Phần 2:
1/ *Nhân hoá: “Những ngôi sao thức ngoài kia”, “thức” là động từ chỉ dành cho người
Tác dụng: làm tăng sức biểu cảm, làm cho hình ảnh thơ sống động, có hồn.
*So sánh: So sánh ngang bằng: “mẹ là ngọn gió của con suốt đời”
Tác dụng: So sánh người mẹ với ngọn gió như vậy, tác giả đã thể hiệu niềm kính yêu, trân trọng của mình với mẹ, đồng thời cũng cho người đọc thấy công lao to lớn của mỗi người mẹ, không chỉ là người mẹ của tác giả mà còn là những người mẹ - Người phụ nữ Việt Nam
+Tăng hiệu quả cho diễn đạt
+Giúp người đọc hình dung rõ hơn hình ảnh của sự vật, hiện tượng
*So sánh không ngang bằng: “ những ngôi sao thức ngoài kia – chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con”
Tác dụng:
+Ngôi sao là những vì tinh tú, những gì được coi là vĩnh hằng nhất của thế giới ngoài kia. Nhưng trong đêm tối, dù những ngôi sao ấy lúc nào cũng thức, cũng toả sáng cho nhân loại nhưng cũng không thể so sánh được với tình cảm mẹ dành cho lũ con thơ, mẹ luôn luôn thức vì các con, lo nghĩ cho các con, và thức để chăm sóc cho các con, tình cảm của mẹ vượt qua mọi biên giới, tình mẫu thử thiêng liêng hơn cả những điều vĩnh hằng như ngôi sao kia trong cuộc đời này
+Tăng hiệu quả cho diễn đạt
+Giúp người đọc hình dung rõ hơn hình ảnh của sự vật, hiện tượng
*Ẩn dụ: “giấc tròn”
Tác dụng:
+ gợi những liên tưởng thú vị cho người đọc: giấc tròn ở đây không chỉ gợi đến giấc ngủ no nê của nhân vật “con”, mà còn gợi đến cuộc sống sung túc sau này, cuộc sống đủ đầy ấy được gây dựng và chắp cánh bởi người mẹ kính yêu – ngọn gió của “con”.