Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nhận về anh trai

Cảm nhận về anh trai

13 trả lời
Hỏi chi tiết
725
1
4
Anzu
08/01/2020 20:57:58
“Dân gian ta có câu ca dao:
 
Anh em như thể tay chân
 
Rách lành đùm bọc, đỡ đần có nhau.”
 
Đối với một đứa em gái có một người anh trai, em như càng thấm thía câu nói này hơn. Và hôm nay, em muốn dành những tình cảm chân thật nhất để nói về người anh trai mà em rất mực yêu quý.
 
Anh trai em năm nay đã sang tuổi mười chín, lớn hơn em bảy tuổi. Giờ anh đang là sinh viên Đại học nhưng anh vẫn hướng sự quan tâm của mình về đứa em gái như em. Anh có vóc người cao ráo, tính tình hiền lành, lại rất cưng chiều em gái. Mẹ em còn bảo anh yêu thương em như vậy sẽ có ngày em quen mà sinh hư, những lúc thế anh chỉ cười cười rồi xoa nhẹ mái tóc của em. Thấy vậy, mẹ chỉ khẽ thở dài vì mẹ biết, dù có nói gì thì anh cũng không thể thay đổi.
 
Anh đã đi học xa nhà được khoảng hai năm, trong thời gian ấy ngày nào em cũng nhớ anh rồi gọi điện thoại chuyện trò với anh rất nhiều. Có khi, nghe giọng anh vô cùng mệt mỏi nhưng không khi nào anh trách mắng hay cắt ngang cuộc điện thoại cả. Do không tinh ý nên mãi sau này, em mới nhận ra. Khi anh còn ở nhà, vì quá quen với sự yêu thương nên em xem đó là điều hiển nhiên, thế nhưng giờ anh đi học xa, em lại thấy nhớ những kỉ niệm mà anh em đã có cùng nhau. Khi có bài tập khó, anh chính là người gia sư tuyệt vời giúp em hiểu và giải tốt những bài tập được giao. Lúc cả nhà đi vắng, anh lại kiên nhẫn ngồi xem rồi bình luận với em những tập phim hoạt hình mà anh chẳng hề yêu thích…Cứ mỗi lần em nghịch ngợm bị mẹ mắng, hay bị điểm kém, gặp chuyện không vui khi đi học, anh lại là người vỗ về an ủi. Anh thường cho em cái bánh hay cái kẹo, rồi dỗ dành em nín khóc. Tuy vậy, anh cũng rất nghiêm khắc. Nếu em làm sai một việc gì, anh sẽ không bao che mà sẽ dạy bảo em việc gì nên làm và việc gì nên tránh bằng một gương mặt nghiêm nghị. Đối với anh, em lúc nào cũng là một cô bé, dù yêu thương nhưng không được nuông chiều quá mức. Anh vừa cứng rắn, mạnh mẽ, nghiêm khắc như ba, lại có chút gì dịu dàng, hiền hậu từ mẹ nên đối với em, anh chính là người mà em yêu quý nhất trong gia đình.
Anh là người gần gũi với em nhất trong gia đình, luôn bên em mỗi khi em ốm đau, bệnh tật. Có lần cả gia đình đi vắng mà em lại sốt cao, anh đã cõng em chạy một quãng đường dài để đến trạm y tế. Nhìn tấm lưng rộng lớn của anh ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt lo lắng đến hoảng sợ, em lại càng thêm yêu quý anh hơn. Nếu không có anh trong lúc đó, có lẽ bệnh tình của em khó lòng mà thuyên giảm.
 
Dù anh có đi học xa nhưng tình cảm anh em vẫn luôn bền chặt. Em hi vọng sau này khi đã lớn lên, anh vẫn luôn bên cạnh để an ủi, giúp đỡ em mỗi khi em gặp khó khăn trong cuộc sống. Còn bây giờ, em chỉ mong muốn anh học thật tốt để có thể trở thành người giúp ích cho đất nước sau này.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
4
Anzu
08/01/2020 20:58:13
"Dậy, dậy đi, dậy đi chứ!" – Một giọng nói vang lên bên tai tôi. Rồi một bàn tay lạnh ngắt áp vào má tôi. Đang cuộn tròn người trong lớp chăn bông ấm áp, tôi giật mình, cáu kỉnh. "Em đang ngủ ngon, hơn nữa hôm nay là chủ nhật.". Anh tôi giận dữ: "Không xem thì thôi, hoa li nở thì anh mới gọi em chứ!". Vừa nghe thế, tôi vùng dậy, tỉnh hẳn ngủ. 
 
Hoa ly nở, đối với tôi đó là một sự kiện. Tôi líu ríu theo anh ra vườn, lòng ngập tràn sung sướng. Anh tôi hơn tôi những sáu tuổi. Anh giống bố, dáng cao gầy và giống mẹ ở đôi mắt đen sâu thăm thẳm. Mọi người đều khen anh đẹp trai nhưng có lần, tôi nói với anh, trông anh xấu tệ, như một con mèo mướp. Anh cười và nói rằng mèo mướp cũng có cái đẹp của nó, có điều tôi chưa nhận ra thôi.
 
Ai cũng nói anh giống bố nhưng khuôn mặt của anh gọn hơn chứ không vuông vắn như bố. Nước da của anh rám nắng vì trưa hè nào anh cũng vác bóng ra sân sau chơi. Nếu ai chưa biết anh tôi thì đặc điểm dễ nhận ra anh nhất là mái tóc màu nâu bù xù, rối kinh khủng. Thỉnh thoảng, anh lại lùa tay vào trong mái tóc, gãi gãi. 
 
Tay chân anh dài, trông khá tương xứng với dáng người nhưng kì lạ là bàn tay anh tôi rất đẹp. Những ngón tay thon dài, bàn tay hình ô van. Anh có chiếc mũi cao và cái miệng rộng hay cười. Mỗi khi cười, chiếc răng khểnh lại nhô ra cùng hàm răng đều, sáng bóng, trông rất có duyên. Đặc biệt, mỗi khi anh cười nghe thật giòn giã và sảng khoái, vô tư.
 
Bố mẹ tôi rất tự hào về học lực của anh. Ngay cả tôi, tuy ghét anh vì hay bị bắt nạt, cũng phải nể phục sức học của anh. Nói thế không có nghĩa anh là một thiên tài. Các môn anh học đều khá nhưng trội nhất vẫn là các môn khoa học tự nhiên. Chính những môn này đã đem lại nhiều vinh quang cho anh. Anh có rất nhiều bằng khen nhưng anh không bao giờ treo. Anh bảo bằng khen chả để làm gì, cái chính là tự mình phải luôn vươn lên. Những lúc nói với tôi như thế, trông anh thật già dặn, chín chắn, nghiêm túc… cứ như những người lớn.
 
Anh thường nói với tôi anh ghét động vật nhưng chính tôi nhìn thấy anh nuôi một con thỏ. Những lúc cho nó ăn, anh nhẹ nhàng cắt từng lát rau củ quả rồi lại nhẹ nhàng đặt vào lồng như sợ làm đau cái lồng hay đau con thỏ. Qua hành động đó, tôi biết, anh yêu rất nhiều thứ, từ những thứ đơn giản bình thường cho đến những thứ là lạ, mặc dù anh không bao giờ lộ ra, như sợ mọi người cười sở thích của mình.
 
Nhưng chắc tôi chưa bao giờ biết rằng, chỉ giả vờ bắt nạt tôi nhưng anh thực sự yêu tôi. Cho đến một lần. Lần đó, tôi dắt con Mi-lu đi dạo như mọi khi. Trên đường, chợt nhìn thấy anh đi học về, và đúng lúc đó, tôi vô tình để con chó chạy xuống đường. Tôi lao theo, không kịp nhìn thấy một chiếc ô tô đang phóng tới. Có tiếng hét thất thanh của người đi đường. Chợt hai bàn tay rắn chắc của ai đó nắm chặt lấy tay tôi, kéo tôi lên lề đường. 
 
Hóa ra, anh tôi đã vứt chiếc xe đạp xuống lòng đường, lao vào cứu tôi. Hôm đó về nhà, mặt mũi tím bầm, xây xước khắp người nhưng anh rất vui vì đã cứu được em mình, anh dặn tôi phải cẩn thận khi ra đường. Rồi anh đi du học. Ngôi nhà thiếu hẳn tiếng nói cười của anh. Đến lúc này, tôi mới nhận ra rằng anh yêu quý tôi, quan tâm tới tôi biết bao nhiêu. Và tôi, tôi cũng rất yêu quý anh. Anh trai của em ơi!
1
4
Anzu
08/01/2020 20:58:27
Trong gia đình em là con út. Trên em còn có một người anh trai. Em luôn thấy mình là một người may mắn bởi có một người anh trai yêu thương và chiều chuộng em hết mực. Anh là một người con hiếu thảo và một người anh trai số một trong lòng em.
 
Anh trai em tên Lâm, hơn em 6 tuổi. Dáng người anh cao và gầy. Khuôn mặt anh trông rất hiền. Nước da ngăm ngăm đen khiến anh trông thật khỏe khoắn. Anh có đôi mắt rất đẹp, đen láy và trong vắt, ẩn dưới hàng lông mi dài. Cặp lông mày của anh sậm đen nổi bật hẳn trên khuôn mặt vuông và góc cạnh.
 
Anh rất hay cười, mỗi khi anh cười lại làm lộ ra hàm răng trắng và đều như hạt bắp. Trong nhà, anh luôn chứng minh mình là một người đàn ông của gia đình. Mỗi khi ba đi vắng, những việc nặng trong nhà anh đều đảm đương hết. Như việc sửa chữa điện nước, đi chợ với mẹ anh cùng tranh xách đồ nặng để mẹ cầm đồ nhẹ hơn. 
 
Anh em luôn nhường nhịn em trong tất cả mọi việc. Chúng em chẳng bao giờ xích mích với nhau, vì anh em thương em lắm. Đôi khi em làm biếng không chịu làm việc nhà. Anh em lại lắc đầu cười rồi làm thay em. Có những khi bài tập khó, em không biết cách làm. Anh lại thay ba mẹ ngồi giảng bài cho em tới khi em hiểu. 
 
Anh còn rất hay giúp đỡ ba mẹ trong việc nhà. Những khi mẹ bận việc không thể về nhà nấu cơm. Anh em lại vào bếp thay mẹ nấu cơm cho em và ba mà lại nấu ăn chẳng kém gì mẹ. Ai nhìn vào cũng bảo sau này ai mà lấy được anh em thì là nhất rồi. 
 
Anh em tính tình rất hiền lành. Chẳng bao giờ anh to tiếng hay xô xát với ai. Đối với mọi người xung quanh anh rất hòa nhã và hay giúp đỡ người khác. Có lần đang đi trên đường, thấy có một bà cụ đang không biết sang đường như thế nào. Anh liền dừng xe lại, chạy ra giúp bà cụ qua đường. 
 
Em rất yêu quý anh trai. Vì có anh trai nên em luôn được chiều chuộng. Đôi khi còn được làm nũng với anh. Em tự hứa sẽ luôn nghe lời anh và ba mẹ, để anh và ba mẹ được vui lòng.
2
3
Premis Alexwiner
08/01/2020 21:01:43

Nơi ấm áp nhất trên trái đất này có lẽ chính là một mái ấm gia đình hạnh phúc. Ở nơi đó, chúng ta có những người thân yêu của mình, cùng với họ chia ngọt sẻ bùi và xây dựng cuộc đời hạnh phúc. Một trong những người thân mà em yêu quý nhất chính là chị gái của em, người bạn đồng hành cùng em suốt thời ấu thơ và cả sau này nữa. Mỗi khi nghĩ đến chị, lòng em lúc nào cũng dậy lên một niềm vui nhẹ nhàng mà sâu sắc.

Chị gái em năm nay học lớp 9, tức là đang ở độ tuổi mười lăm trăng tròn tuyệt đẹp. Chị ra đời trước em hai tuổi nhưng thật chững chạc và điềm đạm. Khuôn mặt chị hình trái xoan với đôi mắt to, đen láy, thường long lanh sáng lên khi có chuyện gì vui vẻ. Chị em còn có dáng người cao, mảnh dẻ. Mẹ em nói: "Chị Hai của con có chiều cao lý tưởng đấy, con phải cố gắng uống nhiều sữa và tập bơi giỏi như chị thì chiều cao sẽ được nâng lên". Quả đúng như vậy, chi Hai của em là một tay bơi giỏi, và chị cũng rất thích bơi. Có lẽ vì vậy em thấy chị lúc nào cũng rắn rỏi, khỏe khoắn, linh hoạt vô cùng. Ngoài ra, chị em cũng là người không thích nói nhiều, mỗi câu nói thốt ra, chị đều từ tốn suy nghĩ cho chín chắn rồi mới nói. Vì vậy, ông bà và ba mẹ thường khen chị, rồi quay qua mắng yêu em: "Con là em của chị con mà lúc nào cũng mồm miệng như tép nhảy". Lúc đó, em cười to hơn và thầm nghĩ: chị Hai đúng là chị Hai, chỉ có chị mới như thế được... Và chị của em cũng mỉm cười, nhìn em với vẻ âu yếm. Những lúc khác, chị chẳng bao giờ tranh giành, mà luôn nhường nhịn em mọi việc. Vì chị cho là em còn nhỏ.

Em nhớ hai chị em chúng em đã trải qua một thời thơ ấu êm đềm và hạnh phúc. Chẳng biết từ khi nào, chị Hai hiện diện bên cạnh em như một người thân thương. Chị luôn hiền từ và luôn che chở, bảo vệ em. Em nhớ mãi một lần, lúc đó em mới học lớp 1, khi đi chợ với chị và mẹ, em bị lạc giữa khu chợ đông đúc. Em cứ khóc mãi, nhìn xung quanh toàn những gương mặt xa lạ. Mọi người cũng xúm lại hỏi thăm em, nhưng em cứ ngơ ngác chẳng biết trả lời ra sao. Đúng lúc sợ hãi nhất thì em nhìn thấy chị Hai lúp xúp chạy đến, gọi em hớt hơ hớt hải: "Út ơi, Út ơi!". Ôi, lúc đó em mừng rỡ quá, chị Hai cứ như một thiên thần chạy đến bên em, giúp em thoát khỏi sự bơ vơ, sợ hãi. Mà lạ là không chỉ có em khóc, chị Hai cũng khóc nức nở, nước mắt ướt hết gò má ửng hồng của chị. Chi Hai lớn hơn em chỉ có hai tuổi, nhưng ra dáng người lớn lắm. Hồi đó, ba mẹ đều bận nhiều việc, chị Hai chính là người dọn cơm cho em ăn, lau mặt mũi, tắm rửa và ru em vào giấc ngủ mỗi buổi trưa hè. Lời ru ngô nghê của chị cứ thánh thót rót vào tai em những câu ca nhí nhảnh:

Cái cò, cái vạc, cái nông
Ba cái cùng béo vặt lông con nào...

Rồi những giấc mơ đẹp đến với em từ khi nào, trong giọng ru thơ ngây của chị Hai.

Thế đấy, em yêu quý chị Hai vì chị thường che chở cho em: trời mưa che dù, nắng lên thì đội nón cho Út. Chị cũng đem đến cho em bao niềm vui, có khi để dành một cái bánh sữa mà chị biết em rất thích ăn, có khi kể chuyện cổ tích thú vị cho em nghe, cũng có khi chị dạy em học, hơi cáu kỉnh khi em lơ đãng, nhưng chẳng bao giờ chị đánh em cả. Chị bảo: "Có một đứa em thôi, cưng hổng hết". Chị Hai như thế, nên em yêu chị Hai của em vô cùng.

Em còn khâm phục chị gái, bởi chị rất chăm học và học giỏi, làm cho ba mẹ vui lòng. Từ năm học lớp Một đến nay, chị luôn đứng ở vị trí ba học sinh dẫn đầu lớp. Chị của em rất giỏi học ngoại ngữ, chị thường tự mình tìm tòi trên mạng internet, rồi xem phim có phụ đề, và mạnh dạn giao tiếp với những người nước ngoài để nâng cao trình độ sử dụng tiếng Anh của mình. Vừa rồi, đi thi học sinh giỏi Văn cấp thành phố, chị đã được giải Ba. Em cứ nói theo tấm gương của chị hai mà học tập. Và có điều gì cần hỏi han, thì em đã có người gia sư tốt nhất bên mình.

2
3
Premis Alexwiner
08/01/2020 21:02:08
“Dân gian ta có câu ca dao:
 
Anh em như thể tay chân
 
Rách lành đùm bọc, đỡ đần có nhau.”
 
Đối với một đứa em gái có một người anh trai, em như càng thấm thía câu nói này hơn. Và hôm nay, em muốn dành những tình cảm chân thật nhất để nói về người anh trai mà em rất mực yêu quý.
 
Anh trai em năm nay đã sang tuổi mười chín, lớn hơn em bảy tuổi. Giờ anh đang là sinh viên Đại học nhưng anh vẫn hướng sự quan tâm của mình về đứa em gái như em. Anh có vóc người cao ráo, tính tình hiền lành, lại rất cưng chiều em gái. Mẹ em còn bảo anh yêu thương em như vậy sẽ có ngày em quen mà sinh hư, những lúc thế anh chỉ cười cười rồi xoa nhẹ mái tóc của em. Thấy vậy, mẹ chỉ khẽ thở dài vì mẹ biết, dù có nói gì thì anh cũng không thể thay đổi.
 
Anh đã đi học xa nhà được khoảng hai năm, trong thời gian ấy ngày nào em cũng nhớ anh rồi gọi điện thoại chuyện trò với anh rất nhiều. Có khi, nghe giọng anh vô cùng mệt mỏi nhưng không khi nào anh trách mắng hay cắt ngang cuộc điện thoại cả. Do không tinh ý nên mãi sau này, em mới nhận ra. Khi anh còn ở nhà, vì quá quen với sự yêu thương nên em xem đó là điều hiển nhiên, thế nhưng giờ anh đi học xa, em lại thấy nhớ những kỉ niệm mà anh em đã có cùng nhau. Khi có bài tập khó, anh chính là người gia sư tuyệt vời giúp em hiểu và giải tốt những bài tập được giao. Lúc cả nhà đi vắng, anh lại kiên nhẫn ngồi xem rồi bình luận với em những tập phim hoạt hình mà anh chẳng hề yêu thích…Cứ mỗi lần em nghịch ngợm bị mẹ mắng, hay bị điểm kém, gặp chuyện không vui khi đi học, anh lại là người vỗ về an ủi. Anh thường cho em cái bánh hay cái kẹo, rồi dỗ dành em nín khóc. Tuy vậy, anh cũng rất nghiêm khắc. Nếu em làm sai một việc gì, anh sẽ không bao che mà sẽ dạy bảo em việc gì nên làm và việc gì nên tránh bằng một gương mặt nghiêm nghị. Đối với anh, em lúc nào cũng là một cô bé, dù yêu thương nhưng không được nuông chiều quá mức. Anh vừa cứng rắn, mạnh mẽ, nghiêm khắc như ba, lại có chút gì dịu dàng, hiền hậu từ mẹ nên đối với em, anh chính là người mà em yêu quý nhất trong gia đình.

Anh là người gần gũi với em nhất trong gia đình, luôn bên em mỗi khi em ốm đau, bệnh tật. Có lần cả gia đình đi vắng mà em lại sốt cao, anh đã cõng em chạy một quãng đường dài để đến trạm y tế. Nhìn tấm lưng rộng lớn của anh ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt lo lắng đến hoảng sợ, em lại càng thêm yêu quý anh hơn. Nếu không có anh trong lúc đó, có lẽ bệnh tình của em khó lòng mà thuyên giảm.
 
Dù anh có đi học xa nhưng tình cảm anh em vẫn luôn bền chặt. Em hi vọng sau này khi đã lớn lên, anh vẫn luôn bên cạnh để an ủi, giúp đỡ em mỗi khi em gặp khó khăn trong cuộc sống. Còn bây giờ, em chỉ mong muốn anh học thật tốt để có thể trở thành người giúp ích cho đất nước sau này.
1
3
Premis Alexwiner
08/01/2020 21:06:07

 
Trong gia đình em là con út. Trên em còn có một người anh trai. Em luôn thấy mình là một người may mắn bởi có một người anh trai yêu thương và chiều chuộng em hết mực. Anh là một người con hiếu thảo và một người anh trai số một trong lòng em.
 
Anh trai em tên Lâm, hơn em 6 tuổi. Dáng người anh cao và gầy. Khuôn mặt anh trông rất hiền. Nước da ngăm ngăm đen khiến anh trông thật khỏe khoắn. Anh có đôi mắt rất đẹp, đen láy và trong vắt, ẩn dưới hàng lông mi dài. Cặp lông mày của anh sậm đen nổi bật hẳn trên khuôn mặt vuông và góc cạnh.
 
Anh rất hay cười, mỗi khi anh cười lại làm lộ ra hàm răng trắng và đều như hạt bắp. Trong nhà, anh luôn chứng minh mình là một người đàn ông của gia đình. Mỗi khi ba đi vắng, những việc nặng trong nhà anh đều đảm đương hết. Như việc sửa chữa điện nước, đi chợ với mẹ anh cùng tranh xách đồ nặng để mẹ cầm đồ nhẹ hơn. 
 
Anh em luôn nhường nhịn em trong tất cả mọi việc. Chúng em chẳng bao giờ xích mích với nhau, vì anh em thương em lắm. Đôi khi em làm biếng không chịu làm việc nhà. Anh em lại lắc đầu cười rồi làm thay em. Có những khi bài tập khó, em không biết cách làm. Anh lại thay ba mẹ ngồi giảng bài cho em tới khi em hiểu. 
 
Anh còn rất hay giúp đỡ ba mẹ trong việc nhà. Những khi mẹ bận việc không thể về nhà nấu cơm. Anh em lại vào bếp thay mẹ nấu cơm cho em và ba mà lại nấu ăn chẳng kém gì mẹ. Ai nhìn vào cũng bảo sau này ai mà lấy được anh em thì là nhất rồi. 
 
Anh em tính tình rất hiền lành. Chẳng bao giờ anh to tiếng hay xô xát với ai. Đối với mọi người xung quanh anh rất hòa nhã và hay giúp đỡ người khác. Có lần đang đi trên đường, thấy có một bà cụ đang không biết sang đường như thế nào. Anh liền dừng xe lại, chạy ra giúp bà cụ qua đường. 
 
Em rất yêu quý anh trai. Vì có anh trai nên em luôn được chiều chuộng. Đôi khi còn được làm nũng với anh. Em tự hứa sẽ luôn nghe lời anh và ba mẹ, để anh và ba mẹ được vui lòng.
2
3
Premis Alexwiner
08/01/2020 21:06:58
Tình cảm gia đình bao giờ cũng là thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất. Thứ tình cảm đó đã nuôi nấng tâm hồn mỗi con người và khiến nó trở nên ấm áp hơn. Đối với em ngoài cha mẹ thì anh trai chính là người mà em yêu quý và kính yêu nhất.

Anh trai em hơn tôi 8 tuổi liền, nghe mẹ nói thì năm đó nhà chưa có điều kiện nên bố mẹ để anh lớn rồi mới dám sinh em vì sợ không nuôi được. Anh em tên là Thắng đang là sinh viên năm nhất của một trường đại học trên Hà Nội. Thỉnh thoảng cuối tuần anh mới được về thăm nhà. Đối với em, anh là một tấm gương để em học tập và phấn đấu noi theo.

Anh em có dáng người dong dỏng cao của bố còn khuôn mặt lại có những đường nét của mẹ. Anh cao lắm, phải gần mét tám. Chân tay anh dài. Anh em có làn da rám nắng đây chính là kết quả của một quãng thời gian học tập miệt mài và đi làm thêm để phụ giúp bố mẹ. Anh không đẹp trai như những chàng trai trong phim thần tượng nhưng lại có gì đó rất rắn rỏi.

Mắt sáng, vầng trán rộng mà có lần em nghe nói những người có vầng trán này thường rất thông minh. Quả đúng như thế nói về học lực thì anh là một tấm gương điểm sáng để cho lũ trẻ em hàng xóm trong đó có em noi theo. Suốt 12 năm liền anh đều đạt học sinh giỏi, trong nhà khắp nơi đều lưu giữ bằng khen của anh. Nào là học sinh giỏi vật lí cấp huyện, học sinh giỏi casino toàn quốc,...

Anh em chơi thể thao rất giỏi hầu như trò nào anh cũng biết. Hồi bé em thường thấy anh mỗi buổi chiều đi học về là lại theo các anh trong xóm đi đá bóng, lớn lên thỉnh thoảng thấy anh đá cầu, chơi cầu lông, đánh cờ tướng, cờ vua.... Anh em rất đa tài ngoài thể thao còn biết chơi ghi ta.

Anh em là một người ít nói hình như cái tính đó di truyền từ bố thì phải. Thế nhưng không vì thế mà anh em em xa cách, thậm chí anh còn rất yêu quý và quan tâm em. Mỗi lần đi học xa về anh đều mua quà bánh cho em, khi thì quyển sách, khi thì cái bút.... Anh lúc nào cũng mong cô em gái bé nhỏ học hành thật tốt, thật ngoan để bố mẹ vui lòng. 

Giờ anh xa nhà thỉnh thoảng em lại thấy nhớ anh lắm nhớ những lúc anh nấu cơm dỗ em ăn khi em ốm còn bố mẹ bận công chuyện, những lần anh dạy em học bài mặc dù em mải chơi nhưng chẳng đành quát tháo.... Chỉ mong anh cố gắng học hành thật tốt rồi sẽ là chỗ dựa vững chắc cho cả nhà. Em vô cùng yêu quý anh trai của mình. Em thầm hứa với mình sẽ học tập và noi gương anh trở thành một con ngoan trò giỏi để bố mẹ vui lòng.
1
3
Premis Alexwiner
08/01/2020 21:07:29
Gia đình em có bốn thành viên, ba, mẹ, em và anh trai. Em là con út trong gia đình nên được mọi người hết mực cưng chiều, yêu thương, đặc biệt là anh trai em, người anh mà em hết mực yêu quý, người anh luôn đem lại cho em cảm giác an toàn, luôn bảo vệ em.

Anh em hơn em 4 tuổi, mọi người ai cũng khen ngợi anh em vì rất ra dáng làm anh. Ngày em mới sinh, anh trai mới có bốn tuổi thôi nhưng đã biết phụ mẹ trông em. Em cũng thừa nhận mình là một cô bé khá bướng bỉnh nên anh phải nhường nhịn em rất nhiều. Dáng người anh cao ráo, da hơi ngăm đen vì anh cũng mê chơi lắm, hay nô nghịch nữa.

Anh có đôi mắt đen nháy, mái tóc mượt và quá đỗi dày nên anh phải cắt tóc rất thường xuyên. Anh trai em học rất giỏi, các thầy cô giáo đều khen ngợi anh rất thông minh, tiếp thu bài nhanh lại hay hăng hái tham gia phát biểu ý kiến. Việc đoàn thể trong lớp anh tham gia rất nhiệt tình nên rất được các thầy cô và bạn bè yêu quý.

Ở nhà, tuy còn nhỏ, nhưng dường như anh rất hiểu trách nhiệm của bản thân là người anh cả trong gia đình, luôn luôn quan tâm, săn sóc cho em. Hàng ngày ba mẹ bận đi làm, anh đều một mình đảm nhiệm công việc nhà, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, băm bèo thái rau cho lợn, còn đưa đón tôi đi học, tối đến anh còn dành thời gian giúp tôi học bài.

Có một lần, em bị các anh chị lớp trên bắt nạt, anh em đến rất kịp thời, bảo vệ em gái. Anh không đánh hay chửi nhau với họ, chỉ nói khuyên nhủ họ, anh rất dõng dạc: “Em gái tao, tao không cho phép ai bắt nạt hết” khiến em thấy cảm động vô cùng.

Em rất tự hào vì có một người anh như vậy. Có anh, tôi dường như mạnh mẽ hơn không thấy sợ sệt bất cứ chuyện gì vì luôn có anh chở che, bảo vệ. Anh là một người anh trai thực thụ, tôi yêu thương anh rất nhiều, tôi mong những điều tốt đẹp sẽ đến với anh.
1
3
Premis Alexwiner
08/01/2020 21:07:45
Các bạn của em đều bảo em sung sướng, hạnh phúc vì có anh trai cưng chiều, điều này rất đúng. Anh trai của em hơn em bốn tuổi, đang học lớp tám ở trường Trung học cơ sở Nguyễn Du.

Anh trai của em tên Nghiêm và đúng như tên bố mẹ đặt cho, anh có tính điềm đạm, trang nghiêm tự nhiên. Năm nay anh đã mười bốn tuổi, cao một mét năm mươi lăm, người thon lẳn. Khuôn mặt anh xương xương, thon gầy với đôi mắt hơi dài, chân mày thưa, môi tươi hồng, bờ môi hình trái tim rõ nét.

Tóc anh bao giờ cũng cắt ngắn gọn gàng. Tóc anh mềm, hơi mảnh, đen nhánh. Anh trai em có bàn tay thon dài, những ngón tay tháp bút đẹp, thanh mảnh. Bố em bảo những người có bàn tay như thế thường khéo léo. Nhưng thực tế không như bố nghĩ, anh trai em học rất giỏi nhưng không khéo léo. Mọi việc mẹ giao cho anh, anh đều làm được nhưng chậm, vụng về chứ không tươm tất gọn gàng. Nhưng dù sao anh cũng hoàn thành nhiệm vụ mẹ giao với sự trợ giúp nhiệt tình của em.

Bù lại, mỗi khi em có việc gì khó làm như giải toán khó, thủ công... anh lại ân cần giảng giải và giúp em vui vẻ. Ở nhà, anh mặc quần soóc, áo thun ngắn tay. Đi học anh mặc đồng phục học sinh: áo sơ-mi trắng và quần âu màu xanh dương. Đi chơi xa, anh mặc áo pô-lô kẻ sọc. Tất cả quần áo anh mặc đều rất phù hợp với dáng người và trông anh rất bảnh trai.

Anh trai em rất thương em. Anh nhường nhịn, để phần cho em từng ly kem flan, từng củ khoai lang luộc. Sách vở, bút mực học tập, anh đều mua loại tốt cho em. Anh chăm lo cho em từng cây bút chì, từng lọ keo dán thủ công. Anh chiều em trong mọi việc. Hai anh em rất yêu thương nhau. Anh trai em không chỉ học giỏi, anh còn rất chăm học và là một lớp trưởng gương mẫu. Kì thi học sinh giỏi tỉnh, anh đạt giải nhì môn Toán. Thầy cô, bạn bè đều yêu mến anh.

Noi gương anh, em gắng sức học giỏi, tham gia công tác trường đều đặn, tích cực. Em rất quý anh trai em và tự hào có một người anh học giỏi, chăm ngoan, được thầy yêu bạn mến.
2
2
tiểu kk
08/01/2020 21:08:58

"Dậy, dậy đi, dậy đi chứ!" – Một giọng nói vang lên bên tai tôi. Rồi một bàn tay lạnh ngắt áp vào má tôi. Đang cuộn tròn người trong lớp chăn bông ấm áp, tôi giật mình, cáu kỉnh. "Em đang ngủ ngon, hơn nữa hôm nay là chủ nhật.". Anh tôi giận dữ: "Không xem thì thôi, hoa li nở thì anh mới gọi em chứ!". Vừa nghe thế, tôi vùng dậy, tỉnh hẳn ngủ.

Hoa ly nở, đối với tôi đó là một sự kiện. Tôi líu ríu theo anh ra vườn, lòng ngập tràn sung sướng. Anh tôi hơn tôi những sáu tuổi. Anh giống bố, dáng cao gầy và giống mẹ ở đôi mắt đen sâu thăm thẳm. Mọi người đều khen anh đẹp trai nhưng có lần, tôi nói với anh, trông anh xấu tệ, như một con mèo mướp. Anh cười và nói rằng mèo mướp cũng có cái đẹp của nó, có điều tôi chưa nhận ra thôi.

Ai cũng nói anh giống bố nhưng khuôn mặt của anh gọn hơn chứ không vuông vắn như bố. Nước da của anh rám nắng vì trưa hè nào anh cũng vác bóng ra sân sau chơi. Nếu ai chưa biết anh tôi thì đặc điểm dễ nhận ra anh nhất là mái tóc màu nâu bù xù, rối kinh khủng. Thỉnh thoảng, anh lại lùa tay vào trong mái tóc, gãi gãi.

Tay chân anh dài, trông khá tương xứng với dáng người nhưng kì lạ là bàn tay anh tôi rất đẹp. Những ngón tay thon dài, bàn tay hình ô van. Anh có chiếc mũi cao và cái miệng rộng hay cười. Mỗi khi cười, chiếc răng khểnh lại nhô ra cùng hàm răng đều, sáng bóng, trông rất có duyên. Đặc biệt, mỗi khi anh cười nghe thật giòn giã và sảng khoái, vô tư.

Bố mẹ tôi rất tự hào về học lực của anh. Ngay cả tôi, tuy ghét anh vì hay bị bắt nạt, cũng phải nể phục sức học của anh. Nói thế không có nghĩa anh là một thiên tài. Các môn anh học đều khá nhưng trội nhất vẫn là các môn khoa học tự nhiên. Chính những môn này đã đem lại nhiều vinh quang cho anh. Anh có rất nhiều bằng khen nhưng anh không bao giờ treo. Anh bảo bằng khen chả để làm gì, cái chính là tự mình phải luôn vươn lên. Những lúc nói với tôi như thế, trông anh thật già dặn, chín chắn, nghiêm túc… cứ như những người lớn.

Anh thường nói với tôi anh ghét động vật nhưng chính tôi nhìn thấy anh nuôi một con thỏ. Những lúc cho nó ăn, anh nhẹ nhàng cắt từng lát rau củ quả rồi lại nhẹ nhàng đặt vào lồng như sợ làm đau cái lồng hay đau con thỏ. Qua hành động đó, tôi biết, anh yêu rất nhiều thứ, từ những thứ đơn giản bình thường cho đến những thứ là lạ, mặc dù anh không bao giờ lộ ra, như sợ mọi người cười sở thích của mình.

Nhưng chắc tôi chưa bao giờ biết rằng, chỉ giả vờ bắt nạt tôi nhưng anh thực sự yêu tôi. Cho đến một lần. Lần đó, tôi dắt con Mi-lu đi dạo như mọi khi. Trên đường, chợt nhìn thấy anh đi học về, và đúng lúc đó, tôi vô tình để con chó chạy xuống đường. Tôi lao theo, không kịp nhìn thấy một chiếc ô tô đang phóng tới. Có tiếng hét thất thanh của người đi đường. Chợt hai bàn tay rắn chắc của ai đó nắm chặt lấy tay tôi, kéo tôi lên lề đường.

Hóa ra, anh tôi đã vứt chiếc xe đạp xuống lòng đường, lao vào cứu tôi. Hôm đó về nhà, mặt mũi tím bầm, xây xước khắp người nhưng anh rất vui vì đã cứu được em mình, anh dặn tôi phải cẩn thận khi ra đường. Rồi anh đi du học. Ngôi nhà thiếu hẳn tiếng nói cười của anh. Đến lúc này, tôi mới nhận ra rằng anh yêu quý tôi, quan tâm tới tôi biết bao nhiêu. Và tôi, tôi cũng rất yêu quý anh. Anh trai của em ơi!
 
2
2
tiểu kk
08/01/2020 21:09:30
Trong gia đình em là con út. Trên em còn có một người anh trai. Em luôn thấy mình là một người may mắn bởi có một người anh trai yêu thương và chiều chuộng em hết mực. Anh là một người con hiếu thảo và một người anh trai số một trong lòng em.

Anh trai em tên Lâm, hơn em 6 tuổi. Dáng người anh cao và gầy. Khuôn mặt anh trông rất hiền. Nước da ngăm ngăm đen khiến anh trông thật khỏe khoắn. Anh có đôi mắt rất đẹp, đen láy và trong vắt, ẩn dưới hàng lông mi dài. Cặp lông mày của anh sậm đen nổi bật hẳn trên khuôn mặt vuông và góc cạnh.

Anh rất hay cười, mỗi khi anh cười lại làm lộ ra hàm răng trắng và đều như hạt bắp. Trong nhà, anh luôn chứng minh mình là một người đàn ông của gia đình. Mỗi khi ba đi vắng, những việc nặng trong nhà anh đều đảm đương hết. Như việc sửa chữa điện nước, đi chợ với mẹ anh cùng tranh xách đồ nặng để mẹ cầm đồ nhẹ hơn.

Anh em luôn nhường nhịn em trong tất cả mọi việc. Chúng em chẳng bao giờ xích mích với nhau, vì anh em thương em lắm. Đôi khi em làm biếng không chịu làm việc nhà. Anh em lại lắc đầu cười rồi làm thay em. Có những khi bài tập khó, em không biết cách làm. Anh lại thay ba mẹ ngồi giảng bài cho em tới khi em hiểu.

Anh còn rất hay giúp đỡ ba mẹ trong việc nhà. Những khi mẹ bận việc không thể về nhà nấu cơm. Anh em lại vào bếp thay mẹ nấu cơm cho em và ba mà lại nấu ăn chẳng kém gì mẹ. Ai nhìn vào cũng bảo sau này ai mà lấy được anh em thì là nhất rồi.

Anh em tính tình rất hiền lành. Chẳng bao giờ anh to tiếng hay xô xát với ai. Đối với mọi người xung quanh anh rất hòa nhã và hay giúp đỡ người khác. Có lần đang đi trên đường, thấy có một bà cụ đang không biết sang đường như thế nào. Anh liền dừng xe lại, chạy ra giúp bà cụ qua đường. 

Em rất yêu quý anh trai. Vì có anh trai nên em luôn được chiều chuộng. Đôi khi còn được làm nũng với anh. Em tự hứa sẽ luôn nghe lời anh và ba mẹ, để anh và ba mẹ được vui lòng.
2
2
tiểu kk
08/01/2020 21:10:21

Gia đình em có bốn thành viên, ba, mẹ, em và anh trai. Em là con út trong gia đình nên được mọi người hết mực cưng chiều, yêu thương, đặc biệt là anh trai em, người anh mà em hết mực yêu quý, người anh luôn đem lại cho em cảm giác an toàn, luôn bảo vệ em.

Anh em hơn em 4 tuổi, mọi người ai cũng khen ngợi anh em vì rất ra dáng làm anh. Ngày em mới sinh, anh trai mới có bốn tuổi thôi nhưng đã biết phụ mẹ trông em. Em cũng thừa nhận mình là một cô bé khá bướng bỉnh nên anh phải nhường nhịn em rất nhiều. Dáng người anh cao ráo, da hơi ngăm đen vì anh cũng mê chơi lắm, hay nô nghịch nữa.

Anh có đôi mắt đen nháy, mái tóc mượt và quá đỗi dày nên anh phải cắt tóc rất thường xuyên. Anh trai em học rất giỏi, các thầy cô giáo đều khen ngợi anh rất thông minh, tiếp thu bài nhanh lại hay hăng hái tham gia phát biểu ý kiến. Việc đoàn thể trong lớp anh tham gia rất nhiệt tình nên rất được các thầy cô và bạn bè yêu quý.

Ở nhà, tuy còn nhỏ, nhưng dường như anh rất hiểu trách nhiệm của bản thân là người anh cả trong gia đình, luôn luôn quan tâm, săn sóc cho em. Hàng ngày ba mẹ bận đi làm, anh đều một mình đảm nhiệm công việc nhà, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, băm bèo thái rau cho lợn, còn đưa đón tôi đi học, tối đến anh còn dành thời gian giúp tôi học bài.

Có một lần, em bị các anh chị lớp trên bắt nạt, anh em đến rất kịp thời, bảo vệ em gái. Anh không đánh hay chửi nhau với họ, chỉ nói khuyên nhủ họ, anh rất dõng dạc: “Em gái tao, tao không cho phép ai bắt nạt hết” khiến em thấy cảm động vô cùng.

Em rất tự hào vì có một người anh như vậy. Có anh, tôi dường như mạnh mẽ hơn không thấy sợ sệt bất cứ chuyện gì vì luôn có anh chở che, bảo vệ. Anh là một người anh trai thực thụ, tôi yêu thương anh rất nhiều, tôi mong những điều tốt đẹp sẽ đến với anh.
1
2
tiểu kk
08/01/2020 21:11:26
Anh Vũ là anh trai ruột của em. Anh là học sinh lớp 12 chuyên Toán trường Trung học Năng khiếu Trần Phú, Hải Phòng.

Anh 16 tuổi, tuổi Mão. Bà nội vẫn yêu quý gọi anh là "thầy của hổ". Anh biết đọc, biết viết năm lên 6 tuổi, do bà nội dạy anh ở nhà. Từ lớp 6 đến lớp 12, anh là học sinh các lớp chuyên Toán. Năm nào anh cũng là học sinh giỏi. Năm lớp 9, anh giật giải Nhì toàn thành phố về môn Toán. Năm học lớp 11, thi học sinh giỏi quốc gia môn Toán, anh thi vượt cấp giành được giải Ba. Bà nội và bố mẹ em rất tự hào về anh.

Anh khiêm tốn, chu đáo nên ai cũng quý mến. Anh có nhiều bạn thân, bạn từ hồi học Tiểu học. Mẹ nói: "Từ nhỏ đến giờ, anh Vũ của em đã có tinh thần độc lập rồi, nhất là trong học hành và lao động". Lên lớp 6, anh tự giặt quần áo. Mọi việc vặt trong nhà như là quần áo, quét nhà lau nhà, thu dọn vệ sinh, anh đều làm nhanh, làm khéo giúp bố, mẹ.

Anh rất hiền, tuy hơn em 6 tuổi, nhưng vẫn bị em "bắt nạt". Anh vẫn dạy em học Toán, học tiếng Anh, dạy về phương pháp tự học và đọc sách. Bàn học của anh sách vở và mọi thứ, anh xếp đặt rất đẹp. Bên cạnh đồng hồ báo thức là một con mèo bằng sứ, tặng phẩm của bạn anh nhân ngày sinh nhật 15 tuổi Anh Vũ thích mặc quần âu ka ki màu xanh, màu cỏ và áo sơ mi trắng.

Gương mặt thanh tú, vầng trán rộng, cặp mắt tinh anh, hàm răng trắng đều. Nhiều người khen anh đẹp trai. Anh cao hơn bố, cách đi đứng, cách ăn cơm uống nước và tính nết rất giống bố. Chỉ có dáng người, cặp mặt và nụ cười, tóc và nước da là giống mẹ. Anh sống rất chu đáo, hiếu thảo. 

Lịch học tập ở trường, ở lớp, ở nhà, anh sắp xếp rất khoa học. Giờ chơi, giờ giải trí, anh bố trí đâu vào đó. Anh thích đọc sách, ham học tiếng Anh, sử dụng thành thạo máy tính nhưng anh không chơi điện tử. Bố em là kĩ sư đóng tàu, mẹ em là bác sĩ Bệnh viện Việt Tiệp. Nhà có 5 nhân khẩu ở trong ngôi nhà tập thể cấp 4, nhưng anh giúp bố mẹ sắp xếp gọn gàng, sạch sẽ.

Cách sống giản dị, tiết kiệm, tinh thần học tập chăm chỉ của anh đã trở thành gương sáng cho em gái noi theo. Nhiều tối, quá 12 giờ khuya, anh vẫn chong đèn bàn ngồi học. Bà và mẹ lại nhắc: "Vũ ơi, khuya rồi, đi ngủ đi cháu… Vũ ơi, 12 giờ rồi, ngủ đi, mai còn đi học đi con…". Anh trai của em là như thế đó. Em nhớ lời anh dặn: "Học hôm nay cho ngày mai…":

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo