Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy viết bài văn miêu tả khu phố em vào 1 ngày mùa đông

Hãy viết bài văn miêu tả khu phố em vào 1 ngày mùa đông.

7 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
164
1
0
Bộ Tộc Mixi
07/02/2020 13:44:20
Sớm thức dậy, bỗng dưng tôi muốn cuộn trong chiếc chăn ấm thêm một chút nữa. Mẹ tôi đang lục đục chuẩn bị áo rét cho cả gia đình. Nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi chợt nhận ra: mùa đông đã thực sự về trên khu phố.

Nàng Đông lạnh lùng bước đến nhân gian bằng những cơn gió rét mướt. Những cành cây trơ trụi và đôi khi trời có chút lất phất mưa. Đông cũng nhẹ nhàng ghé thăm khu phố nhỏ của tôi nằm gọn trong một con gõ quanh co như đem theo một nhịp sống mới. Những bức tường sơn đủ màu sắc với những bức tranh vui tươi ngộ nghĩnh giúp cho khu phố vẫn không kém phần rực rỡ dưới nền trời u ám.

Mùa đông con người ta thường cho phép mình sống chậm rãi, thong thả hơn. Sáu giờ sáng, khu phố vẫn nằm yên mình trong lớp sương mù như trong một chiếc chăn bông say giấc nồng. Sương đem theo một khí tiết lành lạnh mơn man trên da thịt. Những ánh điện sáng trưng hắt qua ô cửa của mọi nhà. Thỉnh thoảng đâu đó vang lên tiếng mẹ gọi con dậy đi học, tiếng chó sủa rộn ràng chào ngày mới. Những âm thanh ấy vọng trong lòng con hẻm rồi tan vút lên trời cao. Những ngọn cờ tổ quốc đỏ thắm khẽ rung rinh trong làn gió sớm ghé thăm. Ở đây nhà nào cũng có thói quen treo cờ như một cách thể hiện lòng yêu nước lại tô điểm cho bức tranh khu phố nét tươi mới. Bà Tư như mọi ngày lại đang chuẩn bị dọn hàng đồ ăn sáng. Gian hàng của bà chỉ có vài món đồ nghề, vài bộ bàn ghế bé xíu nhưng những món bà làm như xôi xíu, bánh mì, bánh bao thì mọi người đều tấm tắc, ai đi xa cũng thấy nhớ nhớ cái hương vị nồng nàn, mùi thức ăn thoang thoảng khắp mọi ngóc ngách.

Chiều về, khu phố có vẻ nhộn nhịp hơn bởi mùa đông làm cho con người muốn về nhà sớm hơn để quây quần bên mâm cơm gia đình. Ngọn khói xanh lam toả ra ống bếp gợi cảm giác bình yên đến lạ. Khu phố nằm trong ngõ nên nghe rõ tiếng xe máy bình bịch, tiếng cười nói của lũ trẻ đi học về. Những chậu cây, giỏ hoa trên ban công của nhiều nhà dù trong thời tiết giá lạnh vẫn đua nhau khoe sắc, vươn cành nhỏ bé của mình ra khỏi song cửa như muốn hứng trọn sự sống của đất trời. Hội người già đang thảnh thơi nhâm nhi tách trà, các bà thì tâm sự với nhau chuyện con cái, các ông thì chuyên tâm bên bàn cờ vây. Mọi thứ cứ bình yên theo cách riêng của nó tách hẳn với mọi sự ồn ào, náo nhiệt của cuộc sống đô thị.

Mùa đông đến khiến cho khu phố nhỏ của tôi có đôi phần tĩnh lặng nhưng không vì thế mà mất đi vẻ đẹp đầy sức sống của nó. Đây là nơi tôi được nuôi dưỡng và trưởng thành, nơi có những con người tôi yêu thương nên tôi yêu tất cả vẻ đẹp của nó.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Bill Gates
07/02/2020 13:46:50

Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuất hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên mặt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.

0
0
︵✿ℒâℳ‿✿
07/02/2020 14:07:55

Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuất hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên mặt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.

0
0
︵✿ℒâℳ‿✿
07/02/2020 14:08:12
Sớm thức dậy, bỗng dưng tôi muốn cuộn trong chiếc chăn ấm thêm một chút nữa. Mẹ tôi đang lục đục chuẩn bị áo rét cho cả gia đình. Nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi chợt nhận ra: mùa đông đã thực sự về trên khu phố.

Nàng Đông lạnh lùng bước đến nhân gian bằng những cơn gió rét mướt. Những cành cây trơ trụi và đôi khi trời có chút lất phất mưa. Đông cũng nhẹ nhàng ghé thăm khu phố nhỏ của tôi nằm gọn trong một con gõ quanh co như đem theo một nhịp sống mới. Những bức tường sơn đủ màu sắc với những bức tranh vui tươi ngộ nghĩnh giúp cho khu phố vẫn không kém phần rực rỡ dưới nền trời u ám.

Mùa đông con người ta thường cho phép mình sống chậm rãi, thong thả hơn. Sáu giờ sáng, khu phố vẫn nằm yên mình trong lớp sương mù như trong một chiếc chăn bông say giấc nồng. Sương đem theo một khí tiết lành lạnh mơn man trên da thịt. Những ánh điện sáng trưng hắt qua ô cửa của mọi nhà. Thỉnh thoảng đâu đó vang lên tiếng mẹ gọi con dậy đi học, tiếng chó sủa rộn ràng chào ngày mới. Những âm thanh ấy vọng trong lòng con hẻm rồi tan vút lên trời cao. Những ngọn cờ tổ quốc đỏ thắm khẽ rung rinh trong làn gió sớm ghé thăm. Ở đây nhà nào cũng có thói quen treo cờ như một cách thể hiện lòng yêu nước lại tô điểm cho bức tranh khu phố nét tươi mới. Bà Tư như mọi ngày lại đang chuẩn bị dọn hàng đồ ăn sáng. Gian hàng của bà chỉ có vài món đồ nghề, vài bộ bàn ghế bé xíu nhưng những món bà làm như xôi xíu, bánh mì, bánh bao thì mọi người đều tấm tắc, ai đi xa cũng thấy nhớ nhớ cái hương vị nồng nàn, mùi thức ăn thoang thoảng khắp mọi ngóc ngách.

Chiều về, khu phố có vẻ nhộn nhịp hơn bởi mùa đông làm cho con người muốn về nhà sớm hơn để quây quần bên mâm cơm gia đình. Ngọn khói xanh lam toả ra ống bếp gợi cảm giác bình yên đến lạ. Khu phố nằm trong ngõ nên nghe rõ tiếng xe máy bình bịch, tiếng cười nói của lũ trẻ đi học về. Những chậu cây, giỏ hoa trên ban công của nhiều nhà dù trong thời tiết giá lạnh vẫn đua nhau khoe sắc, vươn cành nhỏ bé của mình ra khỏi song cửa như muốn hứng trọn sự sống của đất trời. Hội người già đang thảnh thơi nhâm nhi tách trà, các bà thì tâm sự với nhau chuyện con cái, các ông thì chuyên tâm bên bàn cờ vây. Mọi thứ cứ bình yên theo cách riêng của nó tách hẳn với mọi sự ồn ào, náo nhiệt của cuộc sống đô thị.

Mùa đông đến khiến cho khu phố nhỏ của tôi có đôi phần tĩnh lặng nhưng không vì thế mà mất đi vẻ đẹp đầy sức sống của nó. Đây là nơi tôi được nuôi dưỡng và trưởng thành, nơi có những con người tôi yêu thương nên tôi yêu tất cả vẻ đẹp của nó.
0
0
Arai -senpai
08/02/2020 11:06:28

Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuất hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên mặt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.

0
0
Arai -senpai
08/02/2020 11:06:51
Sớm thức dậy, bỗng dưng tôi muốn cuộn trong chiếc chăn ấm thêm một chút nữa. Mẹ tôi đang lục đục chuẩn bị áo rét cho cả gia đình. Nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi chợt nhận ra: mùa đông đã thực sự về trên khu phố.

Nàng Đông lạnh lùng bước đến nhân gian bằng những cơn gió rét mướt. Những cành cây trơ trụi và đôi khi trời có chút lất phất mưa. Đông cũng nhẹ nhàng ghé thăm khu phố nhỏ của tôi nằm gọn trong một con gõ quanh co như đem theo một nhịp sống mới. Những bức tường sơn đủ màu sắc với những bức tranh vui tươi ngộ nghĩnh giúp cho khu phố vẫn không kém phần rực rỡ dưới nền trời u ám.

Mùa đông con người ta thường cho phép mình sống chậm rãi, thong thả hơn. Sáu giờ sáng, khu phố vẫn nằm yên mình trong lớp sương mù như trong một chiếc chăn bông say giấc nồng. Sương đem theo một khí tiết lành lạnh mơn man trên da thịt. Những ánh điện sáng trưng hắt qua ô cửa của mọi nhà. Thỉnh thoảng đâu đó vang lên tiếng mẹ gọi con dậy đi học, tiếng chó sủa rộn ràng chào ngày mới. Những âm thanh ấy vọng trong lòng con hẻm rồi tan vút lên trời cao. Những ngọn cờ tổ quốc đỏ thắm khẽ rung rinh trong làn gió sớm ghé thăm. Ở đây nhà nào cũng có thói quen treo cờ như một cách thể hiện lòng yêu nước lại tô điểm cho bức tranh khu phố nét tươi mới. Bà Tư như mọi ngày lại đang chuẩn bị dọn hàng đồ ăn sáng. Gian hàng của bà chỉ có vài món đồ nghề, vài bộ bàn ghế bé xíu nhưng những món bà làm như xôi xíu, bánh mì, bánh bao thì mọi người đều tấm tắc, ai đi xa cũng thấy nhớ nhớ cái hương vị nồng nàn, mùi thức ăn thoang thoảng khắp mọi ngóc ngách.

Chiều về, khu phố có vẻ nhộn nhịp hơn bởi mùa đông làm cho con người muốn về nhà sớm hơn để quây quần bên mâm cơm gia đình. Ngọn khói xanh lam toả ra ống bếp gợi cảm giác bình yên đến lạ. Khu phố nằm trong ngõ nên nghe rõ tiếng xe máy bình bịch, tiếng cười nói của lũ trẻ đi học về. Những chậu cây, giỏ hoa trên ban công của nhiều nhà dù trong thời tiết giá lạnh vẫn đua nhau khoe sắc, vươn cành nhỏ bé của mình ra khỏi song cửa như muốn hứng trọn sự sống của đất trời. Hội người già đang thảnh thơi nhâm nhi tách trà, các bà thì tâm sự với nhau chuyện con cái, các ông thì chuyên tâm bên bàn cờ vây. Mọi thứ cứ bình yên theo cách riêng của nó tách hẳn với mọi sự ồn ào, náo nhiệt của cuộc sống đô thị.

Mùa đông đến khiến cho khu phố nhỏ của tôi có đôi phần tĩnh lặng nhưng không vì thế mà mất đi vẻ đẹp đầy sức sống của nó. Đây là nơi tôi được nuôi dưỡng và trưởng thành, nơi có những con người tôi yêu thương nên tôi yêu tất cả vẻ đẹp của nó.
0
0
Arai -senpai
08/02/2020 11:07:04
cho mình 5 điểm nha

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×