấp ủ của mẹ hiền. Mẹ dạy con tiếng nói đầu tiên. Mẹ dìu con những bước đi chập chững đầu tiên. Công lao sinh thành, dưỡng dục của mẹ sánh ngang với sông sâu, biển rộng.

Điều người bố không ngờ là đứa con dám xúc phạm đến mẹ, người sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con.

Tại sao người bố lại có thái độ kiên quyết như vậy? Bởi vì sự hỗn láo của đứa con đã làm cho ông thất vọng, ông vốn rất thương yêu con và muốn con hiểu ra lỗi lầm của mình, một lỗi lầm khó có thể tha thứ nếu tái phạm

Hãy nghĩ kĩ điều này, En-ri-cô ạ: Trong đời, con có thể trải qua những ngày buồn thảm, nhưng ngày buồn thảm nhất tất sẽ là ngày mà con mất mẹ.

Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành người dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có lớn khôn, khỏe mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn tự thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che. Con sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc đã làm mẹ đau lòng… Con sẽ không thể sống thanh thản, nếu đã làm cho mẹ buồn phiền. Dù có hối hận, có cầu xin linh hồn mẹ tha thứ… tất cả cũng chỉ vô ích mà thôi. Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng và hiền hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình. En-ri-cô này Ị Con hãy nhớ rằng, tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình thương yêu đó.

Đây là đoạn văn hay nhất, cảm động nhất trong bức thư. Người bố viết cho con trai mình nhưng cũng chính là viết cho bao người con khác trong cuộc đời. Đến lúc trưởng thành, các con dần dần xa mẹ, nhưng trong cách nghĩ của mẹ thì; Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ, Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con (Chế Lan Viên). Mẹ vẫn âm thầm dõi theo từng bước trên đường kiếm sống và tạo dựng sự nghiệp của con. Lúc con gặp sóng gió thì lòng mẹ là bến đậu an lành nhất. Một lời chia sẻ, động viên, khuyên nhủ chí tình của mẹ sẽ làm cho tâm hồn con thanh thản lại. Hiểu rõ điều đó nên người bố khẳng định sự thiệt thòi và đau khổ nhất trong cuộc đời của một con người là không còn mẹ.

Thật hạnh phúc cho những đứa con được ấp ủ, khôn lớn trong vòng tay nâng niu của mẹ. Mẹ là người che chở, đùm bọc, là chỗ dựa đáng tin cậy nhất của các con trong mọi thành công hay thất bại trên đường đời. Nếu đứa con nào đó vô tình hay cố ý chà đạp lên tình mẫu tử thì không xứng đáng làm người và chắc chắn sẽ phải ân hận suốt đời.

 

Người bố khuyên con bằng lời lẽ chí tình: Từ nay, không bao giờ con được thốt ra một lời nói nặng với mẹ. Con phải xin lỗi mẹ, không phải vì sợ bố, mà do sự thành khẩn trong lòng. Con hãy cầu xin mẹ hôn con, để cho chiếc hôn ấy xóa đi cái dấu vết vong ân bội nghĩa trên trán con. Bố rất yêu con, En-ri-cô ạ, con là niềm hi vọng tha thiết nhất của đời bố, nhưng thà rằng bố không có con, còn hơn là thấy con bội bạc với mẹ. Thôi, trong một thời gian con đừng hôn bố: bô sẽ không thể vui lòng đáp lại cái hôn của con được.Giọng văn ở đoạn này dịu dàng, tha thiết, lắng sâu. Người cha lấy cái lí để phê phán và lấy cái tình để khuyên nhủ, dạy dỗ, khiến đứa con không thể không thấm thía. En-ri-cô xúc động thật sự vì nội dung bức thư của bố. Cậu kính yêu cha mẹ vô cùng nên đã rất ân hận về lỗi lầm của mình.
Tại sao người bố không trực tiếp dạy bảo con mà lại dùng hình thức viết thư? Bởi vì có những điều tế nhị và phức tạp của tình cảm khó có thể nói ra bằng lời. Hơn nữa, viết thư tuy là cách giao tiếp gián tiếp nhưng lại có tác dụng rất lớn. Nó vừa thể hiện được mục đích của người viết, vừa không làm cho người mắc lỗi cảm thấy bị xúc phạm.. Đây chính là bài học về cách ứng xử khéo léo trong quan hệ gia đình nói riêng và ngoài xã hội nói chung.
Bài văn đề cập đến khía cạnh quan trọng của đạo làm con. Kính yêu cha mẹ là tình cảm tự nhiên. Bổn phận, trách nhiệm và lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mẹ là thước đo phẩm chất đạo đức của mỗi người.
Trong kí ức của mỗi chúng ta, mẹ luôn chiếm một vị trí quan trọng. Mẹ gắn liền với những hình ảnh thân thuộc của quê hương như mái đình, gốc đa, bến nước, con đò, cầu tre lắt lẻo, hoa cau rụng trắng đêm trăng, bữa cơm đầm ấm, sum vầy… Kỉ niệm về mẹ mãi mãi theo ta suốt cả cuộc đời. Nếu trong hành trình tiến lên phía trước, có lúc nào mỏi gối chùn chân, ta hãy quay về miền thơ ấu ở đó, hình ảnh mẹ kính yêu sẽ tiếp thêm sức mạnh cho ta vững bước.

0
0
Đặng Nga
26/12/2019 11:23:58
Viết một bài văn biểu cảm về người mẹ của em:

“Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.

Đêm nay con ngủ giấc tròn

Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”

 

Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chợt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ em chính là người như vậy đó.

Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm việc. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.

Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói “Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn” quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.

“Bàn tay ta làm nên tất cả

Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”

Đúng vậy! nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao chai sạn, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều.

Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà… thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.

Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua.

Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.

Thế đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công ơn to lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.

“Mẹ như biển cả mênh mông

Con luôn ghi nhớ công ơn của người”.

0
0
Đặng Nga
26/12/2019 11:25:48
Trong vai cô kĩ sư, kể lại cuộc gặp gỡ với anh thanh niên 
Cuộc đời của mỗi chúng ta vốn có nhiều chuyến đi, có những chuyến đi khiến chúng ta mãi không thể quên bởi tại nơi đó, đã để lại cho ta nhiều bài học đáng quý. Cái chuyến đi ấy, chuyến đi lên Sa Pa cùng bác họa sĩ để rồi gặp anh thanh niên mà mãi sau này tôi không thể nào quên được. Tôi luôn kính trọng và ngưỡng mộ anh…

Xe chúng tôi sau chặng đường dài liền dừng chân tại Sa Pa. Bác lái xe nói rằng sẽ giới thiệu một anh thanh niên cho tôi và bác họa sĩ. Khi nhìn thấy anh, bất giác mặt tôi đỏ lên. Anh liền chạy lên nhà để chuẩn bị trước còn tôi và bác họa sĩ theo sau. Tới nơi, ngôi nhà thật gọn gàng, có cả những luống hoa đủ màu sắc nữa. Thấy tôi, anh liền tặng tôi bó hoa. Chắc lúc đó vì quá vui mừng mà tôi liền nhận ngay bó hoa từ tay anh. Bó hoa đó coi như là kỉ niệm cho lần gặp gỡ đầu tiên của chúng tôi. Anh mời tôi và bác họa sĩ vào nhà và chúng tôi có khoảng ba mươi phút nói chuyện.

Bước vào nhà, tôi đưa mắt ngắm những đồ vật bên trong. Bất chợt tôi nhìn thấy cuốn sách anh đang đọc dở. Tôi vội tiến tới đó. Anh rót nước mời bác họa sĩ và mang đến chỗ tôi. Thấy tôi đang đọc sách, anh rất lịch sự để chén nước trên bàn. Rồi anh bắt đầu kể về công việc của anh cho chúng tôi nghe. Anh nói xong liền bảo chúng tôi kể về cuộc sống ở dưới xuôi. Nhưng bác họa sĩ lại muốn anh kể tiếp. Anh liền kể rằng mình là người “cô độc nhất thế gian” và anh rất “thèm người”. Rồi anh nói tiếp về những lẽ sống, lý tưởng sống mà anh đã chọn đồng thời kể cho chúng tôi nghe câu chuyện về ông kĩ sư vườn rau hay đồng chí nghiên cứu bản đồ sét. Giữa cuộc sống, trong khi còn nhiều người quen lối sống hưởng thụ, ngai chịu một cuộc sống vất vả và gian khổ thì anh ở đó, bình dị và khiêm nhường, sẵn sàng đặt chân lên đỉnh núi Yên Sơn, sẵn sàng cống hiến. Khi bác họa sĩ muốn vẽ anh, anh lại từ chối bởi anh cho rằng còn nhiều người đẹp hơn anh. Đó không chỉ là sự khiêm nhường trong bản chất con người mà suy rộng hơn đó còn là sự mong muốn, là khát khao muốn vươn lên sống đẹp hơn, hoàn thiện hơn. Hình ảnh của anh nói riêng và bao con người lao động trên mảnh đất Sa Pa này khiến tôi càng tin tưởng hơn vào lẽ sống mà bản thân đã chọn.

Bởi quá yêu mến và kính trọng người thanh niên mà tôi đã kẹp chiếc khăn mùi soa vào cuốn sách của anh như để nó thành kỉ niệm cho lần đầu chúng tôi đã gặp gỡ nhau tại mảnh đất Yên Sơn này. Nhưng có lẽ anh đã không hiểu hết điều đó cho nên anh đã trả lại tôi. Ba mươi phút trò chuyện cuối cùng cũng hết và chúng tôi buộc phải chia tay anh để ra về. Chúng tôi ra về trong sự lưu luyến và bịn rịn.

Sau lần ấy cũng đã được vài năm. Tôi vẫn chưa có cơ hội trở lại mảnh đất Sa Pa để thăm lại chàng trai đó. Nhưng sự nhiệt tình, lối sống thầm lặng hiến dâng, sự khiêm nhường của anh mãi đã lại trong tôi những ấn tượng tốt đẹp. Một đất nước muốn vươn tới cuộc sống ấm no, hạnh phúc, hòa bình thì rất cần đến những cá nhân như thế, không vị kỉ chỉ lo nghĩ riêng cho mình mà hành động theo lẽ sống và lợi ích của cả cộng đồng!
0
0
Đặng Nga
26/12/2019 11:32:04
Kể lại truyện cổ tích Thạch Sang bằng lời văn của em.

Đã từ rất xưa có đôi vợ chồng tuy đã già nhưng chưa có con, họ rất tốt bụng, nhân ái khi hãy giúp đỡ người khác. Thấy thương cảm Ngọc Hoàng phái Thái tử đầu thai làm con của họ với tên gọi Thạch Sanh, hai vợ chồng tuổi cao sức yếu đã sớm qua đời chỉ còn Thạch Sanh trở thành trẻ mồ côi sống một mình cạnh gốc đa hành nghề kiếm củi.

Một hôm tên bán rượu tên là Lí Thông vô tình biết Thạch Sanh là người khỏe mạnh, sức khỏe hơn người nên đã kết thân làm anh em kết nghĩa. Thạch Sanh từ đứa trẻ mồ côi này có thêm người anh em vô cùng vui mừng, cảm động.

Thời xưa hoang vu, ít người còn nhiều loại quái vật, hung tinh chuyện ăn thịt người, nổi lên đó là Chằn Tinh, nhiều lần giao chiến nhưng quân triều đình vẫn không thể hạ được nó. Mỗi năm phải cúng mạng người để nó không tác oai tác quái. Lần này đến lượt Lí Thông nộp mạng, Lí Thông dụ Thạch Sanh đi canh miếu thờ thay vì hắn có việc bận không đi được.

Thạch Sanh nhận lời đi thay, đến đêm thì Chằn Tinh xuất hiện, 2 bên đã giao chiến với nhau. Bằng tài nghệ của mình Thạch Sanh hạ dễ dàng con quái vật, chặt đầu Chằn Tinh mang về còn thân xác biến thành cây cung bằng vàng. Lí Thông thấy vậy liền cướp công Thạch Sanh, nhà vua vui mừng phong chức Quận công.

Công chúa bị đại bàng bắt, Thạch Sanh lấy cung bắn đại bàng bị thương phải chạy trốn. Lý Thông lại một lần nữa cầu cứu Thạch Sanh giết đại bàng và cứu công chúa. Khi cứu được công chúa Lí Thông sai người lấp hang để cướp công lần nữa. Về phần Thạch Sanh chàng được quý nhân cứu mạng đó là con vua Thủy Tề, nhà vua tặng cho cây đàn thần.

Hồn chằn tinh và đại bàng tìm cách hại Thạch Sanh bằng cách ăn cắp của cải mang đến gốc đa, chàng bị bắt vào ngục.

Công chúa khi được giải thoát về cung bỗng bị câm, nhà vua vô cùng lo lắng nhưng chưa biết cách chữa trị. Trong ngục tối Thạch Sanh lấy đàn ra gảy công chúa lập tức khỏi bệnh, chàng được minh oan, mẹ con Lý Thông được vua tha về quê nhưng trên đường về bị sét đánh hóa thành thạch sùng.

Lễ cưới công chúa và Thạch Sanh diễn ra tại hoàng cung, các nước chư hầu thấy thế rất tức giận sai quân đến đánh. Thạch Sanh mang đàn được tặng ra đánh, tạm thời đẩy lùi được quân 18 nước chư hầu mà còn đãi cơm trong niêu thần ăn mãi vẫn không hết cơm.

Nhà vua thời gian những ngày cuối đời nhường ngôi vị cho Thạch Sanh, chàng và công chúa sống hạnh phúc bên nhau.

0
0
Đặng Nga
26/12/2019 11:33:10

Thuyết minh về kính đeo mắt.
 

Nếu nói rằng đôi mắt là cửa sổ tâm hồn của mỗi chúng ta thì ắt rằng những cặp kính chính là những người giúp việc tận tâm, những người bảo vệ vững chắc, những vật trang trí duyên dáng cho khung cửa mộng mơ ấy.

Quả không quá khi nói như vậy về cặp kính đeo mắt bởi kính, có rất nhiều loại và rất nhiều tác dụng, phù hợp với hầu hết nhu cầu của mọi người. Với những người bị bệnh về mắt như cận thị, viễn thị, loạn thị kính giúp họ khắc phục được điểm hạn chế của bản thân. Người cận thị có thể nhìn được những vật ở xa, người viễn thị thì nhờ kính mà nhìn được những vật ở gần... Đối với người làm những công việc đặc thù như bơi, trượt tuyết, đi xe máy tốc độ cao,... kính lại giúp mắt họ tránh khỏi nước, tuyết, gió, bụi,... Những người không bị bệnh về mắt, không có những hoạt động trên, khi ra đường cũng nên mang theo một cặp kính: để tránh nắng chói và gió bụi. Thậm chí, có những người sử dụng kính như một vật trang trí đơn thuần. Giá trị thẩm mĩ của kính có được bởi sự đa dạng của kiểu dáng và màu sắc.

Dù chủng loại phong phú như vậy nhưng về cơ bản, cấu tạo của các cặp kính rất giống nhau. Một chiếc kính đeo mắt gồm có hai bộ phận: Tròng kính và gọng kính. Gọng kính làm khung cho kính và là bộ phận nâng đỡ tròng kính. Gọng kính cũng gồm hai phần được nối với nhau bởi một khớp sắt nhỏ. Phần sau giúp gá kính vào vành tai. Phần trước đỡ lấy tròng kính và giúp tròng kính nằm vững trước mắt. Gọng kính có thể được làm bằng kim loại nhưng phổ biến nhất vẫn là gọng nhựa bền, nhẹ. Bộ phận quan trọng nhất của kính - tròng kính - thì không thể thay đổi cấu tạo gốc và có một tiêu chuẩn quốc tế riêng. Hình dáng tròng kính rất phong phú, nó phụ thuộc vào hình dáng gọng kính: tròn, vuông, chữ nhật... Tròng kính có thể làm bằng nhựa chống trầy hay thủy tinh nhưng đều cần tuân theo quy tắc chống tia uv và tia cực tím (hai loại tia được phát ra bởi mặt trời, rất có hại cho mắt). Ngoài ra, một chiếc kính đeo mắt còn có một số bộ phận phụ như ốc, vít... Chúng có kích thước rất nhỏ nhưng lại khá quan trọng, dùng để giữ các bộ phận của chiếc kính.

Bên cạnh loại kính gọng còn có loại kính áp tròng. Đó là một loại kính đặc biệt, nhỏ, mỏng, được đặt sát vào tròng mắt. Riêng với loại kính này phải có sự hướng dẫn sử dụng tỉ mỉ của bác sĩ chuyên ngành.

Việc sử dụng kính tác động rất lớn đến sức khoẻ của mắt bởi vậy cần sử dụng kính đúng cách. Để lựa chọn 1 chiếc kính phù hợp với đôi mắt, cần phải theo tư vấn của bác sĩ. Không nên đeo loại kính có độ làm sần vì loại kính này được lắp hàng loạt theo những số đo nhất định nên chưa chắc đã phù hợp với từng người. Mỗi loại kính cũng cần có cách bảo quản riêng để tăng tuổi thọ cho kính. Khi lấy và đeo kính cần dùng cả hai tay, sau khi dùng xong cần lau chùi cẩn thận và bỏ vào hộp đậy kín. Kính dùng lâu cần lau chùi bằng dung dịch chuyên dụng. Đối với loại kính tiếp xúc trực tiếp với mắt như kính áp tròng, cần phải nhỏ mắt từ sáu lần đến tám lần trong vòng từ mười đến mười hai tiếng để bảo vệ mắt. Kính áp tròng đưa thẳng vào mắt nên phải luôn luôn ngâm trong dung dịch, nếu không sẽ rất dễ bám bụi gây đau mắt, nhiễm trùng các vết xước... Trong quá trình học tập, làm việc, đeo kính phù hợp sẽ giúp chúng ta tránh khỏi nhức mỏi mắt, đau đầu, mỏi gáy, mỏi cổ...

Đeo một chiếc kính trên mắt hẳn ai cũng tò mò muốn biết sự ra đời của kính? Đó là cả một câu chuyện dài. Vào năm 1266 ông Rodger Becon người Italia đã bắt đầu biết dùng chiếc kính lúp để có thể nhìn rõ hơn các chữ cái trên trang sách. Năm 1352, trên một bức chân dung người ta nhìn thấy một vị hồng y giáo chủ đeo một đôi kính có hai mắt kính được buộc vào một cái gọng. Như vậy chúng ta chỉ có thể biết được rằng đôi kính được làm ra trong khoảng thời gian giữa năm 1266 và 1352. Sự ra đời của những cuốn sách in trở thành động lực của việc nghiên cứu, sản xuất kính. Vào thế kỷ XV những căp kính chủ yếu được sản xuất tại miền bắc nước Ý và miền nam nước Đức - là những nơi tập trung nhiều người thợ giỏi. Năm 1629 vua Charles I của nước Anh đã ký sắc lệnh thành lập hiệp hội của các thợ làm kính mắt. Đến năm 1784, ông Bedzamin Franklin người Đức đã sáng tạo ra những đôi kính có hai tiêu điểm.

Chiếc mắt kính đeo mắt là một vật dụng quen thuộc với đời sống hằng ngày. Nếu biết cách sử dụng và bảo quản tốt, kính sẽ phát huy tối đa công dụng của mình. Hãy cùng tìm hiểu về kính để có thể biến "lăng kính" của "cửa sổ tâm hồn" trở nên phong phú và hoàn thiện hơn.

0
0
Đặng Nga
26/12/2019 11:36:25
Viết 1 đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về bài thơ Bánh trôi nước
Qua bài thơ " Bánh trôi nước " của Hồ Xuân Hương, hình ảnh người phụ nữ trong xã hội phong kiến hiện lên rất rõ ràng. Hai câu đầu nói về sự xinh đẹp của họ. " Trắng " của làn da, " tròn " là vẻ đẹp đầy đặn, phúc hậu. Vẻ đẹp nội tâm được bộc lộ rõ trong cụm từ " tấm lòng son " , sự trong trắng, tròn trịa trong cách ứng xử, tấm lòng thủy chung son sắt. Thành ngữ " Ba chìm bảy nổi " được tác giả biến đổi thảnh " Bảy nổi ba chìm " , từ đó ta thấy thân phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến chìm nổi bấp bênh, lênh đênh không tự quyết định được số phận của mình. Cuộc sống của họ sướng hay khổ đều phải phụ thuộc vào người khác và sự may rủi. Câu cuối là lời khẳng định dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, họ vẫn giữ tấm lòng thủy chung son sắt cùng với những phẩm chất tốt đẹp của mình. Qua bài thơ, Hồ Xuân Hương đã gián tiếp lên án xã hội phong kiến

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×