Tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng mà người cháu nơi phương xa dành cho bà và những ký ức bên bà trong bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh đã làm sâu sắc thêm tình yêu quê hương đất nước. Thật vậy, sự sâu sắc đó được thể hiện rất rõ và thành công trong khổ cuối bài thơ Tiếng gà trưa. Nhớ về bà và những kỷ niệm ấu thơ bằng tất cả sự yêu thương, biết ơn, người lính đã khẳng định nhiệm vụ của mình chiến đấu ngày hôm nay không chỉ vì bà mà còn là vì quê hương đất nước. Điệp ngữ "vì" đã nhấn mạnh được mục tiêu chiến đấu của người lính trong bài. Động lực để người lính có thể ra đi vững vàng phục vụ quân ngũ đó là vì tình yêu tổ quốc, xóm làng thân thuộc và cũng vì người bà yêu dấu của anh, vì những điều ý nghĩa trong tuổi thơ. Tình yêu bà cùng sự nâng niu những ký ức đẹp của tuổi thơ bên bà và ổ trứng hồng đã làm anh vững tay súng phục vụ đất nước. Chỉ khi đất nước được bình yên, xóm làng được yên ổn thì cuộc sống của bà mới được bảo vệ và anh mới bảo vệ được những kỷ niệm tuổi thơ của mình. Tóm lại, việc anh ra đi phụng sự tổ quốc đó là vì bảo vệ tổ quốc cũng như bảo vệ bà, bảo vệ những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ của mình.